Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 594: Cổ tìm kiếm vạn dặm, uy hiếp trần trụi!

Nhìn đôi mắt nhỏ u oán kia của Ngưng Băng Tiên.
“Tướng công, vì sao không thể nói chuyện với người ta thêm một chút, còn chưa nói được hai câu đã lại muốn giết người ta, chàng thật xấu xa, chán ghét ghét ~"
Lật bàn.
Trần Trường An chỉ cảm thấy cả người nổi da gà.
Thúc thúc có thể nhịn, nhưng thẩm thẩm thì không!
Hắn trực tiếp ra tay, đánh chết con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên.
Sau khi giết Ngưng Băng Tiên.
Trần Trường An mới thở phào nhẹ nhõm.
Cảm giác khá hơn nhiều.
Thanh tĩnh hơn nhiều.
Thứ đàn bà xấu xa này!
“Không được, ta nhất định phải nghĩ cách giải quyết nữ nhân điên này"
Trần Trường An không muốn bị nữ nhân điên này quấn lấy mãi.
Hắn sử dụng [Thẻ thần thoại sắm vai).
Tấm [Thẻ thần thoại sắm vail này vẫn là Nhị Lang Thần Dương Tiễn.
Vẫn là phẩm chất truyền thuyết.
Nhưng tu vi khác với [Thẻ thần thoại sắm vai lần trước.
Lần này.
Nhị Lang Thần Dương Tiễn sắm vai có cảnh giới thánh nhân Tiên Đạo lục phẩm.
A, nữ nhân điên, không phải ngươi muốn tìm Nhị Lang sao.
Ta đây sắm vai Nhị Lang Thần Dương Tiễn tự mình tới tìm ngươi.
Nhìn xem rốt cuộc bản thể ngươi ẩn thân ở nơi nào?
Nhìn xem ngươi rốt cuộc muốn làm gì!
Mỗi ngày chỉ biết phái phân thân tiến đến, muốn xem xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu lợi hại?
Xem đại gia ta phá hư cái đẹp, đánh thẳng vào sào huyệt địch!
Sau đó.
Nhị Lang Thần Dương Tiễn hắn sắm vai đi từ Phi Tiên Sơn xuống.
Trong Thập Vạn Đại Sơn.
Đội viên của (Đại đội Quản - Thành Cửu Châu gặp hắn, rất là kính nể.
“Tham kiến phó đội trưởng"
“Xin chào phó đội trưởng"
“Phó đội trưởng, ngươi lại đẹp hơn.
Trần Trường An sắm vai Nhị Lang Thần Dương Tiễn mỉm cười, đáp lại nói.
“Được rồi được rồi, mọi người đều tốt, tuy rằng ta đẹp hơn, nhưng các ngươi cũng biết ta vẫn luôn không thể đẹp bằng đại đội trưởng, đại đội trưởng mới là thanh niên đẹp trai nhất trên đời này.
Nghe Trần Trường An nói. Mọi người nhất thời nghẹn lời.
Phó đội trưởng không hổ là phó đội trưởng, tuy rằng chúng ta biết đại đội trưởng cũng rất tuấn tú.
Nhưng ngươi cũng không cần nịnh hót như vậy chứ.
Bội phục, bội phục.
Đã học, đã học được.
Một đường rời khỏi tiên vực Cửu Châu.
Trần Trường An xuất hiện ở ngoài cửa lớn tiên vực.
Khuếch tán thần thức ra như thủy triều, tìm kiếm chân thân của Ngưng Băng Tiên.
Nhưng mà.
Hắn vẫn chưa tìm được chân thân của Ngưng Băng Tiên ẩn giấu ở nơi nào.
Hắn nhíu mày.
“Xem ra dường như cũng không ở chỗ này"
Sau đó.
Hắn lấy ra một vật.
Thứ này, chính là một con cổ trùng màu đen.
Gọi là [Cổ tìm kiếm vạn dặm), mở được từ trong bảo rương cá mặn.
Xem có thể sử dụng Cổ tìm kiếm vạn dặm) này để tìm được tung tích của Ngưng Băng Tiên kia không.
Sau đó.
Hắn lại lấy ra một đoạn rơm rạ.
Đây là thứ còn lại sau khi diệt con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên, bên trên có khí tức của Ngưng Băng Tiên.
Đặt trước mặt [Cổ tìm kiếm vạn dặm), nó nuốt đoạn rơm rạ này vào, cảm nhận được khí tức của Ngưng Băng Tiên.
Sau đó.
[Cổ tìm kiếm vạn dặm) đi tới một phía trong biển sao tử vong.
Trần Trường An đi theo sau [Cổ tìm kiếm vạn dặm), đi về phía mà [Cổ tìm kiếm vạn dặm) cảm nhận được vị trí của Ngưng Băng Tiên.
Trong biển sao tử vong cuồn cuộn vô tận.
Quanh tiên vực Cửu Châu còn dư lại mấy cái tiên vực.
Ngưng Băng Tiên đi một chuyến.
Mười bốn tiên vực của [Mười bốn minh bị Ngưng Băng Tiên huỷ diệt, từ nay về sau chỉ là mây khói trong quá khứ.
Dọa tiên nhân của mấy cái tiên vực khác hoàn toàn trợn tròn mắt.Bọn họ hoài nghi nữ tử tuyệt sắc Ngưng Băng Tiên này nhất định có quan hệ với tiên vực Cửu Châu.
Nếu không.
Vì sao ngay sau khi đại quân (Mười bốn minh) đến thảo phạt vừa kết thúc.
Lại hủy diệt toàn bộ mười bốn tiên vực kết minh (Mười bốn minh chứ.
Hiện tại mấy tiên vực còn sống này, mới chân chính cảm thấy may mắn vì không đi trêu chọc tiên vực Cửu Châu.
Cũng may ngày đó đi tham gia Hồng Môn thịnh hội.
Nếu không.
Kết cục của [Mười bốn minh).
Nhất định chính là kết cục của bọn họ.
Nhưng mà.
Khi Ngưng Băng Tiên đi vào mấy tiên vực xung quanh này. Đã khiến tiên nhân trong mấy tiên vực này cực kỳ sợ hãi. Chẳng lẽ, Ngưng Băng Tiên là tới diệt tiên vực bọn họ sao? Cũng may làm cho bọn họ thở phào một hơi chính là.
Ngưng Băng Tiên cũng không trực tiếp ra tay diệt tiên vực bọn họ.
Nàng ta nhìn từ trên cao xuống, như một thần nữ lạnh lùng, cao cao tại thượng, tóc vàng tung bay, dung nhan tuyệt mỹ vô cùng lạnh băng.
Một đôi mắt phượng, mang theo uy áp vô thượng.
Nàng ta xuất hiện, làm cho cả thiên địa đều đóng băng, biến thành một mảnh thế giới băng tuyết. Không có một tiên nhân nào dám nhìn thẳng nàng ta.
Đều sôi nổi cúi đầu, ngay cả dũng khí nhìn Ngưng Băng Tiên cũng không có.
Ngưng Băng Tiên lạnh lùng mở miệng, thanh âm thanh lãnh, hoàn toàn là một loại âm thanh nữ vương lạnh băng.
“Các ngươi nhớ kỹ, Trần Trường An của tiên vực Cửu Châu, là tướng công của bổn cung, từ nay về sau, mấy cái tiên vực các ngươi, thuộc về tướng công"
“Vực chủ tiên vực đâu, lăn ra đây cho bổn cung"
Bạn cần đăng nhập để bình luận