Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1389: Quay về Ngọc Hành, học tập tỷ tỷ ngươi nhiều chút!

Chương 1389: Quay về Ngọc Hành, học tập tỷ tỷ ngươi nhiều chút!Chương 1389: Quay về Ngọc Hành, học tập tỷ tỷ ngươi nhiều chút!
Sau đó, Hồng Diệp còn nói thêm.
"Bất quá thực lực của ngươi tại đây nhất giai sao trời trung thực không bình thường, nếu ngươi trở thành nhất giai sao trời vương, nhất định sẽ khiến cho người nào đó chú ý."
"Người nào đó?" Trân Trường An hỏi.
"Người nào đó là ai?"
Hồng Diệp nói.
"Một đám người tự xưng là "Thiên Thần'."
"Thiên Thần?" Trần Trường An nhíu mày.
Hồng Diệp nghiêm trọng nói.
Phải biết rằng, việc về "Thiên Thần", nếu ai nói đến chuyện này, gần như khiến tất cả mọi người đều nghe tiếng sợ vỡ mật, sợ hãi không thôi.
"Đại ca, ta không thể bàn luận với ngươi về chuyện "Thiên Thần", ở dưới sao trời, đây là một tồn tại cấm ky.'
Nghe Trần Trường An nói, khiến Hồng Diệp rất cạn lời.
"Ta rất tò mò,'Thiên Thần" mà ngươi nói rốt cuộc lợi hại cỡ nào, có thể chịu được một kiếm của ta hay không?”
Trần Trường An cười nhạt: "Cấm ky sao?"
Xem ra, hình như mình vẫn xem nhẹ sự kiêu ngạo, bá đạo của vị đại ca trước mắt.
"Ở dưới sao trời, Thiên Thần là một tồn tại đặc thù, không thể bàn luận quá nhiều, nếu không vận mệnh chú định sẽ khiến bọn họ cảm nhận được ngươi giữa thiên địa!"
Hồng Diệp đã không biết nên nói cái gì cho tốt nữa.
Nhưng ở trong mắt Trân Trường An,'Thiên Thần" này cũng chỉ thế thôi, thậm chí nói "Thiên Thần" có thể đỡ được một kiếm trong tay hắn không.
Quá kiêu ngạo.
Cho dù là những cường giả tuyệt thế của sao trời bậc cao đó, cũng không dám nghị luận quá nhiều về việc này.
Từng có vương của một phương sao trời cấp cao công khai đàm luận về chuyện "Thiên Thần", hoàn toàn không đặt "Thiên Thần" ở trong mắt, mà dẫn đến hậu quả.
Phải biết rằng, Thiên Thần chính là sự tồn tại còn cường đại, đáng sợ hơn những thế lực đuổi giết nàng ấy!
Mà ở trong sao trời, Hồng Diệp cũng đã từng nghe thấy sự tích về "Thiên Thần.
Sao mình lại nói ra với Trân Trường An chứ.
Đó là trong một đêm, sao trời bậc cao này bị một bàn tay khổng lồ hiện ra giữa thiên địa rơi xuống.
Cho nên, nàng ấy vội vàng im lặng, ngậm miệng không nói chuyện về Thiên Thần với Trần Trường An nữa. Cho dù là Hồng Diệp cũng vô cùng kiêng dè Thiên Thần.
Chiến lực đáng sợ như thế, khiến người ta cảm thấy run sợi
Cảnh tượng này, không biết đã khiến bao nhiêu cường giả dưới sao trời sợ ngây người, lại kinh động bao nhiêu người!
Mà hiện giờ, nàng ấy cũng hối hận vì đã nói với Trần Trường An chuyện về Thiên Thần.
Trong nháy mắt đã hồn phi phách tán!
Mà Trần Trường An cũng không để ý.
Cũng không cảm thấy hứng thú lắm với Thiên Thần.
Chuyện duy nhất làm Trân Trường An cảm thấy có chút hứng thú.
Đó chính là, nếu hắn giết chết Thiên Thần.
Sẽ đạt được bao nhiêu giá trị thần linh?
Sẽ tuôn ra bảo rương thần linh cỡ nào?
Trần Trường An nói.
"Đi thôi, về Ngọc Hành một chuyến trước."
Hắn xoa đầu Tử Nguyệt: "Đưa ngươi trở về, nha đầu, nếu ngươi còn chạy loạn nữa, đừng trách ta trừng phạt ngươi."
Tử Nguyệt bĩu môi: "Trường An ca ca, có thể đừng trở về được không, ta muốn ở bên cạnh Trường An ca ca.
"Không được."
Trần Trường An từ chối: "Thành thật trông nhà."
Sau đó.
Trân Trường An vừa động tâm niệm.
Tất cả mọi người ở đây không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy hoa mắt một trận.
Khi trước mặt mọi người khôi phục lại, cảnh tượng trước mắt khiến tất cả các nàng chấn động.
Ngưng Băng Tiên nói.
“Ngọc Hành?”
A Miêu kinh ngạc: "Khí tức Ngọc Hành, chúng ta trở về nhanh như vậy sao?"
Đối với A Miêu mà nói, nàng ấy biết rõ, lúc trước nàng ấy và công tử đi tới Nam Ly, đã đi bao lâu trong sao trời.
A Miêu hoàn toàn không ngờ, chỉ trong nháy mắt, nàng ấy còn chưa kịp phản ứng, mà đã trở lại.
Tử Nguyệt không kinh ngạc, chỉ có khuôn mặt khổ sở.
Nàng ta vất vả lắm mới đến Nam Ly, gặp được Trường An ca ca, sao đã lập tức trở về rồi.
Chuyện này khiến Tử Nguyệt hoàn toàn có cảm giác muốn hộc máu.
Càng làm cho Tử Nguyệt cảm thấy không thể làm gì được.
Trong số những người ở đây, nếu nói trong lòng ai khiếp sợ nhất, vậy phải kể tới Hồng Diệp. Hồng Diệp chính là thần tạo hóa, nàng ấy có kiến thức rộng rãi, có tình huống nào mà chưa từng thấy chứ.
Nhưng duy nhất tất cả những chuyện vừa xảy ra, nàng ấy chưa thấy bao giờ.
Không nhịn được nói.
"Đại ca, ngươi thi triển thủ đoạn thần thông gì thế?"
Hồng Diệp biết, hiện tại nàng ấy đã cách khe hở không gian mà nàng ấy ẩn thân cả hàng tỉ vạn dặm
Tất cả, đều chỉ xảy ra trong giây lát.
Phóng mắt khắp sao trời, Hồng Diệp chưa bao giờ ngờ, có người còn nắm giữ thủ đoạn thần thông nghịch thiên như thết
Nhưng mà.
Trân Trường An lại quả thật có được!
Trong lòng Hồng Diệp cũng rất tò mò.
Rốt cuộc Trân Trường An làm được những chuyện này như thế nào?
Nàng ấy vẫn không cảm nhận được bất cứ dao động tu vi, lực lượng nào từ trên người Trần Trường An.
Dường như tất cả những gì vừa xảy ra, chỉ là đột nhiên xảy ra từ hư không vậy!
Tuy nhiên.
Hiện giờ Hồng Diệp cũng hoàn toàn không để ý, mà ngược lại lúc này lại thấy có chút may mắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận