Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 536: Uy hiếp, Tử Thiên Lân rất nghẹn khuất.

Lúc này.
Sau khi Nhất Hải Tiên Hoàng đi về tiên vực Cửu Châu báo cáo tình huống cho Trần Trường An, ông ta lại quay về nơi đây.
Nhất Hải Tiên Hoàng quát lạnh nói.
“Người Tử Phủ, thả đội trưởng Cổ Uyên ra, công tử nhà ta cho mời"
Nói xong.
Nhất Hải Tiên Hoàng mở rộng cửa lớn tiên vực.
Mặt Hướng Trùng không chút biểu tình, buông lỏng năm ngón tay.
“Dẫn đường"
Cổ Uyên thở phào một hơi, quay về bên cạnh Nhất Hải Tiên Hoàng.
Chắp tay thi lễ.
“Nhất Hải đạo hữu, đa tạ"
“Không sao là tốt rồi.
Trong mắt Nhất Hải Tiên Hoàng lập lòe ánh sáng.
“Hiện giờ các ngươi là người của tiên vực Cửu Châu, càng là đội viên của đại đội Quản - Thành Cửu Châu, hiện giờ bị đám người Tử Phủ làm trọng thương nhiều người như vậy, công tử là đại đội trưởng của đại đội Quản - Thành Cửu Châu, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng!"
Tiếp theo.
Nhất Hải Tiên Hoàng và Cổ Uyên dẫn đường phía trước.
Mang theo đám người Hướng Trùng thông qua cửa lớn tiên vực tiến vào tiên vực Cửu Châu.
Đương nhiên.
Sau khi xuyên qua cửa lớn tiên vực, bọn họ đã xuất hiện ở Thập Vạn Đại Sơn.
Dù sao cửa vào tiên vực Cửu Châu cũng thiết lập ở đây.
Đám người Hướng Trùng tiến vào Thập Vạn Đại Sơn.
Bọn họ nhìn quanh bốn phía.
Phát hiện nơi đây tiên khí nồng đậm, đặt mình trong một vùng Tiên Địa đỉnh cấp.
Bọn họ rất kinh ngạc.
Một tiên vực nhị phẩm nho nhỏ, lại có Tiên Địa đỉnh cấp như thế, có chút ngoài ý muốn.
Đương nhiên, cũng không để ý nhiều.
Khi đi tới Thập Vạn Đại Sơn.
Đương nhiên, có rất nhiều tu sĩ tiên vực Cửu Châu đều lạnh lùng nhìn chăm chú mười tên thánh nhân Tiên Đạo Hướng Trùng.
Bọn họ có chút ngoài ý muốn.
Những tu sĩ này cũng không mạnh, ở trong mắt bọn họ, quả thực giống như con kiến.
Tuy tu vi yếu ớt, nhưng khi đối mặt với những thánh nhân Tiên Đạo Hướng Trùng, lại hoàn toàn không chút sợ hãi.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy những đội viên của (Chi đội Huyền Vũ), một đám bị trọng thương chật vật trở về.
Những tu sĩ đó càng thêm lạnh lùng nhìn chăm chú, mang theo địch ý rất sâu.
Đây chính là địa bàn của tiền bối.
Bọn họ còn dám khiến đội viên của [Chi đội Huyền Vũ) bị thương, sợ là chán sống rồi.
Để xem lát nữa tiền bối thu thập các ngươi như thế nào!
Hướng Trùng lạnh lùng mở miệng, chất vấn Cổ Uyên và Nhất Hải Tiên Hoàng phía trước.
“Thiếu giáo chủ ở nơi nào?"
ngay quảng trường thí luyện trong Thập Vạn Đại Sơn, một lát nữa sẽ tới? Cổ Uyên nói.
“Ở Phi Tiên Sơn.
Trần Trường An đứng khoanh tay.
Ánh mắt hắn lạnh băng, nhìn về phía cửa vào tiên vực phía xa.
Đám người Hướng Trùng bước vào lĩnh vực vô địch của hắn, hắn đã chú ý thấy trước tiên.
Không ngờ Tử Phủ phái tới mười tên thánh nhân Tiên Đạo, Trần Trường An rất ngoài ý muốn.
Đương nhiên, cũng không thèm để ý.
Đối với những thánh nhân Tiên Đạo của Tử Phủ này, Trần Trường An rất khó chịu.
Vì sao?
Bởi vì sau khi (Chi đội Huyền Vũ) mà Cổ Uyên thống lĩnh trở lại lĩnh vực vô địch, Trần Trường An phát hiện tất cả đều bị thương.
Dùng chân nghĩ cũng biết nhất định là do đám người Tử Phủ này làm.
Ngay cả người của hắn cũng dám đả thương, chán sống rồi sao?
Nói tóm lại, hiện giờ Trần Trường An rất không vui.
Ngay sau đó, bóng dáng Trần Trường An biến mất khỏi Phi Tiên Sơn.
Khi xuất hiện lại lần nữa, đã ở trong quảng trường thí luyện ở Thập Vạn Đại Sơn.
Quảng trường thí luyện to lớn, đã có rất nhiều tu sĩ tụ tập.
Cùng với đội viên của ba chi đội của [Đại đội Quản - Thành Cửu Châu) do Trang Tuyết, Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi dẫn đầu đều đã ở quảng trường.
Lúc này, trên quảng trường có một người khiến vạn người chú ý.
Đó là Tử Thiên Lân.
Tử Thiên Lân rất nghẹn khuất, rất tức giận.
Trước công chúng, mình đường đường là truyền nhân của Tử Phủ, bị bắt sống đến tận đây, quả thực là mất hết mặt mũi!
Chờ đến khi người bảo hộ hắn ta tới.
Nhất định phải khiến đám người của tiên vực Cửu Châu này đẹp mặt Trần Trường An xuất hiện ở trước mặt Tử Thiên Lân.
Hắn xuất hiện.
Lập tức hấp dẫn ánh mắt của vô số tu sĩ trên quảng trường.
Trong những ánh mắt đó, mang theo các loại cảm xúc sùng bái, kính sợ, ái mộ, kính ngưỡng vân vân...
Trong mắt bọn họ.
Trần Trường An quả thực chính là thần thoại bất bại!
Chỉ cần hắn ra tay.
Chưa bao giờ bại.
Danh hào của tiền bối, không hổ là “Đánh Khắp Thiên Hạ Không Đối Thủ”.
Quả thực là người vô địch!
Trần Trường An nói với Tử Thiên Lân.
“Người của Tử Phủ ngươi đã tới.
Nghe thấy Trần Trường An nói. Trong mắt Tử Thiên Lân lập tức rực sáng.
Cuối cùng người của Tử Phủ cũng đã tới! “Bọn họ ở đâu?"
Trần Trường An “A” một tiếng.
“Đừng tưởng rằng bọn họ tới là ngươi đã có chỗ dựa, trong mắt bổn tọa, cũng chỉ là một đám con kiến thôi"
Trong mắt Tử Thiên Lân hiện lên khinh thường.
Hắn ta mới không tin lời Trần Trường An nói. Trong lòng hắn ta vô cùng vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận