Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 664: Trần Trường An đã đến, một gậy nện xuống!

Từ bỏ dùng chưởng tay chém Linh Bảo Nhi thành hai nửa.
Mà điên cuồng lùi lại về phía sau.
Nhưng mà.
Tuy hắn ta đã kịp thời lùi lại, nhưng vẫn không thể thành công né tránh.
Tia sáng vàng kia, mạnh mẽ va chạm trên người Phù Đồ Thánh Tử.
Phù Đồ Thánh Tử chỉ cảm thấy gặp một đòn nghiêm trọng nhất từ trước đến nay.
Kêu thảm thiết một tiếng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Lực lượng lớn lao nhanh, đập Phù Đồ Thánh Tử vào giữa một ngọn núi lớn trong vực địa ngục hoàng tuyển.
Ầm ầm ầm Lực lượng lớn kia, thậm chí khiến toàn bộ núi lớn đều sụp đổ, cũng chôn vùi Phù Đồ Thánh Tử ở đây.
Cảnh tượng trước mắt này, khiến tất cả mọi người chấn động.
Không biết đã xảy ra cái gì.
Mà tia sáng vàng đánh vào Phù Đồ Thánh Tử, đứng lơ lửng trong hư không.
Kim quang lấp lánh, rực rỡ lấp lánh.
Khi kim quang tan đi, lại là một cây gậy hoàng kim lớn!
Chính là thứ này, đánh Phù Đồ Thánh Tử bay ra ngoài.
Mọi người rất tò mò.
Gậy lớn hoàng kim này, là pháp bảo gì?
Lại mạnh như thế!
Phải biết rằng Phù Đồ Thánh Tử, hắn ta chính là tồn tại cường đại đã bước nửa chân vào hàng ngũ Chuẩn Đế.
Lại cũng không thể ngăn được.
Đặc biệt là những trưởng lão Phù Đồ Ma giáo đó, nhìn phế tích núi lớn sup đổ kia.
Không biết tình huống của Phù Đồ Thánh Tử bị vùi lấp ở trong đó hiện tại thế nào rồi?
Còn đám người Linh Bảo Nhi, A Miêu.
Bọn họ cũng rất tò mò gậy lớn hoàng kim trước mắt này là thứ gì.
Một gậy đánh bay Phù Đồ Thánh Tử.
Đặc biệt là đối với đám người A Miêu mà nói.
Tất cả những gì đã xảy ra trước mắt, tóm lại là có thể khiến cho bọn họ thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cũng may cây gậy lớn hoàng kim này kịp thời xuất hiện lúc nghìn cân treo sợi tóc, hóa giải sát khí.
Nếu không.
Chỉ sợ hiện tại Linh Bảo Nhi đã chết ở trong tay Phù Đồ Thánh Tử.
Oanh!
Một tiếng vang lớn.
Phù Đồ Thánh Tử bị mai táng trong núi lớn sụp đổ lao tới.
Sắc mặt của hắn ta rất khó coi, vẻ mặt âm lệ, đầu tóc bù xù, rất là chật vật.
“Là ai dám can đảm đánh lén bổn Thánh Tử, cút ra đây!"
Chỉ thấy gậy lớn hoàng kim kia lại lần nữa hóa thành một tia sáng vàng lộng lẫy bắt mắt, cắt qua phía chân trời. Phương xa, một bóng dáng màu vàng đạp lên hư không, chậm rãi mà đến.
Cho người ta cảm giác, bóng dáng màu vàng này phảng phất như là núi lớn nguy nga, khiến người ta ngước lên, xem thế là đủ rồi!
Bóng dáng màu vàng, từ xa tới gần, chậm rãi mà đến.
Mỗi một bước đạp lên, dường như ẩn chứa pháp lực khủng bố vô biên, khiến vùng thiên địa này khó có thể thừa nhận, không ngừng nứt toạc.
Khí tức nguy hiểm Phù Đồ Thánh Tử cảm nhận được càng thêm nùng liệt.
Biểu cảm của hắn ta, cũng trở nên càng thêm ngưng trọng lên.
Đồng thời.
Đối với những trưởng lão Phù Đồ Ma giáo ở đây mà nói.
Khí tức nguy hiểm này càng thêm khủng khiếp.
Cùng với uy áp vô biên dừng trên người bọn họ, trấn áp bọn họ, thậm chí không dám thở dốc.
Người này là ai?
Sau mấy nhịp hô hấp.
Bóng dáng màu vàng kia đến gần.
Đúng là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không mà Trần Trường An sắm vai.
Chỉ thấy một con khỉ yêu toàn thân lông vàng, hoả nhãn kim tinh, cầm trong tay Như Ý Kim Cô Bổng, phía trên chọc trời, phía dưới phá đất, thực lực khủng bố, quả thực là mạnh đến rối tinh rối mù!
Phù Đồ Thánh Tử cảm nhận được cảm giác áp bách cực mạnh từ trên người Trần Trường An, hô hấp trở nên trầm trọng.
Hắn ta trầm giọng nói.
“Các hạ là ai?"
Trần Trường An nhìn từ trên cao xuống, trong hoả nhãn kim tinh, có kim mang ta không thể nhìn thẳng.
Chiến trường thảm thiết.
Trần Trường An thấy được.
bắn ra, khiến người Những người cứu từ trong địa lao ra đã thương vong vô số.
Nhưng những thứ này, hắn không quan tâm.
Sau đó, Trần Trường An thấy được đám người Linh Bảo Nhi.
Vẻ mặt Linh Bảo Nhi tái nhợt, toàn thân nhiễm máu, trên người, có một vết thương dữ tợn đáng sợ.
Khí tức nàng ấy suy yếu, bị thương nghiêm trọng.
Nếu không phải Trần Trường An tới kịp thời.
Chỉ sợ hiện tại Linh Bảo Nhi đã chết.
Cũng may Linh Bảo Nhi không màng sinh tử bảo vệ, nên đám người A Miêu vẫn chưa bị thương.
Nhưng mà giao long, lại bởi vì trúng một chưởng của Phù Đồ Thánh Tử, hiện giờ đã gần chết. Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt Trần Trường An trở nên lạnh băng.
Nhận thấy biểu cảm của Trần Trường An thay đổi, trong lòng Phù Đồ Thánh Tử lộp bộp một cái, có dự cảm xấu.
Chẳng lẽ khỉ yêu lông vàng trước mắt này là Trần Trường An phái tới sao?
Nếu thật vậy... đáng chết, sao lại đến nhanh như vậy!
Hắn ta còn chưa kịp giết đám người Linh Bảo Nhi.
Sớm biết như thế, hắn ta không nên ra tay! “Các... các hạ, thật ra đây...
Phù Đồ Thánh Tử vốn định muốn giải thích cái gì.
Con ngươi lạnh băng của Trần Trường An nhìn chăm chú vào hắn ta, chậm rãi mở miệng.
“Ta tới từ tiên vực Cửu Châu, thuộc hạ của Trần Trường An, phó đội trưởng (Đại đội Quản - Thành Cửu Châu), Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, hiện tại, ta đưa ngươi lên đường"
Bạn cần đăng nhập để bình luận