Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 537: Ta lập tức tới cứu ngươi

Lần này nhất định là tiên nhân hộ đạo của hắn ta, trưởng lão Hướng Trùng tới.
Phải biết trưởng lão Hướng Trùng chính là thánh nhân Tiên Đạo lục giai.
Mà thanh niên áo bào trắng trước mắt này, Tử Thiên Lân căn bản không cảm nhận được bất cứ dao động lực lượng gì, có thể mạnh cỡ nào chứ?
Trong mắt Tử Thiên Lân.
Trần Trường An trước mắt căn bản không có khả năng là đối thủ của trưởng lão Hướng Trùng.
Cho dù là Nhị Lang Thần Dương Tiễn kia, cũng tuyệt đối không thể.
Hù.
Đợi lát nữa cho bọn họ thấy thế nào là thánh nhân Tiên Đạo lục phẩm.
Còn dám bắt sống hắn ta?
Còn dám đòi tiền chuộc của Tử Phủ?
Để lát nữa cho các ngươi biết vì sao hoa lại đỏ!
Trần Trường An thấy được khinh thường trong mắt Tử Thiên Lân.
Hắn ta cũng không để ý, đứng khoanh tay, chờ người của Tử Phủ tới.
Một lát sau.
Nhất Hải Tiên Hoàng và Cổ Uyên dẫn đường, đám người Hướng Trùng đã đi tới quảng trường thí luyện.
Dọc theo đường đi, đám người Hướng Trùng vẫn không thu liễm dao động tu vi của bản thân, cực kỳ kiêu ngạo!
Trong tiên vực nhị phẩm nho nhỏ này.
Bọn họ không cần khiêm tốn chút nào.
Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi nhìn thấy đám người Hướng Trùng.
Không nhịn được mà hít hà một hơi.
“Quả nhiên là người của Tử Phủ!"
“Vậy mà tới tận mười vị thánh nhân Tiên Đạo, địa vị của Tử Thiên Lân này ở Tử Phủ quả nhiên rất cao!"
Trang Tuyết nhìn bốn phía xung quanh quảng trường thí luyện, chớp đôi mắt.
“Sao vẫn chưa thấy phó đội trưởng?"
Tần Tu Văn lắc đầu.
“Ta cũng chưa thấy, từ sau khi quay về tiên vực Cửu Châu, đã không thấy tăm hơi phó đội trưởng, có lẽ đã đi tu luyện.
Thanh Vân Phi tán đồng lời Tần Tu Văn nói.
“Không sai, thực lực của phó đội trưởng mạnh mẽ, hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân quét ngang tiên vực U Minh, không ai có thể kháng cự, chiến lực như thế, bá đạo vô song, trước đây chưa bao giờ nhìn thấy phó đội trưởng xuất hiện, có khả năng rất lớn là đi tu luyện, nếu không với phó đội trưởng tuổi trẻ bàng bạc khí huyết như thế, sao có thể mạnh như vậy!"
Đối với bọn họ mà nói.
Sau khi thấy sự mạnh mẽ biến thái của Nhị Lang Thần Dương Tiễn, làm cho bọn họ cũng không nhịn được mà kính sợ người này.
Còn có một chút rất tò mò.
Chính là từng nghe Trần Trường An nói.
Dường như trong [Đại đội Quản - Thành Cửu Châu), cũng không chỉ có một vị phó đội trưởng Nhị Lang Thần Dương Tiễn này.
Còn có cả phó đội trưởng khác.
Sau khi bọn họ nghe thấy tin tức này, hoàn toàn sợ ngây người.
Quả nhiên, bối cảnh của tiên vực Cửu Châu cường đại hùng hậu!
Nếu không, vì sao lại dám đi trêu chọc Tử Phủ chứ!
Hiển nhiên là thế lực phía sau hoàn toàn không sợ hãi Tử Phủ!
Quan trọng hơn là, thực lực của đại đội trưởng Trần Trường An càng sâu không lường được.
Cho dù hiện tại.
Bọn họ cũng hoàn toàn không rõ thực lực của Trần Trường An mạnh cỡ nào?
Đám người Hướng Trùng đi tới quảng trường thí luyện.
Tử Thiên Lân liếc mắt một cái đã thấy được.
Hắn ta vội vàng kêu lên.
“Hướng Trùng trưởng lão, ta ở đây, ở chỗ này!"
Hướng Trùng thấy Tử Thiên Lân, biểu tình vô cùng vui vẻ.
“Thiếu giáo chủ, ngươi không sao chứ?"
“Ta không sao, Hướng Trùng trưởng lão mau cứu ta!"
Tử Thiên Lân bị giam giữ ở trong một nhà giam, pháp lực toàn thân bị phong ấn, căn bản không thể mở ra, chỉ có thể trông mong nhìn Hướng Trùng, mở miệng cầu cứu.
“Thiếu giáo chủ đừng nóng vội, ta lập tức tới cứu ngươi!"
Sau đó.
Hướng Trùng đưa mắt nhìn về phía Trần Trường An bên cạnh nhà giam.
Thanh niên áo bào trắng này, cho ông ta một loại cảm giác phổ thông bình thường, nhưng không hiểu sao, cũng lại cảm thấy sâu không lường được.
Chỉ nhìn một cái đã giống như rơi vào vực sâu, khiến ông ta có một loại cảm giác hung hiểm hít thở không thông Ông ta đã đạt tới cảnh giới thánh nhân Tiên Đạo lục phẩm, có trực giác với nguy hiểm.
Nếu trên người thanh niên áo bào trắng này có cảm giác kỳ quái như vậy, ông ta cũng không dám có bất cứ chủ quan gì.
Vẫn có vẻ cẩn thận.
“Ngươi là người phương nào?"
Trần Trường An không trả lời.
Vận dụng (Vạn vật sinh linh), trị liệu thương thế trên người Cổ Uyên và một đám đội viên (Chi đội Huyền Vũ).
Thủ đoạn như thế, khiến đám người Hướng Trùng có chút kinh ngạc.
Tên này quả nhiên không bình thường.
Chỉ vừa giơ tay đã trị hết thương thế của những người này.
Thương thế của Cổ Uyên và một đám đội viên đều khỏi hẳn, quỳ một gối xuống đất.
“Cảm tạ đại đội trưởng ra tay trị liệu.
“Đứng lên đi"
Ánh mắt Trần Trường An lạnh nhạt đảo qua đám người Hướng Trùng.
“Các ngươi vốn nên thấy may mắn vì đã không giết người của tiên vực Cửu Châu ta, nếu không hiện tại các ngươi đã là thi thể"
Trần Trường An nói, lập tức khiến những thánh nhân Tiên Đạo phía sau Hướng Trùng không nhịn được mà tức giận. “Tên gia hỏa này, ngươi cũng thật là cuồng vọng tự đại, chúng ta chính là thánh nhân Tiên Đạo, chỉ bằng ngươi cũng muốn giết chúng ta, si tâm vọng tưởng"
Bạn cần đăng nhập để bình luận