Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1294 - Trường An ca ca, ta không được, không, ngươi được!



Chương 1294 - Trường An ca ca, ta không được, không, ngươi được!




Trong thần võng, gió giục mây vần.
Tất cả mọi người tinh hệ Ngọc Hành đều đang bàn luận việc này.
Đồng thời, bọn họ cũng dời ánh mắt tập trung vào Hoa Hạ cổ tinh, và cả Lôi Khiếu.
Tiếp theo, Lôi Khiếu đi tới Hoa Hạ cổ tinh, bọn họ rất chờ mong sẽ bộc phát va chạm cỡ nào?
Chuyện này khiến bọn họ chờ mong không thôi, đồng thời cũng kích động không thôi!
Nếu tinh hệ Ngọc Hành đã đặt tất cả hy vọng trên người Trần Trường An.
Vậy xem hắn!
Đương nhiên Lôi Khiếu cũng chú ý tới rất nhiều con chuột đang âm thầm nhìn trộm hắn ta.
Nhưng Lôi Khiếu cũng không để ý, mỉm cười, đi về phía Hoa Hạ cổ tinh.
Tốc độ của hắn ta rất nhanh, xuyên qua giữa sao trời.
Cũng đã cách Hoa Hạ cổ tinh càng ngày càng gần.
Hoa Hạ cổ tinh.
Trần Trường An thảnh thơi từng ngày, một lát lại trêu chọc cặp song sinh, một lát lại xem A Miêu khiêu vũ.
Hoàn toàn không quan tâm đến chuyện ở ngoại giới.
Cũng không quan tâm chuyện Thánh Thần của tinh hệ Nam Ly đã đến.
Thậm chí, cũng không quan tâm đến sống chết của mấy đồ nhi của mình?
A Miêu đã từng hỏi Trần Trường An.
Trần Trường An chỉ cười cười, vuốt đuôi A Miêu, nói.
“Mèo con à, nếu bọn họ là đồ đệ do ta thu nhận, sẽ không dễ chết như vậy.”
“Ngươi yên tâm đi, hiện tại bọn họ đều còn sống, không cần ta phải bận lòng.”
A Miêu đỏ mặt khẽ ưm, tùy ý để Trần Trường An vuốt ve cái đuôi của nàng ấy, trong lòng khác thường, nàng ấy nhìn Trần Trường An, đôi mắt kia giống như muốn hóa thành nước vậy.
“Lời công tử nói có ý là…”
Nhưng vào lúc này.
Tử Tâm, Tử Nguyệt hoang mang rối loạn đi tới.
“Trường An ca ca, không hay rồi, Thánh Thần của Như Ly kia đang đi về phía Hoa Hạ cổ tinh!”
Tử Tâm không hoảng loạn giống Tử Nguyệt, ổn trọng hơn nhiều, nàng nói.
“Trường An ca ca, chúng ta làm như thế nào?”
“Tử Tâm, ngươi nói đi?”
Trần Trường An cười nhạt, hỏi.
Tử Tâm trầm ngâm một chút.
"Nếu mục đích của hắn là Hoa Hạ cổ tinh, đến lúc đó cứ mở cửa, để hắn tiến vào.”
Tử Nguyệt bên cạnh hoảng sợ: “Để hắn tiến vào, làm vậy hình như không hay lắm, cũng không phải ngươi không thấy cảnh tượng thảm thiết ở phòng tuyến Thiên Ma, đều bị tên kia giết sạch rồi, không, đều bị hắn ăn sạch rồi.”
“Hắn chính là kẻ tàn nhẫn.”
"Lỡ đâu đi vào Hoa Hạ cổ tinh, ăn sạch người của Hoa Hạ cổ tinh thì làm sao bây giờ?”
Tử Nguyệt lo lắng sốt ruột.
Tử Tâm nói.
“Muội muội, nơi này là địa bàn của Trường An ca ca, ngươi cũng biết Trường An ca ca mạnh cỡ nào.”
Tử Nguyệt bĩu môi.
“Không phải Trường An ca ca nói sẽ không ra tay với hắn sao, giao bọn họ cho tam yêu đối phó.”
A Miêu đứng bên chen vào nói.
“Tử Nguyệt muội muội, tuy công tử không ra tay với hắn, nhưng chúng ta có thể.”
“Chúng ta?” Tử Nguyệt ngẩn ra.
Trần Trường An cười, sau đó gõ đầu Tử Nguyệt một cái.
"Cộp" một tiếng.
“Ai da.”
Tử Nguyệt ấm ức kêu lên.
“Trường An ca ca, ngươi cốc ta làm gì..."
"Trong ba các ngươi, chỉ có ngươi là ngốc nhất, ta gõ cho đầu óc ngươi được khai thông.”
“Ta mới không ngốc, Thánh Thần mạmh như vậy, chúng ta có thể là đối thủ sao.”
Trần Trường An nằm trên ghế phơi nắng, híp mắt nói.
“Gỗ mục không thể khắc.”
“Tỷ tỷ...”
Tử Nguyệt nhìn về phía Tử Tâm.
Tử Tâm cười nói.
“Cũng không phải ngươi không biết sụe cường đại của Trường An ca ca, tuy hắn nghe tin Thánh Thần Nam Ly đi về phía Hoa Hạ cổ tinh, nhưng lại vẫn bình thản, không chút lo lắng.”
“Chuyện này chứng minh thực lực của công tử đã mạnh hơn xa hắn, không đặt hắn ở trong mắt.”
Tử Nguyệt nghe xong, không nhịn được nói thầm: “Ta biết Trường An ca ca rất mạnh, nhưng thật sự không thể tưởng được lại mạnh như vậy, xem ra quả nhiên là ta quá ngu ngốc.”
A Miêu mỉm cười.
“Công tử thần thông quảng đại, tuy hắn không tự mình ra tay, nhưng hắn có thể tùy tiện giao cho chúng ta lực lượng, để chúng ta đi đối phó với Thánh Thần Nam Ly.”
Tử Nguyệt chớp đôi mắt, có chút chờ mong.
“Nói như vậy, đến lúc đó, ta cũng có thể trở nên cường đại giống Thánh Thần à.”
Tử Tâm.và A Miêu gật đầu.
Lại vào lúc này, Trần Trường An nằm trên ghế, híp mắt phơi nắng mở mắt ra, con ngươi sâu thẳm nhìn về phía phương xa.
“Tử Nguyệt, không cần đến lúc đó, người đã tới rồi.”
Ba nàng cả kinh.
Tới nhanh như vậy?
Trần Trường An nhìn về phía Tử Nguyệt.
Tử Nguyệt cảm thấy ánh mắt Trần Trường An không có ý tốt, không khỏi trốn ra phía sau tỷ tỷ Tử Tâm.
“Trường An ca ca, ngươi nhìn ta làm gì?”
“Giao cho ngươi một nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ gì?”
“Ngươi đi canh gác ở cửa lớn tiến vào Hoa Hạ cổ tinh, ở trước mặt mọi người tinh hệ Ngọc Hành, đánh Thánh Thần Nam Ly một trận.”
Sắc mặt Tử Nguyệt sắc mặt trắng bệch, đầu nhỏ lắc như trống bỏi.
“Trường An ca ca, không được, ta đi nào phải đánh hắn, rõ ràng là hắn đánh ta.”
Trần Trường An bấm tay bắn ra, một tia kim quang đánh vào trong thân thể Tử Nguyệt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận