Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 924: Thẻ hạn chế lĩnh vực vô địch, cứu Ngưng Băng Tiên

Có thể nói.
Tấm thẻ này, là tấm thẻ mạnh nhất hắn mở được từ trong bảo ruong.
Quả thực là lĩnh vực vô địch bản thu nhỏ.
Tấm [Thẻ hạn chế lĩnh vực vô địch này, thời hạn ba ngày, đồng thời hạn chế phạm vi, chỉ có thể có hiệu lực trong phạm vi 10 mét xung quanh ký chủ, đồng thời, cũng chỉ ở trong muôn vàn tiên vực.
Tấm thẻ này, một khi đi tới ngoại vực, sẽ mất đi hiệu lực.
Mà thời gian ba ngày này, đã cũng đủ để Trần Trường An diệt Bái Nguyệt thần giáo, cứu ba người Tào Thiên Hà, Tào Hóa Sinh và Tần Họa Thủy.
Ngưng Băng Tiên biết tất cả những gì xảy ra trước mắt đều là chân thật!
Cuối cùng nàng ta cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng rất kích động, trong hai tròng mắt thậm chí lập loè ánh sáng.
Suýt chút nữa.
Suýt chút nữa nàng ta đã chết.
Suýt chút nữa đã không còn được gặp lại cái người khiến cho nàng ta thương nhớ ngày đêm trước mắt này.
Nhưng khiến Ngưng Băng Tiên không ngờ tới là.
Mình lại được hắn cứu.
Ngưng Băng Tiên rất vui.
“Tướng công, thật sự là chàng! Sao chàng lại tới đây?"
Ngưng Băng Tiên giang tay, thân hình thướt tha dụ người, có sóng gió mãnh liệt.
Nàng ta nhào vào trong lòng ngực Trần Trường An.
Trần Trường An vội vàng ngăn Ngưng Băng Tiên lại, nói.
“Ngưng Băng Tiên, hiện giờ tốt xấu gì ngươi cũng là Đại Đế, rụt rè chút đi, đừng để người ngoài hiểu lầm.
“Ta không, ta không” Không có gì có thể hình dung tâm trạng của Ngưng Băng Tiên lúc này khi được Trần Trường An cứu.
Trong nội tâm nàng ta vui vẻ, sung sướng cỡ nào, rất cơ khát.
Chưa từng như hôm nay, trong lòng ngập tràn xúc động mãnh liệt, muốn đè đè Trần Trường An dịu dàng hòa nhã trước mắt này xuống.
Đáng tiếc.
Dưới lực lượng của Trần Trường An, nàng ta không thể động đậy.
Ngưng Băng Tiên kiên định, âm thầm thề.
“Ta nhất định phải mạnh hơn, mạnh hơn, vượt qua tướng công, phượng hoàng bảo bình kia nhất định có thể giúp ta vượt qua tướng công!"
Mục tiêu cả đời của Ngưng Băng Tiên, sợ là nỗ lực chỉ vì đè ngã Trần Trường An!
Trần Trường An hỏi Ngưng Băng Tiên.
“Vì sao ngươi lại ở biển sao trung tâm, đã xảy ra chuyện gì?"
Còn ba gã thần sử phía xa kia, thấy Trần Trường An coi bọn họ như không khí, hoàn toàn bỏ mặc.
Bọn họ nổi giận, lông mi dựng ngược, lóe ánh sáng hung dữ.
“Tìm chết!"
Ba gã thần sử giết qua!
Ngưng Băng Tiên thấy vậy, sắc mặt thay đổi.
“Tướng công, ba người này là cao thủ Thần Cảnh ngoại vực, ngươi phải cẩn thận!"
Trần Trường An không dao động, hơi thở bình tĩnh như nước, không rõ thực lực.
Thậm chí còn không liếc mắt nhìn ba gã thần sử kia một cái.
Mắt thấy ba gã thần sử kia vọt tới phạm vi lĩnh vực vô địch chỉ có 10 mét của Trần Trường An.
Bàn tay Trần Trường An, chảy xuôi một tầng sáng, đổ ập xuống, chính là mấy bàn tay.
Bang!
Bang!
Bang!
Ba gã thần sử bị đánh bay ra ngoài, trong miệng ho ra máu, ngay cả hàm răng cũng bị đánh nát.
Ba gã thần sử che lại nửa bên mặt bị đánh, hoảng sợ kinh hãi nhìn Trần Trường An.
Người này là ai???
Thật mạnh!!
Trần Trường An hờ hững nhìn ba người chăm chú.
Ánh mắt hắn thâm thúy như biển rộng, như giếng cổ không gợn sóng, lại hiện ra uy áp.
Khiến ba gã thần sử của Bái Nguyệt thần giáo căn bản không thể nhìn thẳng vào ánh mắt hắn.
Dường như nhìn một cái là thấy vô cùng khủng bố.
Trong lòng ba người vô cùng kiêng kị.
Trần Trường An dời ánh mắt khỏi ba gã thần sử, tiếp tục hỏi Ngưng Băng Tiên tình hình.
Hiển nhiên.
Trần Trường An chưa từng đặt ba người ở trong mắt.
Bởi vì lúc này.
Ba gã thần sử ở trong phạm vi 10 mét của hắn.
Vừa rồi Trần Trường An ra tay, vẫn chưa đánh bọn họ khỏi phạm vi 10 mét của lĩnh vực vô địch.
Đối với lĩnh vực vô địch của mình, Trần Trường An đã sớm vận dụng thuận buồm xuôi gió.
Ba người này đừng mơ chạy trốn khỏi tay hắn.
Chỉ cần muốn chạy trốn, có thể trấn áp bất cứ lúc nào.
Ngưng Băng Tiên thấy vậy, trên dung nhan tuyệt mỹ nở nụ cười.
Xem ra là nàng ta lo lắng nhiều rồi.
Tướng công vẫn luôn mạnh mẽ như vậy.
Ba gã thần sử ép nàng ta vào đường cùng chỉ có thể tự sát, lại không phải là đối thủ của tướng công.
Tướng công thật sự rất mạnh, từ đầu tới cuối, đều không nhìn thấu hắn.
Đồng thời.
Tâm trạng của Ngưng Băng Tiên cũng rất phức tạp. Vì sao chứ.
Dù sao.
Trần Trường An càng mạnh, nàng ta sẽ càng khó đuổi kịp.
Cũng càng thêm khó khăn thực hiện mục tiêu của mình.
“Ta sẽ không từ bỏ!"
“Sẽ không từ bỏ cái gì?” Trần Trường An nghi hoặc hỏi.
Ngưng Băng Tiên hơi nhếch đôi môi đỏ gợi cảm lên, nàng ta cúi đầu, ngón trỏ tay phải mảnh khảnh gạt những sợi tóc màu vàng tán loạn trên gương mặt, nhìn Trần Trường An, tươi cười động lòng người: “Sẽ không từ bỏ ngủ với chàng"
Câu nói kinh người, khiến Trần Trường An cũng hơi sửng sốt.
“Khụ khụ."
Trần Trường An xấu hổ, Ngưng Băng Tiên này, vẫn luôn lớn mật, khiến hắn không kịp đề phòng.
1006 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận