Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1062: Sơ ý rồi, có thể cắt bao nhiêu thì cắt bấy nhiêu

Cũng khiến bọn họ có thể thở phào một hơi.
Ngay lập tức.
Vẻ mặt cả đám lộ vẻ hung ác, lạnh lùng nhìn Trần Trường An chằm chằm.
Không che giấu sát ý chút nào.
Đều là bởi vì Trần Trường An này.
Mới hại bọn họ thành dáng vẻ này.
Hơn nữa.
Những long vệ Thần triều này nghĩ thầm.
Có lẽ Trần Trường An này cho rằng bọn họ đã chết trong cổ trận công kích ở Thiên Lan tinh, căn bản không thể sống sót quay về, cho nên mới trốn ở trong muôn vàn tiên vực này.
Lại không ngờ bọn họ thành công đột phá khỏi cổ trận công kích của Thiên Lan tinh, đi tới trong Thiên Lan tinh.
Mọi người cũng coi như đã hiểu rõ.
Vì sao ở Thiên Lan tinh lại đột nhiên bộc phát ra cổ trận công kích khủng bố như thế.
Hiển nhiên chính là vì Trần Trường An sợ đại quân long triều tiến vào trong muôn vàn tiên vực này.
“Giết hắn!"
Trong đại quân long triều này, có thống soái ra lệnh một tiếng.
Ra lệnh giết chết Trần Trường An, báo thù cho những long vệ đã chết đi đó!
Trần Trường An nhìn những long vệ này đánh tới.
Cau mày, lắc đầu tự nói.
“Rốt cuộc bên ngoài Thiên Lan tinh đã xảy ra chuyện gì, sao rau hẹ đi vào lại có chất lượng kém như vậy.
Đương nhiên.
Tuy rằng chất lượng của đám rau hẹ này không tốt.
Nhưng với cái nhìn thịt chân muỗi cũng là thịt của Trần Trường An, không chút lưu tình.
Vừa động ý niệm.
Lực lượng thuộc về lĩnh vực vô địch khiến những long vệ của long triều Đại Thánh này căn bản không thể ngăn cản.
Đều trực tiếp bị giết chết, nổ thành từng đám sương máu.
Mà tất cả những gì xảy ra trước mắt khiến mọi người ở đây kinh ngạc.
Nhìn những chiến hữu đó đột nhiên chết đi, bọn họ chỉ cảm thấy xương sống lưng lạnh căm căm, toàn thân lạnh lẽo, cảm thấy thần hồn cũng không nhịn được mà kinh khủng.
Đây rốt cuộc là chuyện thế nào???
Đồng bạn của bọn họ.
Sao lại đột nhiên chết rồi???
Cuối cùng.
Đội quân long vệ này chết sạch, chỉ còn lại một thống soái.
Tên thống soái này.
Là do Trần Trường An cố ý giữ lại.
Lúc này.
Toàn bộ thiên địa, sau khi lần lượt từng long vệ nổ thành sương máu, trực tiếp nhuộm vùng thiên địa này thành một vùng màu đỏ máu, yêu dị, khủng bố, làm người sợ hãi.
Giờ phút này.
Tên thống soái kia sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, trực tiếp tê liệt ngã xuống mặt đất, thân thể không nhịn được mà run rẩy.
Toàn thân càng lạnh băng.
Hắn ta không ngờ kết cục sẽ như thế này.
Sao những đồng bạn đó của hắn ta đều chết hết rồi.
Rốt cuộc Trần Trường An này giết bọn họ như thế nào?
Tiếp theo, có phải sẽ đến lượt hắn ta hay không?Chuyện này thật là đáng sợ.
Tên thống soái này hoàn toàn không ngờ.
Lúc này mới vừa thoát khỏi hang hổ, lại bước vào địa ngục!
Muôn vàn tiên vực này quá khủng bố, khiến hắn ta thậm chí hối hận vì đã chạy trốn tới đây.
Nếu trời cao cho hắn ta thêm một cơ hội.
Hắn ta tình nguyện đi đối phó với cổ trận công kích kia, cũng không muốn chết đi quỷ dị như vậy. Trần Trường An đi từng bước một đến chỗ tên thống soái này.
Tên thống soái này hoảng sợ.
“Ngươi... ngươi... ngươi đừng tới đây!!!"
Trần Trường An cũng không vô nghĩa.
Giơ tay túm một cái.
Trực tiếp bắt tên thống soái này lại.
Trực tiếp tiến hành nhiếp hồn.
Từ trong thần hồn của tên thống soái này, cuối cùng cũng biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Trần Trường An nhíu mày.
“Cổ trận công kích của Thiên Lan tinh"
“Nhất định là sư phụ động tay"
Trần Trường An hết chỗ nói rồi.
Trong khoảng thời gian này.
Phong Khởi Vân phái người khuyên bảo hắn chạy trốn.
Trần Trường An không để ở trong lòng.
Không ngờ Phong Khởi Vân lại vì hắn mà không tiếc đắc tội với long triều Đại Thánh.
Khiến cho Trần Trường An rất cạn lời.
Đồng thời.
Trong lòng Trần Trường An cũng rất cảm động.
Vị sư phụ này vẫn rất xứng chức.
Vì hắn, lại đắc tội với long triều Đại Thánh.
Tiếp theo.
Chỉ sợ bên chỗ ông ấy sẽ có nguy hiểm lớn.
Tuy nhiên Trần Trường An không lo lắng.
Có hắn chống lưng.
Cũng không sợ long triều Đại Thánh đi đối phó với sư phụ.
Trần Trường An thở dài.
“Vốn tưởng rằng bên phía sư phụ không có biện pháp đối phó với đại quân long triều này, không ngờ còn ẩn giấu một chiêu như vậy, thất sách thất sách, sớm biết vậy thì nên nói một tiếng cho ông ấy"
Chuyện này khiến tâm trạng Trần Trường An hơi buồn bực.
Nhưng hiện tại cũng không còn cách nào.
Chỉ có thể hy vọng trong đại quân long triều mà Thái Tử long triều dẫn theo, có thể có nhiều người đột phá cổ trận công kích, chạy trốn tới muôn vàn tiên vực làm rau hẹ của hắn hơn.
Thở dài một hơi.
“Xem ra lần này chỉ có thể xem vận khí, có thể cắt bao nhiêu thì cắt bấy nhiêu” Rồi sau đó.
Trần Trường An giết tên thống soái trước mắt, lại cắt một rau hẹ lần nữa.
Sau đó.
Nhóm rau hẹ đầu tiên đã bị Trần Trường An cắt sạch sẽ.
Nhìn một chút, tổng cộng thu hoạch hơn tám trăm vạn giá trị thần linh, nói thật, khiến hắn có hơi chưa đã thèm.
1023 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận