Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 513: Mẹ của biển lớn, một đường đi tốt!

Bóng dáng Ngưng Băng Tiên tan biến, hóa thành hư vô.
Chỉ có thanh âm phẫn nộ lạnh băng của nàng ta còn vang vọng trong thiên địa.
“Ngươi là người đầu tiên dám hủy tín vật của bổn cung"
“Ngươi sẽ hối hận vì những chuyện đã làm hôm nay!"
Trần Trường An lạnh nhạt nói.
“Ta ở tiên vực Cửu Châu, phó đội trưởng Nhị Lang Thần Dương Tiễn của (Đại đội Quản - Thành Cửu Châu), nữ nhân, nếu ngươi muốn tìm ta gây phiền toái, ta ở tiên vực Cửu Châu đợi ngươi đại giá quang lâm, nhìn xem ngươi sẽ làm ta hối hận như vào?"
“Tiên vực Cửu Châu, hừ, bổn cung nhớ kỹ"
“Nhớ kỹ tên của ta, Ngưng Băng Tiên.
Nói xong, thanh âm lạnh băng của Ngưng Băng Tiên tiêu tán giữa thiên địa.
Trần Trường An cũng không thèm để ý.
Ngưng Băng Tiên, chưa từng nghe nói qua.
Dù sao dù ngươi có mạnh cỡ nào, chỉ cần dám đến tiên vực Cửu Châu, xem đại gia thu thập ngươi như thế nào, cho ngươi thấy cái gì gọi là kêu vô địch.
Đến lúc đó, để ngươi biết vì sao hoa lại đỏ. Còn muốn nuôi cá.
A, tra nữ, mẹ của biển lớn.
Trần Trường An thu hồi ánh mắt.
Hiện giờ.
Bốn gã thánh nhân Tiên Đạo mà tiên vực Ngọc Long phái tới đã chết hết trong tay Trần Trường An.
Tiên vực U Minh coi như bại.
Thậm chí có thể nói là bại hoàn toàn.
Ở (Đại đội Quản - Thành Cửu Châu bên kia, những đội viên đó không nhịn được hoan hô lên.
Phó đội trưởng thật mạnh.
Là chiến thần vô song.
Quả nhiên, bọn họ chỉ là tới ăn dưa xem diễn.
Diệt tiên vực U Minh này.
Căn bản không cần tới bọn họ.
Bên kia, vực chủ U Minh thấy cảnh tượng này, ông ta tuyệt vọng.
Hiện giờ thắng bại đã phân.
Ngay cả vị đại nhân vật Ngưng Băng Tiên mà thánh nhân Tiên Đạo tam phẩm Hồng Thần đại nhân triệu hồi ra cũng thua trong tay Trần Trường An.
Chỉ bằng một thánh nhân Tiên Đạo nhất phẩm nho nhỏ như ông ta, sao có thể ngăn cản?
Ông ta không hề nghĩ ngợi, hóa thành một tia tiên hồng, liều mạng chạy trốn.
Ông ta không muốn chết.
Nhưng đáng tiếc.
Không phải ông ta muốn chạy trốn, là có thể thoát được.
Trần Trường An bước ra một bước, (Tung địa kim quang), xuất hiện ở trước mặt vực chủ U Minh.
Vực chủ U Minh hoảng sợ nhìn Trần Trường An trước mặt.
Ông ta không nhịn được mà lùi lại.“Ngươi... ngươi.."
Trần Trường An nói.
“Ngươi cái gì ngươi, ngươi chính là vực chủ U Minh sao? Con đường của ngươi, là chính ngươi lựa chọn, ta tới đưa ngươi lên đường"
“Đại nhân tha mạng, ta sai rồi, ta nguyện ý thần phục, giao ra căn nguyên tiên vực, tha mạng"
“Muộn rồi, lên đường bình an.
Con mắt dựng thẳng trên trán của Trần Trường An bắn ra một tia sáng hừng hực.
Vực chủ U Minh không ngăn được, kêu thảm thiết một tiếng, đã bị tia sáng hừng hực kia trực tiếp giết chết.
Phía xa, những tiên nhân của tiên vực U Minh đang quan sát nhìn thấy cảnh tượng này, đều hoàn toàn tuyệt vọng, loạn thành một đoàn, gà bay trứng vỡ, đều đang liều mạng chạy trốn.
Chạy mau, vực chủ U Minh đã chết, tiên vực U Minh xong đời rồi!!!
Hiện giờ.
Trần Trường An toàn thắng.
Vực chủ U Minh vừa chết, những tiên nhân đó tất nhiên là rắn mất đầu, loạn thành một đoàn, chạy trốn khắp nơi.
Trần Trường An nhìn thoáng qua, cũng không tiến đến đuổi giết.
Dù sao hắn cũng sẽ chiếm tiên vực U Minh này.
Những tiên nhân đó, đều là nơi căn cơ để sau này hắn đạt được giá trị lĩnh vực, nếu cứ như vậy giết, vậy quá đáng tiếc.
Ở (Đại đội Quản - Thành Cửu Châu) bên kia, mọi người hoan hô, một đám vui đến hỏng rồi. Dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Trần Trường An.
Không hổ là phó đội trưởng, chính là lợi hại.
Không ngờ chỉ dựa vào một mình bản thân đã diệt sạch cường giả tiên vực U Minh phái tới.
Vậy tiếp theo chinh phục toàn bộ tiên vực U Minh còn không phải là chuyện dư dả sao.
Trần Trường An vung tay lên.
“Thành - Quản đại đội, đi theo ta!"
Nói xong, Trần Trường An mang theo những đội viên đó, đi về phía tiên vực U Minh.
Lúc này.
Có hai tia tiên quang đi vào.
Rất nhanh đã tới gần.
Đúng là Cổ Uyên và Cổ U U kia.
Trận chiến đấu này, hai huynh muội ở phương xa quan sát.
Cũng thấy được Trần Trường An đại sát tứ phương, thực lực mạnh mẽ không ai có thể kháng cự.
Quả thực là làm cho bọn họ kinh ngạc cảm thán không thôi.
Phải biết đây còn không phải là vị đại nhân vật của tiên vực Cửu Châu đích thân đến.
Mà là một phó đội trưởng mà thôi.
Ngay cả phó đội trưởng cũng có chiến lực khủng bố như thế.
Như vậy, vị đại nhân vật kia của tiên vực Cửu Châu lại có mạnh cỡ nào?
Bọn họ không biết.
Dù sao tất cả đều quá chấn động lòng người!
“Đại nhân, ngài đã tới.
Cổ Uyên ôm quyền, cung kính nói.
Cổ U U ở bên cạnh Cổ Uyên, nàng ta càng có thể cảm nhận rõ ràng được dao động lực lượng khủng bố tản ra từ trên người Trần Trường An.
Quá mạnh.
Trong lòng Cổ U U thấy may mắn, còn may không hoàn toàn đứng bên phía tiên vực U Minh. Nếu không bọn họ xong đời rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận