Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 465: Một lời không hợp sẽ giết ngươi!

Không biết vì sao, ngay khi cái tay kia của Trần Trường An chỉ hắn ta, khí tức tử vong lạnh băng bao phủ toàn thân hắn ta, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể chết đi.
“Đại... Đại nhân... Ngài đây là?"
Khóe miệng Trần Trường An hơi cong lên.
“Chơi trò chơi, ngươi không phải sợ"
Nói xong, ngón tay hắn dời khỏi người Cổ Uyên.
Rồi chỉ ra phía sau Cổ Uyên, một Tiên Hoàng phía bên tay phải.
Ngay khi ngón tay kia dời đi, Cổ Uyên thở dài nhẹ nhõm một hơi từ tận đáy lòng.
Có một loại cảm giác đi lướt qua quỷ môn quan, thật là đáng sợ, khiến hắn ta tới mức suýt nữa ngồi liệt dưới đất.
Mới phát hiện phía sau lưng mình đã bị mồ hôi tẩm ướt.
Phải biết rằng hắn ta chính là Tiên Quân đấy!
Lại bị dọa thành dáng vẻ này. Trần Trường An chỉ về phía tên Tiên Hoàng kia.
“Ngươi nói, mục đích tới Thập Vạn Đại Sơn là cái gì?"
Tiên Hoàng kia ấp úng, kinh hoảng thất thố. “Đại... Đại nhân... Cái kia... Cái kia chúng ta..."
Còn chưa nói xong, thình lình xảy ra!
Chỉ nghe “bùm” một tiếng.
Thân thể Tiên Hoàng kia trực tiếp nổ tung!
Máu tươi văng khắp nơi!
Cổ Uyên và hai gã Tiên Hoàng còn lại không hề phòng bị, toàn thân đều bị máu tươi bắn lên.
Cảnh tượng này, đánh sâu vào thị giác!
Khiến một đám bọn họ trợn mắt há hốc mồm, trợn tròn mắt.
Đặc biệt là hai gã Tiên Hoàng kia, vẻ mặt kinh hãi sợ hãi, đại não đều trống rỗng.
Chết như thế nào...
Sao lại đột nhiên chết đi....
Trần Trường An chớp hai tròng mắt, ánh mắt lạnh nhạt.
Chỉ về một Tiên Hoàng khác.
“Hắn nói lắp quá, lãng phí thời gian, ngươi tới nói"
Toàn thân Tiên Hoàng kia đều không nhịn được mà run rẩy.
"Ta..."
Bùm!
Không hề vô nghĩa!
Cùng với tiếng kêu thảm thiết, thân thể Tiên Hoàng này vỡ nát!
Hóa thành sương máu đầy trời!
Tiên Hoàng cuối cùng còn loại bị dọa đến trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt hoảng sợ tuyệt vọng.
Mà mặt Cổ Uyên như giấy trắng, trong lòng chỉ có một cảm giác.
Đó chính là Trần Trường An trước mắt này thật mạnh!
Đây chính là Tiên Hoàng đấy!Không phải tu sĩ bình thường của tiên vực Cửu Châu!
Ở tiên vực U Minh cũng là cường giả đứng đầu!
Cứ như vậy đột nhiên nổ thành sương máu!
Thậm chí, Cổ Uyên còn không nhận thấy trên người Trần Trường An có bất cứ dao động lực lượng nào, thậm chí không nhìn thấy Trần Trường An ra tay.
Hai gã thuộc hạ của hắn ta đã chết.
Chiến lực mạnh mẽ như vậy.
Quả thực khiến Cổ Uyên kinh sợ đến mức da đầu tê dại, thần hồn rùng mình.
Sự cường đại của Trần Trường An, đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn ta!
Lúc này, trong lòng hắn ta vô cùng hối hận.
Sau khi biết sự cường đại của Trần Trường An từ chỗ heo yêu kia.
Hắn ta không nên đến tiên vực Cửu Châu tìm hiểu tình huống Trần Trường An nhìn Tiên Hoàng cuối cùng tê liệt ngã xuống mặt đất, và Tiên Hoàng có vẻ mặt tuyệt vọng, mặt hắn vô cảm, biểu tình lạnh nhạt.
“Ngươi, nói"
Tên Tiên Hoàng cuối cùng này, hắn ta thật sự bị dọa choáng váng.
Nói ra hết toàn bộ.
Không dám che giấu chút nào.
Trong lòng Cổ Uyên chua xót.
Lại không thể ngăn cản.
Hắn ta tin rằng.
Nếu mình ngăn cản.
Nhất định cũng giống hai gã Tiên Hoàng trước đó, chỉ có con đường chết!
Bạch Nguyệt nghe Tiên Hoàng kia nói, nhíu mày.
Đám người này, quả nhiên có quan hệ với con thuyền lớn trong biển sao tử vong mà Nhất Hải Tiên Hoàng nói trước đó.
Chỉ là khiến Bạch Nguyệt không ngờ là.
Sau khi Trư Bát Giới bị Cổ Uyên bắt lấy, lại tiết lộ hết tất cả tình huống của tiên vực Cửu Châu ra. Cho nên.
Đám người Cổ Uyên mới có thể tránh khỏi cửa vào tiên vực Cửu Châu, lợi dụng lực lượng pháp tắc của phệ vực cổ, sáng lập cửa vào khác, tiến vào tiên vực Cửu Châu.
Trư Bát Giới thân là thuộc hạ của chủ nhân, tuy rằng bởi vì Chân ngôn cổ mới tiết lộ tình huống của tiên vực Cửu Châu.
Nhưng đây cũng là khuyết điểm của hắn ta.
Không biết sư phụ sẽ xử lý Trư Bát Giới như thế nào?
Mà Trần Trường An.
Sau khi hắn nghe Tiên Hoàng nói xong, ánh mắt thâm thúy, ai cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.
Tiên Hoàng kia kinh hoảng sợ hãi, quỳ trên mặt đất, liều mạng xin tha.
“Đại... đại nhân, tha... tha mạng"
“Muốn tha mạng, được, vậy bổn tọa lại hỏi ngươi một vấn đề"
“Đại... đại nhân mời nói"
Tiên Hoàng nơm nớp lo sợ, run giọng nói.
“1 cộng 1 bằng mấy?"
Tiên Hoàng ngẩn ra, sau đó trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ đại nhân nhất định cố ý buông tha cho hắn ta, nếu không sao có thể hỏi hắn ta vấn đề đơn giản như vậy.
Cổ Uyên đại nhân, thật xin lỗi.
Thuộc hạ muốn chạy trốn một bước.
Trần Trường An này một lời không hợp liền giết người, thật sự thật là đáng sợ.
Thuộc hạ thật sự không dám đối mặt với hắn nữa.
Tiên Hoàng kia không chút do dự, trong lòng vừa vui vẻ vừa chờ mong, mở miệng trả lời. “Đại... đại nhân, 1 cộng 1 bằng 2!"
Bùm!
Vừa dứt lời, trong thân thể Tiên Hoàng kia xuất hiện lực lượng khủng bố tuyệt luân. Trực tiếp nổ tung, hóa thành sương máu đầy trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận