Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1411: Hoảng sợ, ở ngay đây!

Chương 1411: Hoảng sợ, ở ngay đây!Chương 1411: Hoảng sợ, ở ngay đây!
"Xảy ra chuyện lớn, kẻ địch của ta đã hạ giới, đi tới sao trời bậc nhất này, ta đã cảm nhận được khí tức của hắn rồi, vậy thì với thực lực của đối phương, cũng đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của ta, nếu tiếp tục ở lại đây, không bao lâu nữa ông ta sẽ đi vào Hoa Hạ cổ tinhl"
"Làm sao bây giờ?”
"Tử Tâm, Tử Nguyệt, các ngươi có biết cách rời khỏi Hoa Hạ cổ tinh này không?”
"Thật sự, ta không hề lừa gạt các ngươi, nếu tiếp tục ở lại, đối với ngươi và ta sẽ đều có nguy hiểm, đối với Hoa Hạ cổ tinh, càng là như thế."
"Đối phương cao cao tại thượng, đến lúc đó, khi ông ta đi vào Hoa Hạ cổ tinh, đương nhiên coi tất cả mọi người trong Hoa Hạ cổ tinh này như on kiến, đến lúc đó, tất cả bọn họ đều sẽ có nguy hiểm tính mạng, hàng tỉ sinh linh này, chẳng lẽ các ngươi ngồi nhìn mặc kệ sao?"
Hồng Diệp không nhịn được nói ra một chuỗi dài.
Nghe Hồng Diệp nói vậy, Tử Tâm, Tử Nguyệt không nhịn được nhìn nhau, vẻ mặt các nàng không thấy có chút lo lắng nào.
Thậm chí là không sao cả.
Tử Tâm nói.
Tức giận đến mức Hồng Diệp dậm chân.
Tử Nguyệt cười hì hì: "Sao phải lo lắng?"
Hồng Diệp nói.
"Sao các ngươi không khẩn trương chút nào thế, không lo lắng chút nào à!"
"Ngươi cứ an tâm ở Hoa Hạ cổ tỉnh, ngươi yên tâm, ngươi sẽ không sao cả."
Nhìn thấy vẻ mặt Tử Tâm, Tử Nguyệt như vậy, Hồng Diệp quả thực tức chết đi được!
"Chúng ta không uống canh mê hồn đâu, bởi vì chúng ta tin tưởng Trường An ca ca, mà ngươi mới đến, không tin thực lực của Trường An ca ca cũng là chuyện đương nhiên, đến lúc đó ngươi sẽ biết."
Nhìn thấy hai người Tử Tâm, Tử Nguyệt này không chút hoang mang, Hồng Diệp đã không còn lời nào để nói, cảm thấy mình quả thực sắp bị tức chết rồi!
"Các ngươi thật là, không biết sợ chút nào, ta thật sự không biết, chẳng lẽ đại ca cho các ngươi ăn canh mê hồn gì sao?"
"Không sai, ngươi cứ chờ đối phương chủ động đưa tới cửa thì sẽ biết."
Hồng Diệp cạn lời nhìn Tử Tâm và Tử Nguyệt, nàng ấy hiện tại đã hoàn toàn không còn lời nào để nói.
Tử Tâm nói.
Vẻ mặt bọn họ vẫn không có chút sợ hãi nào, không nhìn ra chút sợ hãi nào, không thấy chút lo lắng nào.
"Cho nên, hiện tại ngươi không cần sợ hãi, không có chuyện gì đâu, ngươi cũng không cần lo lắng chuyện gì.'
Đã hoàn toàn không nói nổi một câu nào nữal "Hồng Diệp à Hồng Diệp, sao ngươi không thể tin tưởng Trường An ca ca một lần."
Đối với chuyện này.
Trong lòng nàng ấy vẫn có hơi chưa từ bỏ ý định!
Hồng Diệp không nhịn được nói.
Tử Nguyệt cũng không nhịn được trợn trắng mắt lườm Hồng Diệp một cái.
"Thật sự không có cách rời khỏi Hoa Hạ cổ tỉnh sao?"
Hồng Diệp thở dài, sống không còn gì luyến tiếc.
"Không còn cách nào, cho dù trong lòng ta không tin cỡ nào thì lúc này cũng chỉ có thế tin tưởng hắn."
Hồng Diệp vô lực, suy sụp ngồi trên ghế dựa ở một bên.
Tử Tâm và Tử Nguyệt cười cười.
"Hồng Diệp, hiện giờ ngươi cứ thả lỏng nhẹ nhàng, không cần sợ cái gì cả."
Hồng Diệp tức giận nói.
"Thả lỏng nhẹ nhàng, ta cũng muốn lắm, chỉ là trong lòng nghĩ tới đối phương đã đang trên đường tới, khí tức của ông ta đang không ngừng tới gần chỗ ta, các ngươi kêu ta thả lỏng, nào có dễ dàng như vậy, sao có thể không sợ hãi, ta cũng không phải đối thủ của đối phương, nào có thể thả lỏng nhẹ nhõm, các ngươi nói thì nghe dễ lắm."
Hồng Diệp nói xong, lại không nhịn được thở dài một hơi, ngẩng đầu, bi thương nhìn vê phía phương xa.
"Tiếp theo, cũng chỉ có thể phó mặc cho số phận!"
Sau đó, Hồng Diệp bi thương tuyệt vọng quay về phòng, trong đôi mắt cá chết của nàng ấy đã không còn thấy chút hy vọng nào nữa rồi.
Nhìn bóng dáng Hồng Diệp rời đi, Tử Tâm và Tử Nguyệt không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái.
Sau đó, Tử Tâm nói.
"Tử Nguyệt, ngươi đi ở cạnh nàng đi, kêu nàng cứ yên lòng, không cần lo lắng chuyện khác."
Tử Nguyệt cười, gật đầu nói.
"Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, giao cho ta."
Sau đó, Tử Nguyệt nhảy nhót, vội vàng đuổi kịp Hồng Diệp.
"Hồng Diệp, chờ ta với."
Nói xong, Tử Nguyệt vội vàng đuổi kịp Hồng Diệp, đi vào trong phòng Hồng Diệp.
Nghe Tử Nguyệt nói, Hồng Diệp chỉ thở dài một hơi, cũng không biết nên nói cái gì, tùy ý để Tử Nguyệt tiến vào trong phòng nàng ấy.
Xem ra, Hồng Diệp lúc này quả nhiên đã mặc cho số phận...
Bên kia, Nhật Tinh Hà đang đi tới Hoa Hạ cổ tinh.
Trên đường đi tới Hoa Hạ cổ tinh, tốc độ của Nhật Tinh Hà cực nhanh, giống như một tia sáng lướt qua trong giây lát, cách Hoa Hạ cổ tinh cũng càng ngày càng gần.
Trong quá trình đang không ngừng tới gần Hoa Hạ cổ tinh, hai tròng mắt của Nhật Tinh Hà này, trở nên càng thêm sâu thẳm, trở nên càng thêm kích động. Sẽ lập tức tìm được cây thần thụ tạo hóa kia rồi. Sau khi tìm được cây thần thụ tạo hóa, có thể quay về chế tạo thần binh tạo hóa. Vị chí Thần Quân hoàn toàn không đủ, đối với Nhật Tinh Hà mà nói, hắn ta có dã tâm của mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận