Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 866: Hát, ta là một con chim nho nhỏ! (2)

Đại bàng cánh vàng biến về bản thể, lần này chỉ nặng khoảng trăm trượng, thần uy vô biên.
“Ba vị, mời đi lên"
Tam yêu đi lên người đại bàng cánh vàng.
Còn ba gã cường giả Vũ tộc kia, càng nhìn tới mức đôi mắt dựng thẳng!
Trời ạ!
Ba con tiểu yêu quái kia, lại ngồi trên người đại bàng cánh vàng thần chủng chí thuần.
Bọn họ muốn đi đâu chứ?
Tuy trong lòng đại bàng cánh vàng rất không muốn để tam yêu ngồi lên lưng hắn ta.
Chuyện này đối với hắn ta mà nói, cũng là một loại sỉ nhục.
Dù sao, huyết mạch của tam yêu tầm thường, thấp kém như con kiến, nào có tư cách bước lên lưng hắn ta!
Nếu nói ai thực sự có tư cách bước lên lưng hắn ta.
Ít nhất, là những nhân vật cường đại đạt tới “Thần Cảnh cấp vương”.
Nhưng mà hiện tại.
Đại bàng cánh vàng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tam yêu đi lên, hắn ta có thể rời khỏi nơi thị phi này, rời xa Trần Trường An này!
Nhưng ngay khi đại bàng cánh vàng sắp giương cánh bay lượn.
Trần Trường An mở miệng.
“Khoan đã"
Toàn thân đại bàng cánh vàng cứng đờ, giống như ác quỷ quấn thân.
Cái quỷ gì???
Chẳng lẽ Trần Trường An này vẫn không định buông tha cho hắn ta sao?
Hắn ta vô cùng sợ hãi, nhìn Trần Trường An, chịu đựng sợ hãi trong lòng, run giọng nói.
“Tiền... tiền bối, còn có gì phân phó?"
“Gà con, bổn tọa hỏi ngươi, ngươi có thể bằng mặt không bằng lòng, không nghe lời bổn tọa nói hay không?"
Đại bàng cánh vàng hoảng sợ.
Chẳng lẽ Trần Trường An có thể hiểu suy nghĩ trong lòng của hắn ta?
Nhưng hắn ta cũng không dám trả lời thật.
Tuy trong lòng rất khẩn trương, nhưng vẫn tận lực khiến mình trấn định.
Vội vàng nói.
“Tiền bối, gà con tuyệt đối không dám!"
Vẫn là quá khẩn trương.
Cũng đã tự xưng là gà con rồi.
Đại bàng cánh vàng mới vừa buột miệng thốt ra, liền hối hận.
Cảm thấy quá thẹn.
Nhưng mà.
Trần Trường An lại không trả lời đại bàng cánh vàng.
Hắn nhìn đại bàng cánh vàng, trong hai tròng mắt lập lòe ánh sáng.
Đại bàng cánh vàng rất khẩn trương, cảm giác thân thể đang run rẩy.
Tam yêu ở trên người đại bàng cánh vàng, càng có thể cảm nhận được.
Hồng Y cười xinh đẹp.
“Công tử, thân thể hắn ta đang run Vẻ mặt ba gã cường giả Vũ tộc kỳ quái.
Thân thể đại bàng cánh vàng này run cái gì, chẳng lẽ thật sự định bằng mặt không bằng lòng?
Đại bàng cánh vàng thầm mắng trong lòng, “Hồ ly tinh đáng chết!"
Sau đó, đại bàng cánh vàng cười khổ nói.
“Tiền bối, ngươi thần uy vô song, giống như thiên thần hạ phàm, trong lòng ta kính sợ tiền bối, tiền bối cứ việc yên tâm, trở lại yêu thần lĩnh, ta nhất định sẽ chăm sóc ba vị thật tốt, để bọn họ thoát thai hoán cốt, từ đây thành thần phản tổ, lần sau ba vị trở về, nhất định sẽ trở thành trợ lực lớn bên người tiền bối!"
“Gà con, ngươi có lòng rồi"
“Sao có thể, tận tâm tẫn trách vì tiền bối, là chuyện gà con nên làm” Nhưng vừa mới dứt lời.
Lại thấy Trần Trường An dứt khoát lưu loát tát một cái tới.
Đại bàng cánh vàng trố mắt hoảng sợ, trong mắt tràn đầy tơ máu.
Một chưởng này, uy lực tuyệt luân.
Đây là Trần Trường An muốn mạng hắn ta!!!
“Tiền bối!"
Ngay cả tam yêu và ba gã cường giả Vũ tộc kia cũng giật nảy mình.
Không ai ngờ Trần Trường An sẽ đột nhiên dùng lực, hỉ nộ vô thường, rõ ràng đã buông tha đại bàng cánh vàng, rồi lại đột nhiên muốn giết đại bàng cánh vàng!
Đại bàng cánh vàng không trốn thoát!
Trần Trường An đại biểu cho vô địch.
Một chưởng này, lộng lẫy trong suốt, quang mang chảy xuôi, ẩn chứa lực lượng vô địch.
Kết cục chú định!
Đại bàng cánh vàng bị một cái tát của Trần Trường An đập chết, cắt đứt sinh cơ!
Tam yêu và ba gã cường giả Vũ tộc hoàn toàn ngây ngốc.
Đặc biệt là trong mắt ba gã cường giả Vũ tộc.
Trần Trường An càng là một ma thần!
Một lời không hợp liền giết người!
Thật là đáng sợ!
Phi Tiên Sơn, một mảnh tĩnh mịch.
Ba gã cường giả Vũ tộc nuốt nước miếng, nhìn thi thể đại bàng cánh vàng kia, đã không biết nên nói cái gì mới tốt.
Đúng lúc này.
Trần Trường An búng tay một cái.
Đó là lực lượng công năng (Chấp chưởng sinh tử) của hệ thống.
Sinh cơ của đại bàng cánh vàng đã chết hồi lại, trực tiếp sống lại.
Vẻ mặt đại bàng cánh vàng mê mang, hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra cái gì.
Không phải hắn ta đã chết sao?
Còn ba gã cường giả Vũ tộc kia, bọn họ đã từng thấy thủ đoạn khởi tử hồi sinh này của Trần Trường An.
Nhưng lại lần nữa nhìn thấy, vẫn khiếp sợ hoảng sợ như vậy!
Loại thủ đoạn này, thật là đáng sợ!
Quả thực chính là một ý niệm sinh tử!
Không chỉ sống lại bọn họ còn chưa tính!
Thậm chí giết đại bàng cánh vàng, cũng có thể làm hắn ta sống lại!
Đây là uy hiếp!
Hắn nhất định đang uy hiếp đại bàng cánh vàng!
Lại thấy Trần Trường An mỉm cười, dường như có chuyện vui gì, cười vô cùng xán lạn.
Vẻ mặt mọi người kỳ quái.
Trần Trường An đang cười cái gì đấy?
Đó là bởi vì giết đại bàng cánh vàng, hiện tại hắn có thể đạt được khen thưởng phong phú!
1015 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận