Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1410: Thân Quân ngũ tỉnh hạ giới, có người tới! (2)

Chương 1410: Thân Quân ngũ tỉnh hạ giới, có người tới! (2)Chương 1410: Thân Quân ngũ tỉnh hạ giới, có người tới! (2)
Khi tìm được hơi thở của thân Tạo Hóa Hồng Diệp, trong mắt ông ta có vẻ có vài phần kinh ngạc.
"Không ngờ nó không trốn đi."
Trong mắt Nhật Tinh Hà không khỏi lộ ra cảm xúc sâu xa.
Sau đó, Nhật Tinh Hà đi về phía tinh hệ Ngọc Hành.
Mà lúc này.
Ở trong Hoa Hạ cổ tinh, Hồng Diệp đang mơ giấc mộng xuân thu của nàng ấy trên đỉnh Phi Tiên sơn.
Ban đầu Hồng Diệp cũng vẫn rất rối rắm lo lắng, có hơi lo lắng hãi hùng.
Nhưng mà, bởi vì không thể rời khỏi Hoa Hạ cổ tinh này nên cuối cùng Hồng Diệp cũng từ bỏ ngăn cản, cũng không có tâm tư chạy trốn nữa, chuyên tâm ở trên đỉnh Phi Tiên sơn.
Nếu không phải bởi vì có Trân Trường An, Hoa Hạ cổ tinh sẽ không thể phát triển to lớn như vậy.
Cùng với cây bồ đề kia, đều là hai đại thân thụ của Hoa Hạ cổ tinh.
Trong Hoa Hạ cổ tinh, những người đó đều biết việc này.
Dù là thần quả tạo hóa hay thần dịch tạo hóa, đều có thể mang đến tác dụng quan trọng to lớn cho những tu sĩ đói
Nhưng mà, cây thần Tạo Hóa này lợi hại hơn cây bồ đề kia nhiều.
Trong lòng bọn họ càng thêm kính sợ, sùng bái Trân Trường An.
Từ nay về sau, trong Thập Vạn Đại Sơn, có một cây đại thụ xuất thế ngang trời, cành lá xum xuê, che trời.
Đặc biệt là khi được ban thưởng thần quả tạo hóa, khiến tu vi của bọn họ tăng lên một lần nữa trong thời gian ngắn.
Không có Trần Trường An, sẽ không có bọn họ hôm nay.
Trong đó, đặc biệt là một số người có chức vị trong Hoa Hạ cổ tinh, ví dụ như tứ đại thống soái của đại đội Quản thành Cửu Châu, tu vi của bọn họ đột phá nhanh nhất.
Mà mỗi một tu sĩ ở Hoa Hạ cổ tỉnh, có thể nói, dưới sự trợ giúp của Trần Trường An, bọn họ đều nhận được lợi ích trước nay chưa từng cói
Nói thật, chuyện này khiến người ta vô cùng cảm thán.
Đương nhiên, tam yêu đi theo từ ban đầu, Thác Bạt Dã, Hồng Y và Xà Tử Nghịch, đã bước vào Thánh Thần cảnh!
Cũng không biết, phải bao lâu nữa thì tứ đại thống soái của đại đội Quản thành Cửu Châu mới có thể đạt tới Thánh Thần cảnh.
Hiện giờ, đã là Chân Thần cảnh.
Không ai ngờ, đi theo Trần Trường An bắt đầu nổi dậy từ đại lục Cửu Châu, trong quá trình, tu vi tăng lên, tiến lên mạnh mẽ, mới khiến bọn họ đạt được thành tựu như hiện giờ.
Nói thật, hiện tại, trong lòng bọn họ vô cùng sùng bái, nhưng đáng tiếc chính là, bọn họ không thể trở thành người chạy theo Trân Trường An. Chuyện này khiến cho Hoa Hạ cổ tinh, không, không riêng gì Hoa Hạ cổ tinh, mà còn cả tinh hệ Ngọc Hành, không biết có bao nhiêu người sùng bái bọn họ.
Đấn lúc đó, tứ đại thống soái này nhất định có thể bước vào cảnh giới Thánh Thần!
Mọi người đều biết, tứ đại thống soái của đại đội Quản thành Cửu Châu này, bọn họ nhất định có thể bước vào cảnh giới Thánh Thần trong truyền thuyết!
Đương nhiên, những người đi theo Trần Trường An, đồng thời cũng đạt được lợi ích rất lớn!
Nói thật, khiến người ta vô cùng cảm thán.
Bọn họ không có tư cách này!...
Trên đỉnh Phi Tiên sơn, Hồng Diệp đang mơ giấc mộng xuân thu đột nhiên như cảm nhận được cái gì, đột nhiên tỉnh lại từ trong giấc ngủ say.
Lúc này, vẻ mặt Hồng Diệp tái nhợt, vô cùng hoảng sợ.
"Có... có người tới.'
Trong giọng Hồng Diệp lúc này có chứa sự hoảng sợ.
Đúng lúc này.
Sắc mặt Hồng Diệp càng thêm tái nhợt, nàng ấy hoảng sợ, muốn chạy trốn tới nơi xa.
Chỉ là, mới ra khỏi phòng, Hồng Diệp mới nhớ ở toàn bộ Hoa Hạ cổ tinh có kết giới mà Trần Trường An để lại, mình không thể rời khỏi Hoa Hạ cổ tinhI
Nghĩ vậy khiến trong lòng Hồng Diệp càng thêm hoảng sợ, nhưng nàng ấy không có cách gì cả.
Tại sao lại như vậy?
Đại ca đâu?
Hắn đi ra ngoài một chuyến, sao hiện giờ còn chưa quay lại?
Theo Hồng Diệp thấy, nếu muốn chạy trốn, vậy chỉ có thể dựa vào thủ đoạn nghịch thiên của đại ca, lập tức truyền tống người ta đi hàng tỉ dặm.
Nếu không, chính nàng ấy hoàn toàn là chạy trời không khỏi nắng!
Đây cũng không phải là tin tức tốt gì!
Hồng Diệp lúc này, có thể nói là vô cùng nôn nóng.
Nàng ấy giống như kiến bò trên chảo nóng, gấp gáp xoay quanh.
Mà lúc này, Tử Nguyệt và Tử Tâm đi tới, đúng lúc gặp được Hồng Diệp nóng lòng như lửa đốt đi từ trong phòng ra.
Hồng Diệp vội vàng mở miệng nói.
"Tử Tâm, Tử Nguyệt, các ngươi biết bao lâu nữa đại ca mới trở về không?”
Tử Tâm thấy vẻ mặt Hồng Diệp nôn nóng tái nhợt, mở miệng nói.
"Hồng Diệp, sao sắc mặt ngươi tệ thế, có chuyện gì vậy?"
Tử Nguyệt nói.
"Hồng Diệp, chẳng lẽ ngươi ở đây không quen sao?"
Hồng Diệp thở dài, phải biết rằng, dù ở Hoa Hạ cổ tinh này đã quen. Nhưng mà, hiện giờ đang có nguy cơ lớn!
Sao nàng ấy có thể quen được?
Nếu tiếp tục ở đây thì có khác gì chịu chết chứ!
Giọng Hồng Diệp rất trầm trọng, còn có chút run rẩy, nàng ấy mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận