Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 232: Đạo vận bàng bạc trong mộc kiếm!

Linh Bảo Nhi và Thánh Võ tiên tôn ở trong đó.
“Bảo Nhi, giết hắn.”
“Hoặc là, hắn giết ngươi.”
Linh Bảo Nhi gật đầu, tay cầm kiếm căng thẳng, lao về phía Thánh Võ tiên tôn.
Trong lòng nàng ấy đã thề.
Nhất định phải giết Thánh Võ tiên tôn, không được khiến sư phụ đại nhân thất vọng.
Sắc mặt Thánh Võ tiên tôn rất khó coi.
“Tuy rằng tu vi của bản tôn bị áp chế, nhưng chỉ bằng con kiến dưới hạ giới như ngươi, cũng muốn giết bản tôn, si tâm vọng tưởng!”
Hắn ta không khách khí, lực lượng lao nhanh, thi triển thủ đoạn tiên thuật, không chút lưu tình, muốn giết Linh Bảo Nhi.
Giữa đài sinh tử, Linh Bảo Nhi và Thánh Võ tiên tôn bùng nổ chiến đấu.
Trần Trường An, Bạch Nguyệt và Mị Nương quan sát chiến đấu.
Bạch Nguyệt nói.
“Tiền bối, người để nàng ấy đánh một trận với Thánh Võ tiên tôn, tuy rằng tu vi của Thánh Võ tiên tôn bị áp chế, nhưng hắn dù sao cũng là Tiên Tôn, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nàng ấy có thể xảy ra chuyện hay không?”
Bên cạnh, Mị Nương tán đồng lời Bạch Nguyệt nói.
Giữa đài sinh tử, chỉ giao chiến một lát.
Linh Bảo Nhi đã nhiều lần lâm vào hiểm cảnh, hiểm nguy trùng trùng.
Cũng may dựa vào kiếm đạo xuất sắc, mới tránh thoát được những hiểm cảnh đó.
Ánh mắt Trần Trường An thản nhiên.
“Ta tin tưởng nàng.”
Huống hồ.
Ở trong lĩnh vực vô địch của mình, một khi Linh Bảo Nhi có nguy hiểm tánh mạng, hắn tất nhiên sẽ ra tay cứu.
Sao có thể trơ mắt nhìn Thánh Võ tiên tôn giết nàng ấy.
Còn hiện tại đúng là thời cơ mài giũa Linh Bảo Nhi tốt nhất.
Trải qua giao chiến sinh tử, nhất định có thể trợ giúp thực lực của Linh Bảo Nhi tăng lên càng nhanh.
Đây mới là mục đích của Trần Trường An.
Còn Thánh Võ tiên tôn này.
Nói thật ra.
Tuy rằng là kẻ thù của mình.
Nhưng hắn cũng không để ở trong lòng.
Quan trọng hơn là.
Hiện giờ Thánh Võ tiên tôn còn bị Mị Nương bắt tới lĩnh vực vô địch của hắn.
Ở trong lĩnh vực vô địch.
Dù Thánh Võ tiên tôn có mạnh hơn, cũng chỉ là một con sâu lúc nào cũng có thể bị hắn bóp chết thôi.
Hắn không chú ý trận chiến trên đài sinh tử.
Nói với Mị Nương.
“Ngươi làm rất tốt, không ngờ lại đưa Thánh Võ tiên tôn tới nơi này.”
Mị Nương chắp tay thi lễ, cung kính nói.
“Đại ân của tiền bối, không thể hồi báo, nếu Thánh Võ tiên tôn đã có thù oán với tiền bối, ta đương nhiên phải ra một phần lực.”
“Đại ân?”
Bạch Nguyệt nghi hoặc.
Nhưng mà, hiện tại chuyện mà nàng ấy quan tâm chính là.
Mị Nương chỉ có tu vi Tiên Tôn lục giai, làm cách nào bắt được Thánh Võ tiên tôn tu vi Tiên Tôn thất giai?
“Bạch Nguyệt, giao dịch của bổn tọa và Hoàng Phủ nhất tộc ngươi, ngươi có thể suy xét một chút.”
“Đúng lúc hiện tại Mị Nương tới rồi, ngươi sẽ biết bổn tọa cũng không lừa ngươi.”
Mị Nương khó hiểu.
Không biết Thất công chúa và Trần Trường An có giao dịch gì?
“Mị Nương, phóng khí tức tu vi của ngươi ra.”
Mị Nương gật đầu.
Oanh ——
Dao động khủng bố, hủy thiên diệt địa, phóng thích ra.
Đó là cảnh giới Tiên Tôn bát giai.
Hoàn toàn khiến Bạch Nguyệt khiếp sợ.
Sao có thể?!
Phải biết khi ở thịnh hội Cửu Châu.
Tu vi của Mị Nương chỉ có Tiên Tôn lục giai.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.
Tu vi của nàng ta đã tăng lên hai cảnh giới nhỏ.
Đây hoàn toàn là chuyện khiến người ta chấn động.
Khiến người ta bất ngờ.
Khiến người ta không thể tưởng tượng.
Bạch Nguyệt không thể tin được Mị Nương làm được như thế nào.
Quan trọng hơn là.
Mị Nương đang ở hạ giới.
Nếu muốn đột phá.
Khó như lên trời.
Tiên thống đại đạo nào có dễ dàng hiểu được như vậy.
Bạch nguyệt hoàn toàn trợn tròn mắt.
Mị Nương mỉm cười.
“Tất cả đều là tiền bối trợ giúp.”
“Tiền bối trợ giúp?”
“Phải, tiền bối là thánh nhân Tiên Đạo, đại đạo cầm nghệ đã sớm đạt tới cảnh giới cực hạn, khi gặp được tiền bối ở thành Hóa Long, được đạo vận bàng bạc tiền bối ban cho, mới giúp ta đột phá cảnh giới.”
Nhưng đối với Bạch Nguyệt mà nói, nàng ấy vẫn khó có thể tưởng tượng.
Nhưng lại không thể không tin.
Dù sao, tất cả những gì trước mắt đều là sự thật.
MỊ Nương hiện tại, quả thực là cảnh giới Tiên Tôn bát giai.
Nếu muốn tu vi đột phá lớn như thế trong thời gian ngắn.
Vậy phải có trợ giúp rất lớn giúp Mị Nương hiểu được đại đạo tiên thống.
“Bạch Nguyệt, hiện tại ngươi hẳn đã rõ ràng lời bổn tọa nói không phải giả, tu vi của Mị Nương tăng lên, đó là minh chứng tốt nhất.”
Nghĩ một lát.
Trần Trường An vừa động ý niệm, vận dụng


Thánh vận dung thân


.
“Bồ đề, lấy một đoạn cành khô của ngươi.”
“Công tử cứ tùy ý.”
Nhanh chóng hóa đoạn cành khô kia thành một thanh mộc kiếm.
Mộc kiếm nhìn qua bình thường không có gì đặc biệt.
Nhưng giữa mộc kiếm, lại ẩn chứa hơi thở đại đạo vô cùng nồng đậm, thậm chí là bàng bạc.
“Nhìn thứ này.”
Trần Trường An ném mộc kiếm cho Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt đón được mộc kiếm.
Thân là thiên kiêu trên tiên vực, đối với hiểu biết đại đạo càng vô cùng thâm hậu.
Đồng tử nàng ấy co rụt, cảm nhận được hơi thở đại đạo ẩn chứa trong mộc kiếm.
Càng có thể nói là một loại đạo vẫn bàng bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận