Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1384: Hồng Diệp, bôi thường một chút đi thì sẽ tha thứ cho ngươi!

Chương 1384: Hồng Diệp, bôi thường một chút đi thì sẽ tha thứ cho ngươi!Chương 1384: Hồng Diệp, bôi thường một chút đi thì sẽ tha thứ cho ngươi!
Nữ hài tóc đỏ này dường như nhìn ra chút gì.
Lực lượng vô địch của mình đến từ chính hệ thống, ở trong thế giới này, đương nhiên không có ngọn nguồn.
Ngoại trừ chuyện này.
Trần Trường An cũng không phải là người của thế giới này, cho dù là pháp tắc thân đạo của thế giới này, cũng không thể trói buộc được hắn.
Ngược lại là hắn, vẫn luôn đứng thẳng phía trên pháp tắc thần đạo, bao trùm chúng sinh!
Có thể nói.
Chỉ cần còn hệ thống ở đây, vậy Trần Trường An chính là vô địch!
Chỉ đơn giản như vậy!
"Tuy ta là thân tạo hóa, nhưng ta cũng lấy tên cho mình, là Hồng Diệp."
"Ngươi là thân tạo hóa, thần tạo hóa cũng chính là ngươi?"
Đối với thiếu nữ tóc đỏ này mà nói, nàng ấy không làm rõ được ngọn nguồn của Trần Trường An, nhưng lại biết mình nhất định đã tiếp xúc tới chuyện cấm kị nào đó trong muôn dân!
Hiển nhiên.
Nữ hài tóc đỏ gật đầu, ánh mắt nhìn Trần Trường An tràn ngập kiêng dè.
Cho dù là nàng ấy cũng không dám đụng vào.
Trần Trường An nói.
Trân Trường An lạnh nhạt nói.
Tử Nguyệt cười hì hì, Hồng Diệp này ở trước mặt Trường An ca ca, xem ra vẫn rất thành thật.
Nàng ấy cũng biết mình không phải đối thủ của Trường An ca ca chứ?
Hồng Diệp nói.
"Ngươi có thể nghĩ xem nên bồi thường như thế nào?"
Hồng Diệp chớp chớp mắt.
Trân Trường An nói.
"Hồng Diệp, ngươi muốn đoạt xá Tử Nguyệt, bổn tọa không thể buông tha cho ngươi, nhưng cũng may Tử Nguyệt cũng không xảy ra chuyện gì, bổn tọa cũng sẽ không làm khó dễ ngươi."
Trân Trường An nói, khiến Hồng Diệp cười cười.
Hồng Diệp vung tay lên, chỉ thấy trên thần thụ tạo hóa kia, sột soạt rơi xuống hơn trăm thần quả tạo hóa.
Cho nên, Hồng Diệp gật đầu: "Được, ta có thể bồi thường cho các ngươi."
Vậy thì Hồng Diệp cũng rất vui lòng.
Tuy nhiên, có thể tiêu tan hiềm khích lúc trước, không cần đối nghịch với một người mạnh như vậy.
Nói xong. Tuy nàng ấy kiêng dè Trân Trường An, nhưng cũng không sợ hắn.
Hồng Diệp nói.
"Những thần quả tạo hóa này, dù là ai, chỉ cần ăn vào, sau đó đều sẽ sinh ra một loại thiên phú thân đạo, đưa cho ngươi làm bồi thường, được chưa, đại ca."
Trần Trường An: "..."
Một tiếng đại ca, Trần Trường An nghe có chút kỳ quái.
Trân Trường An nói.
"Chút bồi thường này, không là gì cả, nếu bổn tọa muốn thần quả tạo hóa này, sẽ tự mình đi lấy."
Hồng Diệp bĩu môi: "Đại ca, ngươi làm vậy là kẻ cướp đấy, biết không."
"Hơn nữa, trăm thần quả tạo hóa này, đều là ta cẩn thận lựa chọn, có số thần quả tạo hóa này, đủ để khiến thực lực đám thuộc hạ này của ngươi nâng cao một bước!"
"Đương nhiên, ta cũng không nói đến chút bồi thường này."
"A, còn cái gì nữa?" Trân Trường An nói.
Hồng Diệp hơi mỉm cười, ngay sau đó, nâng một bàn tay lên.
Túm về phía thần thụ tạo hóa kia.
Ngay sau đó.
Một đoạn nhánh cây cành lá sum xuê bị nàng ấy túm vào trong tay.
Nàng ấy dịu dàng vuốt ve một đoạn cành lá này, ngay sau đó.
Chỉ thấy có chất lỏng màu máu chảy xuôi từ trong những cánh lá đó.
Chất lỏng màu máu này tỏa ra một mùi hương nồng đậm mê người, làm người ta say mê.
"Đây là cái gì?" Trân Trường An hỏi.
"Thần dịch tạo hóa, có thể giúp tu sĩ lột xác thân thể."
Hồng Diệp kiêu ngạo nói.
"Đại ca, những thuộc hạ này của ngươi, ngoại trừ vị đại tỷ bên cạnh ngươi, chỉ sợ không ai có thể đột phá Thánh Thần cảnh, bước vào Tổ Thần cảnh, nhưng nếu được thần dịch tạo hóa này của ta lột xác thân thể, có thể dễ dàng cảm nhận được pháp tắc thần đạo trong thiên địa hơn, đột phá Tổ Thần cảnh hoàn toàn không thành vấn đề!"
Nghe Hồng Diệp nói, Trần Trường An rất kinh ngạc.
Ngưng Băng Tiên hơi không tin.
A Miêu và Tử Nguyệt càng hoàn toàn không tin.
"Sao có thể, ta không tin đâu!"
Hồng Diệp bĩu môi, không để ý chút nào: "Tin hay không thì tùy, nếu không phải nể mặt đại ca thì ta cũng không muốn lấy thần dịch tạo hóa ra đâu."
Ước chừng mười giọt thần dịch tạo hóa, để trong một cái bình ngọc.
Nàng ấy giao cho Trần Trường An.
Trần Trường An có thể cảm nhận được điểm phi phàm của số thần dịch tạo hóa này, xem ra Hồng Diệp này cũng không nói dối.
"Rất tốt."
"Có số bồi thường này, cũng được."
"Đa tạ đại ca."
Hồng Diệp cảm kích.
Trần Trường An nói.
"Nhưng ngươi còn phải làm một việc."
Hồng Diệp nghi hoặc: "Ta còn một việc? Không biết là chuyện gì?"
Trân Trường An nói.
"Ngươi đã đoạt xá Tử Nguyệt, vậy phải xin lỗi nàng ấy."
Tử Nguyệt nghe Trần Trường An nói vậy thì sửng sốt một chút, sau đó cười hì hì, ở bên cạnh Trần Trường An, xoa eo thon nhỏ, kiêu ngạo nhìn Hồng Diệp, chờ nàng ấy xin lỗi.
Hồng Diệp cũng không câu nệ tiểu tiết, nói.
"Thật xin lỗi, ta không nên đoạt xá ngươi."
"Được được được, ta tha thứ cho ngươi."
"Ngươi quá yếu, ta muốn đoạt xá thì thế nào cũng phải tìm một vị cường giả đoạt xá mới được."
Tử Nguyệt hừ hừ nói.
"Vậy thì đừng đoạt xát"
Đương nhiên, Tử Nguyệt cũng không so đo với Hồng Diệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận