Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1388: Một đám người tự xưng là Thiên Thần.

Chương 1388: Một đám người tự xưng là Thiên Thần.Chương 1388: Một đám người tự xưng là Thiên Thần.
Dù sao.
Bọn họ cũng nghe thấy Hồng Diệp nói rồi.
Trong số bọn họ, gần như không có ai có thể bước vào cảnh giới Tổ Thần.
Nhưng mà.
Bởi vì Hồng Diệp chính là thần thụ tạo hóa.
Thần dịch tạo hóa mà nàng ấy sở hữu, ẩn chứa công hiệu kinh người, có thể khiến người ta lột xác, có cơ hội bước vào cảnh giới Tổ Thần.
Nếu bọn họ được Trân Trường An ban thưởng cho thần dịch tạo hóa, vậy tương lai bọn họ sẽ đột phá cảnh giới Tổ Thần cũng không phải ảo tưởng!
Sau khi quay vê Nam Ly.
Đương nhiên, bọn họ cũng cung kính nói với Trân Trường An.
Cả đám Thánh Thần đều lưu luyến.
Nhưng mà, nếu Trần Trường An đã kêu bọn họ rời đi, bọn họ đương nhiên cũng không có cách nào mặt dày ở lại chỗ này.
Thì bọn họ không muốn rời đi.
Nói thật, sau khi thấy được sự cường đại của Trân Trường An, còn thu hoạch được rất nhiều lợi ích khi ở bên cạnh Trân Trường An.
Các Thánh Thần này nhanh chóng cung kính lui xuống.
Trần Trường An cho những Thánh Thần này nhanh chóng lui xuống.
"Tướng công, xem ra bọn họ đã hoàn toàn thần phục ngươi rồi."
Sau đó dốc hết toàn lực làm việc cho Trần Trường An, tuyệt đối không có chút hàm hồ nào.
Nghe thấy mấy Thánh Thần này cung kính nói thế, Ngưng Băng Tiên cười, nói với Trần Trường An.
Nếu hắn có bất cứ chuyện gì, cứ căn dặn bất cứ lúc nào, bọn họ sẽ lập tức tới.
Nhưng những cường giả Thánh Thần đó cũng đều không phục tùng mệnh lệnh của nàng.
Phải biết rằng, tuy nàng sắp là quốc chủ của U Minh thần quốc.
Ở trong U Minh thần quốc có không ít cường giả Thánh Thần.
Ngưng Băng Tiên rất sùng bái Trân Trường An.
Theo Ngưng Băng Tiên thấy, nếu muốn những Thánh Thần của U Minh thần quốc nghe lời nàng, thì còn phải đi một đoạn đường rất dài nữa!
"Thánh Thần thì thế nào, không bước vào cảnh giới Tổ Thần, thì ở trong mắt các cường giả sao trời bậc cao cũng chỉ là con kiến mà thôi."
Khiến người khác bị thuyết phục!
Mà tất cả những thứ này, có lẽ chính là sự cường đại của Trần Trường An, mị lực của hắn.
Nàng không thể làm được như Trần Trường An, trong thời gian ngắn ngủn đã khiến những Thánh Thần tu vi cường đại đó thần phục, cả đám khăng khăng một lòng, nguyện dốc sức vì Trân Trường An.
Hồng Diệp ở một bên nói.
Mà tất cả chuyện này, cũng không có cách khác.
"Cho dù có một vạn Thánh Thần đối mặt với một cường giả trong sao trời bậc cao, cũng vẫn không phải đối thủ, chỉ có thể bị nghiền áp."
Tử Nguyệt kinh ngạc: "Cường giả sao trời bậc cao lợi hại như vậy sao?"
Tử Nguyệt biết rõ ở trong sao trời bậc nhất này, cường giả có thể tu luyện đến cảnh giới Thánh Thần, bọn họ đã coi như là chiến lực đỉnh cao nhất sao trời bậc nhất!
Hoàn toàn sẽ không có ai mạnh hơn bọn họi
Đồng thời, nàng ấy cũng biết cường giả cảnh giới Tổ Thần hiếm có cỡ nào trong sao trời bậc nhất này.
Có lẽ, trong sao trời bậc nhất hoàn toàn không có Tổ Thần tồn tại!
Tử Nguyệt lại cảm thấy, lời này của Hồng Diệp có phải hơi khoa trương rồi không?
Nói thật, Tử Nguyệt có hơi không tin lời Hồng Diệp.
Hồng Diệp cũng không giải thích cái gì.
Nàng ây chỉ lo âu trong lòng, nghe thấy Hồng Diệp nói vậy thì không nhịn được mà buột miệng thốt ra.
Dù sao nàng ấy cũng biết sau khi mình rời khỏi chỗ ẩn thân kia thì rốt cuộc sẽ mang tới chuyện gì?
Nếu Hồng Diệp không đoán sai, hiện giờ đã có không ít cường giả ở sao trời bậc cao nhận thấy khí tức của nàng ấy.
Thậm chí, đã phái người tới.
Chuyện này khiến trong lòng Hồng Diệp rất nôn nóng, rất muốn rời đi.
Nếu không, chờ đến khi những cường giả đó đi tới đây, nàng ấy có muốn chạy trốn cũng là chuyện không thểt
Chỉ là.
Chỉ cần có Trân Trường An ở đây, dù nàng ấy có muốn chạy trốn, thì cũng không thể.
Trần Trường An có thể nhìn ra nỗi lo của Hồng Diệp, nói.
"Hồng Diệp, ở bên cạnh ta, ngươi không cần lo lắng cái gì cả."
Nghe Trần Trường An nói, không biết vì sao, tâm trạng lo lắng của Hồng Diệp cũng dần dần bình tĩnh lại.
Mà sau khi những Thánh Thần kia rời khỏi Nam Ly.
Cũng chỉ còn lại mười Thánh Thần mà trước đó Trân Trường An thu phục, Nam Ly vương, và đám người Ngưng Băng Tiên, A Miêu, Tử Nguyệt cùng với Hồng Diệp.
A Miêu chớp mắt, nói.
"Công tử, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?"
"Ngươi cảm thấy sao?" Trần Trường An hỏi lại.
A Miêu nói.
"Công tử, nếu chúng ta đã chiếm lĩnh tinh hệ Nam Ly, có phải nên đi tới Thiên Cung bất hủ không?” "Hử?"
"Dù sao lúc trước chúng ta cũng phải tốn một phen sức lực mới bắt được chim chín sắc, không đi Thiên Cung bất hủ sao?"
Trân Trường An thả chim chín sắc ra.
Chim chín sắc thân mật cọ vào tay phải Trần Trường An.
Hồng Diệp kinh ngạc: "Đại ca, không ngờ ngươi tìm được chim chín sắc rồi."
"Đại ca, ngươi muốn đi tới Thiên Cung bất hủ, chẳng lẽ ngươi muốn trở thành vương của sao trời bậc nhất này sao?"
Trân Trường An nói.
"Ngươi có ý kiến gì?"
Hồng Diệp lắc đầu.
"Không có ý kiến gì, với tu vi của đại ca, trở thành vương giả của sao trời bậc nhất này không phải chuyện đương nhiên sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận