Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 820: Thi Như Ý, ta có thể giết ngươi một lần nữa không

Trần Trường An thấy thần hi, giống như hạt cát, lập loè ánh sáng thần thánh.
Trong đó, càng ẩn chứa một loại năng lượng tinh khiết bàng bạc.
“Đây là thần hi?"
Trần Trường An rất tò mò.
Cùng lúc đó.
Ngay khi Trần Trường An đạt được thần hi.
Trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
“Hệ thống nhắc nhở: Kiểm tra đo lường thấy ký chủ có được thần hi, vật ấy có thể đổi thành giá trị lĩnh vực, có tiến hành đổi hay không?"
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Trần Trường An có chút kinh dị.
Thần hi này quả nhiên có thể đổi thành giá trị lĩnh vực.
Chỉ là không biết chỉ có mười mấy cân, lại có thể đổi thành bao nhiêu giá trị lĩnh vực Đương nhiên.
Bây giờ Trần Trường An còn có chuyện, còn có chút hứng thú với thần hi, tạm thời giữ tại trên người, không đổi thần hi này thành giá trị lĩnh vực.
Nếu có thể đổi thành giá trị lĩnh vực, đương nhiên đối với Trần Trường An mà nói, thứ này có giá tri.
Cho nên, Trần Trường An nhận lấy mười mấy cân thần hi này.
Sau khi Trần Trường An nhận lấy.
Người mặc áo bào đen thần bí mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Dù sao.
Nếu Trần Trường An không cần thứ gì, như vậy chỉ sợ hắn ta khó giữ được mạng nhỏ.
Lại thấy Trần Trường An liếc ánh mắt nhìn người mặc áo bào đen thần bí, đánh giá hắn ta.
“Không cần che che giấu giấu, ở trước mặt bổn tọa, vẫn nên lộ ra gương mặt thật của ngươi đi. Người mặc áo bào đen thần bí không dám kháng cự mệnh lệnh của Trần Trường An. Cởi áo đen ra, sau đó khí tức thần bí trên mặt cũng tan đi, lộ ra diện mạo thật. Bên cạnh, A Miêu đang thả cá ở tiên trì thấy người mặc áo bào đen thần bí lộ ra diện mạo thật, không khỏi sửng sốt một chút, trong mắt càng là kinh diễm!
Thì ra, người mặc áo bào đen thần bí này lại là một nữ tử.
Còn là một thiếu nữ.
Nàng tóc đen như mây, mắt ngọc mày ngài, tuyệt mỹ giống như mộng ảo, lại là một vị giai nhân tuyệt đại.
Ngay cả Trần Trường An cũng hoàn toàn không nghĩ tới.
Biểu cảm của hắn có chút kỳ quái.
Người mặc áo bào đen thần bí kiêu ngạo ở biển sao tử vong, một chút là giết người lại là một nữ tử.
Còn là nữ tử tuyệt sắc.
“Tiền... tiền bối..."
Thiếu nữ do dự mở miệng, lông mi nàng rất dài, môi đỏ trơn bóng, hàm răng như ngọc, có vẻ đẹp khuynh thành.
Hơn nữa.
Lúc này, giọng nói của nàng không còn không rõ nam nữ, mà như tiên khúc cổ xưa mà Cửu ThiênHuyền Nữ đàn, êm tai dễ nghe.
Khiến Trần Trường An cũng không khỏi nhìn thêm vài lần, thưởng thức nói.
“Vốn tưởng rằng ngươi là một nam nhân kiêu ngạo, không nghĩ tới lại là nữ tử khuynh thành mềm mai."
Thiếu nữ kia nghe Trần Trường An nói, không khỏi cúi đầu đỏ mặt.
Dáng vẻ hoa nhường nguyệt thẹn, một cái nhăn mày, một nụ cười đều chấn động lòng người.
Khó trách nàng lại mặc áo đen, che giấu khuôn mặt.
Tuy rằng thiếu nữ tuyệt mỹ, nhưng đối với Trần Trường An mà nói, hắn đã gặp qua không ít nữ nhân, nữ nhân tuyệt mỹ khuynh thành cũng không ít.
Cho nên tuy có chút kinh diễm ngoài ý muốn với việc người mặc áo bào đen thần bí là thiếu nữ tuyệt mỹ, nhưng cũng khôi phục lại bình tĩnh rất nhanh.
Trần Trường An nói.
“Hiện giờ nói cho ta, ngươi là ai?"
Theo lý mà nói, thiếu nữ tuyệt mỹ vốn chính là một người kiêu ngạo, ngang ngược.
Nhưng hiện giờ, ở trước mặt Trần Trường An.
Muốn bao nhiêu thành thật.
Thì có bấy nhiêu thành thật.
Dù sao.
Thiếu nữ cũng là người đã chết một lần.
Biết Trần Trường An trước mắt này rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Nếu trêu chọc hắn, trừ bỏ chết, căn bản không còn con đường thứ hai có thể đi. Có thể nói.
Thiếu nữ tuyệt mỹ vốn Tuyệt mỹ thiếu nữ vốn là nhân vật không sợ trời, không sợ đất ở [Thiên Lan tinh). Nhưng hiện giờ, lại bị chèn ép gắt gao ở nơi nhỏ bé như muôn vàn tiên vực này. Trong lòng nàng rất lo lắng, sợ muốn chết.
Hiện giờ.
Khuôn mặt nàng lộ ra.
Trong lòng thiếu nữ tuyệt mỹ vừa khẩn trương vừa sợ hãi.
Lo lắng Trần Trường An có thể nhìn trúng dung mạo của nàng hay không.
Dù sao khi ở ngoại vực, chính là bởi vì dung mạo của nàng mà đã mang tới không ít phiền toái.
Cho nên, lúc bình thường, nàng rất ít khi lấy gương mặt thật gặp người.
Trần Trường An thấy thiếu nữ tuyệt mỹ như này liền cảm thấy buồn cười. Không khỏi nghĩ tới một câu.
Trên mạng ta xuất kích mạnh mẽ, hiện thực ta vâng vâng dạ dạ.
Kiêu ngạo lúc mới tới đâu rồi?
“Nói chuyện"
Thiếu nữ tuyệt mỹ sợ hãi nói.
“Thi Như Ý, đệ tử Vũ tộc (Thiên Lan tinh)"
Trần Trường An nói thầm trong lòng.
“Tên có tình thơ ý họa, nhưng mà chưa từng nghe nói đến Vũ tộc, tên này quả nhiên đến từ ngoại vực"
Lúc này.
A Miêu đã thả cá câu được vào tiên trì nuôi.
Nàng ấy đi tới, tò mò nhìn Thi Như Ý Nhưng A Miêu không có chút hảo cảm nào với Thi Như Ý, dù sao vừa rồi Thi Như Ý này bắt nàng ấy giao ra Đồ Thần đao, nếu không sẽ giết nàng ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận