Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1404: Chấn động, đại trận hộ quốc bị phá!

Chương 1404: Chấn động, đại trận hộ quốc bị phá!Chương 1404: Chấn động, đại trận hộ quốc bị phá!
Cho nên, ánh mắt bọn họ nhìn Trân Trường An càng tràn ngập khinh thường.
Rất nhanh, bọn họ đã thấy Trần Trường An tới gần phía trước đại trận hộ quốc.
Toàn bộ đại trận hộ quốc có ánh sáng rắn chắc dày đặc chảy xuôi, mang theo một cảm giác áp lực cực mạnh.
Khi thấy Trần Trường An đã đi tới trước đại trận hộ quốc, còn cả biểu cảm bình tĩnh thong dong của hắn.
Khiến các tu sĩ U Minh thân quốc không khỏi nghị luận.
"Hừ ——tên này thật sự rất ngông cuồng, hắn đã tới phía trước đại trận hộ quốc rồi, chẳng lẽ thật sự muốn phá vỡ đại trận hộ quốc này à!"
"Đại trận hộ quốc này được truyền thừa từ cổ xưa, không phải thứ mà con chó con mèo gì cũng có thể phá vỡ được, nếu tên này thực sự quyết định phá vỡ, vật phải ước lượng xem mình có thực lực này hay không đãi"
"Không sail"
Hắn tung hoành mặc hắn tung hoành, trăng sáng chiếu xuống sông lớn!
"Ha ha ha, cũng được, thật sự cho rằng mình giết được vài tên Thánh Thần là có thể vô pháp vô thiên trong U Minh thần quốc rồi à!"
Trần Trường An nghe thấy bọn họ trào phúng, cũng không để ở trong lòng.
Trong U Minh thần quốc, vô số người đều đang nghị luận, mà trong lời nói của bọn họ, càng tràn ngập khinh thường đối với Trần Trường An, trào phúng Trần Trường An, từ đầu tới cuối, cũng chưa từng để Trần Trường An ở trong mắt.
Hắn mạnh mặc hắn mạnh, gió mát lướt qua núi đồi!
"Đợi lát nữa cho hắn thấy được sự lợi hại của đại trận hộ quốc!"
Bà lão khinh thường.
Dưới ánh mắt của mọi người, lại thấy Trân Trường An nâng tay phải mình lên.
Vẫn không có chút dao động lực lượng gì, hắn nâng tay phải lên, đặt tay phải trên đại trận hộ quốc.
Hiện giờ các ngươi trào phúng bao nhiêu thì ngay sau đó mặt các ngươi sẽ bị vả đau bấy nhiêu!
Nhưng mà lại cứ khiến trong lòng hắn ra có dự cảm xấu.
Nhưng là, lại có viện trưởng kia nhìn cảnh tượn này chăm chú,
Viện trưởng không biết vì sao mà khi hắn thấy Trần Trường An đặt một bàn tay trên đại trận hộ quốc, tuy trong một bàn tay cũng không có bất cứ lực lượng gì.
Không ai coi trọng Trân Trường An.
Cảm thấy đại trận hộ quốc này hoàn toàn không thể ngăn cản được bàn tay này của Trần Trường An.
Trân Trường An chỉ dùng ngón trỏ, gõ một chút vào màn sáng này.
Chỉ là ngay sau đó, tất cả mọi người bị cảnh tượng trước mắt làm cho khiếp sợ. Sao mình có thể có suy nghĩ vớ vẩn như vậy chứ!
Sao có thể.
Lại thấy Trần Trường An chỉ nâng tay phải của mình lên, khi lực lượng của đại trận hộ quốc xuất hiện, biến thành một màn sáng thật lớn, bao phủ thủ đô.
Khi viện trưởng phát hiện suy nghĩ của mình, chính hắn ta cũng không nhịn được mà cảm thấy buồn cười vì vớ vẩn!
Ngay lập tức.
Chỉ thấy giữa trời đất này, đột nhiên vang lên một tiếng răng rắc thanh thúy.
Ngay sau đó, thấy trên màn sáng kia xuất hiện một vết rạn!
Khi thấy vết rạn này, tất cả tu sĩ quan sát trong thủ đô lúc này đều trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Cả đám bọn họ trợn mắt há hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối, bị vết rách trước mắt làm cho kinh sợ.
Thậm chí, có người không nhịn được xoa xoa hai mắt của mình, cho rằng những gì đã thấy chỉ là ảo giác thôi!
Nhưng mà, sau khi bọn họ xoa mắt xem lại, cảnh tượng tiếp theo càng khiến bọn họ kinh ngạc biến sắc!
Lại thấy đại trận hộ quốc vốn chỉ có một vết rách kia, lúc này không thể cứu vãn, xuất hiện vô số vết nứt trong nháy mắt!
Mỗi một vết nứt, đan xen ngang dọc, rậm rạp, trải rộng phía trên đại trận hộ quốc, khiến tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Giống như mạng nhện vậy.
Khiến tất cả các tu sĩ quan sát trong thủ đô có biểu cảm như thấy quỷ.
"Sao có thể?"
Có tu sĩ không nhịn được kinh ngạc hét lên!
"Trời ạ, như này là đại trận hộ quốc sắp vỡ nát sao?"
"Không không không! Ta không tin, đây nhất định không phải sự thật!"
"Sao có thể, trên đại trận hộ quốc lại xuất hiện vết rách, còn là sau khi bị đối phương nâng tay một chút, thứ ta thấy nhất định không phải sự thật, ta đang nằm mơ, không sail Ta nhất định đang nằm mơ"
Lúc này, sắc mặt các tu sĩ trong thủ đô trắng bệch, nghẹn họng nhìn trân trối, không nhịn được lẩm bẩm tự nói.
Trong lời nói, tràn ngập khó có thể tin!
Còn bà lão, viện trưởng kia, khi bọn họ thấy cảnh tượng này, biểu cảm của bọn họ cũng không thể tốt đẹp nổi!
Cũng mang vẻ mặt như thấy quỷ.
Dù sao đây cũng không phải việc nhỏ gì.
Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ rất nghi ngờ. Với đại trận hộ quốc của U Minh thần quốc, rốt cuộc có thể chống đỡ được một ngón tay của Trần Trường An không!
Đây là suy nghĩ trong lòng bọn họ lúc này.
Vốn dĩ.
Trong lòng bọn họ cũng không có suy nghĩ này.
Nhưng với cảnh tượng đã xảy ra trước mắt, cũng khiến bọn họ không thể không tin tưởng.
Nhìn đại trận hộ quốc đã trải rộng vết rạn như mạng nhện kia, càng khiến mỗi tu sĩ ở đây đều có vẻ vô cùng khẩn trương, đã hoàn toàn không biết rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ mới tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận