Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 486: Ngôn xuất tức pháp, kêu ngươi quỳ xuống!

Chỉ bằng ba gã nửa bước vực chủ âm thầm phái tới tất nhiên có thể đối phó, nếu không bọn họ sẽ thật sự lật thuyền trong mương.
Chờ sau khi diệt tiên vực Cửu Châu này quay về, hắn ta nhất định phải làm thịt Cổ Uyên kia!
Trấn Long không hề nghĩ nhiều.
Hắn ta bước ra một bước, nhìn từ trên cao xuống, hờ hững nhìn chăm chú những tu sĩ bản địa này của tiên vực Cửu Châu.
Còn những tu sĩ này, bọn họ quá yếu.
Sao có thể chịu được ánh mắt uy nghiêm vô cùng này của Trấn Long đại tướng quân.
Không khỏi cúi đầu, linh hồn đều đang rùng mình.
Bọn họ sợ hãi.
Đây là tiên nhân sao?
Thật đáng sợ!
Trấn Long đại tướng quân càng thêm khinh thường, con kiến chính là con kiến.
Rồi sau đó.
Hắn ta mở miệng.
“Ngô tới từ tiên vực U Minh, là Trấn Long đại tướng quân dưới trướng vực chủ U Minh, hôm nay phụng mệnh tiến đến thảo phạt tiên vực Cửu Châu, nếu không muốn chết, đều quỳ xuống cho bản tướng quân!"
Uy áp Tiên Quân cửu giai phóng thích, cực kỳ đáng sợ.
Nhưng sóng thần phá vỡ đê lao nhanh ra, khiến thân thể những tu sĩ trong Thập Vạn Đại Sơn trở nên nặng nề.
Căn bản không có bất cứ ai có thể ngăn cản được!
Sắc mặt những tu sĩ đó thay đổi, chuẩn bị trực tiếp quỳ xuống.
Nhưng vào lúc này.
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Uy áp khủng bố phóng ra từ trên người Trấn Long đại tướng quân cũng tiêu tán như mây khói ngay lúc này.
Ngay sau đó.
Từ Phi Tiên Sơn.
Trần Trường An chậm rãi đi tới.
Ở bên cạnh hắn là Cái Đuôi Nhỏ và Mạc Vấn Thiên, phía sau có Nhất Hải Tiên Hoàng, Trư Bát Giới và Trang Tuyết mới vừa gia nhập (Đại đội Quản - Thành Cửu Châu) đi theo.
Khi những tu sĩ trên Thập Vạn Đại Sơn gặp được Trần Trường An.
Trong lòng vốn còn khẩn trương bất an, lo lắng trầm trọng, đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, tràn ngập vui vẻ và kính sợ.
Có tiền bối ở đây, bọn họ nhất định sẽ không có chuyện gì.
Hiện giờ, ở trong lòng bọn họ, tiền bối chính là mạnh nhất!
Còn Trấn Long đại tướng quân kia, hắn ta nhíu mày nhìn Trần Trường An.
Ngọn nguồn bất an sợ hãi, chính là đến từ người này.
Hắn ta mở miệng, “Ngươi chính là tên trong lời Cổ Uyên kia?"
Ánh mắt Trần Trường An bình tĩnh, đảo qua đại quân U Minh này, cuối cùng dừng ánh mắt trên người Trấn Long đại tướng quân.
“Xem ra con đường kêu Cổ Uyên quay về nói cho tiên vực U Minh các ngươi, các ngươi đã chọn xong"
“Hừ, một tiên vực nhất phẩm nho nhỏ, muốn cho tiên vực tam phẩm thần phục, quả thực là si tâm vọng tưởng!"
“Không biết sống chết!"
Trấn Long đại tướng quân cười lạnh, khinh thường nói.
“Cho ngươi nói chuyện sao?"
Hai tròng mắt Trần Trường An lạnh lùng.
“Quỳ xuống!"
Trấn Long đại tướng quân kia chỉ cảm thấy uy áp khủng bố vô thượng rơi xuống.
Ngôn xuất tức pháp, không thể kháng cự, hắn ta trực tiếp quỳ xuống!
Trấn Long đại tướng quân kinh hãi đầy mặt.
Trong lòng Trấn Long đại tướng quân là sóng gió ngập trời!
Vì sao mình không thể chống lại lực lượng của tên này, trực tiếp quỳ xuống Còn đại quân U Minh đó, tất cả bọn họ mới đều trợn tròn mắt.
Trấn Long đại tướng quân, ngươi đang làm trò cười sao???
Đại tướng quân của bọn họ, vậy mà sau một câu của thanh niên áo bào trắng kia, lại trực tiếp quỳ xuống!
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Điên đảo nhận thức của bọn họ “Ngươi... ngươi làm cái gì?"
Trấn Long đại tướng quân trầm giọng mở miệng, không biết vì sao.
Giọng hắn ta không nhịn được mà run rẩy, trong lòng tràn ngập bất an.
Trần Trường An lạnh nhạt nhìn hắn ta một cái.
Sau đó, nhìn về phía đại quân U Minh kia, lần nữa mở miệng.
"Tướng quân đã quỳ xuống, các ngươi cũng quỳ xuống đi"
Lại là một câu.
Vừa dứt lời.
Thậm chí, không có ai nhìn thấy Trần Trường An ra tay.
Cũng không cảm nhận được bất cứ lực lượng gì của Trần Trường An.
Gần 1900 tướng sĩ, thừa nhận một cỗ uy áp không thể kháng cự, không thể ngăn cản.
Động tác nhất trí quỳ trên mặt đất.
Toàn trường, một mảnh tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ!
Đại quân U Minh bên kia, chỉ cảm thấy vớ vẩn!
Khó có thể tin!
Vô cùng nhục nhã!
Vậy mà lại quỳ xuống trước mặt những con kiến hạ giới này!
Còn những tu sĩ đang quan sát trên Thập Vạn Đại Sơn, bọn họ nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Tuy rằng, bọn họ biết tiền bối rất mạnh.
Nhưng mỗi một lần ra tay, đều sẽ điên đảo nhận thức trong quá khứ của bọn họ.
Đây chính là đại quân tiên nhân Chỉ một câu của tiền bối, đã trực tiếp quỳ xuống Hình ảnh như vậy, đánh sâu vào thị giác, thật sự là quá chấn động!
Làm cho bọn họ cũng nhịn không được muốn quỳ bái Trần Trường An!
Tiền bối uy vũ!
Tiền bối bá đạo!
Tiền bối là người tình trong mộng của ta!
Trong đám người, Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi nhìn chăm chú vào cảnh tượng này, cũng bị khiếp sợ đến không nói nổi một câu.
Cảm thấy hít thở không thông.
Tần Tu Văn nhịn không được lẩm bẩm mở miệng.
“Tiền bối đúng là cao sơn an khả ngưỡng, đồ thử ấp thanh phân ..."
cao sơn an khả ngưỡng, đồ thử ấp thanh phân Hai câu thơ trong “Tặng Mạnh Hạo Nhiên” - Lý Bạch.
Hai câu thơ trong “Tặng Mạnh Hạo Nhiên” - Lý Bạch. Bên cạnh, Thanh Vân Phi gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận