Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1138: Dựa vào đâu bắt bổn tọa gánh tội thay? Cho ngươi chắp cánh khó thoát

Trư Bát Giới bên cạnh không nhịn được cười rộ lên.
Tôn Ngộ Không trừng hai mắt nhìn hắn ta: “Tên ngốc, ngươi cười cái gì, có tin lão tôn đập một gậy này xuống gõ nát đầu heo của ngươi, ăn óc heo của ngươi không"
Trư Bát Giới vội vàng ôm đầu lui về phía sau.
“Hầu ca tha mạng"
Vô Danh đứng ở bên cạnh Trần Trường An, hắn ta nhìn lão tổ tông long triều kia, cũng không chút sợ hãi.
Vì sao lại nói như vậy.
Bởi vì Vô Danh vô cùng tin tưởng Trần Trường An.
Từ lúc trước, khi Cửu Châu vẫn là đại lục Cửu Châu.
Vô Danh đã đi theo bên cạnh Trần Trường An.
Cho tới nay.
Về thực lực của Trần Trường An.
Vẫn khiến Vô Danh cảm thấy sâu không lường được, cuồn cuộn như vực sâu, khiến người ta không nhìn thấu.
Từ đại lục Cửu Châu, lại đến tiên vực Cửu Châu, sau đó là muôn vàn tiên vực.
Hiện giờ, lại đến tinh hệ Ngọc Hành.
Vô Danh vẫn luôn không biết Trần Trường An rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Nhưng mà.
Ở trong lòng Vô Danh, đã hoàn toàn tin một chuyện.
Đó chính là lão đại mạnh nhất.
Cho dù là trong tinh hệ Ngọc Hành, cũng tuyệt đối không có bất cứ ai là đối thủ của lão đại.
Nếu lão đại muốn chinh phục toàn bộ tinh hệ Ngọc Hành.
Đồng thời ở trong tinh hệ Ngọc Hành, cũng không có ai có thể ngăn cản.
Đây là chắc chắn.
Cho nên.
Hiện giờ, lão tổ tông long triều này không trốn đi thì thôi.
Lại còn dám xuất hiện ở trước mặt lão đại.
Đây mẹ nó, hoàn toàn chính là thắp đèn lồng trong nhà vệ sinh, tìm chết mà.
Vô Danh chắp tay trước ngực, lẩm bẩm tự nói.
“A di đà phật, lão tổ tông long triều, tuy rằng hiện tại ta đã hoàn tục, nhưng nếu ngươi chết, ta nhất định sẽ niệm Chú Đại Bi cho ngươi, cầu nguyện kiếp sau ngươi không đui mù tới trêu chọc lão đại nữa.
Hiện giờ.
Lão tổ tông long triều vô cùng phẫn nộ, vô cùng tức giận!
Vì sao lão tổ tông long triều giận dữ như vậy!
Đó là bởi vì.
Ông ta rõ ràng có thể nhìn ra, dù là Trần Trường An, hay là Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Vô Danh, ở trong mắt ông ta, đều là nhân vật con kiến.
Ở trước mặt ông ta lại không chút sợ hãi.
Biết rõ ông ta muốn ra tay, muốn giết sạch bọn họ.
Cũng không chút sợ hãi.
Nói cách khác, hoàn toàn không đặt ông ta ở trong mắt.
Cho nên.
Từ trên người lão tổ tông, kích động sát ý càng thêm lạnh băng.
Luồng sát ý này, lạnh băng, lạnh lẽo, giống như ngay cả hư không cũng đông cứng lại vậy.
“Rất tốt, rất tốt, ta muốn xem xem các ngươi đã chết đến nơi, rốt cuộc khi nào mới biết sợ hãi!"
Trần Trường An lạnh nhạt nói.
“Vì sao lại sợ hãi?"
“Theo lý mà nói, lão tổ tông long triều, dù ngươi muốn trả thù, ngươi cũng đã tìm lầm đối tượng"
“Hiện tại, đối tượng ngươi nên báo thù, không phải là bổn tọa, mà là Yêu Tinh Lão tổ tông long triều gầm lên: “Câm mồm, tất cả đều là do ngươi, con kiến đáng giận nhà ngươi, tâm huyết mấy chục vạn năm của lão phu, cực cực khổ khổ tạo nên long triều Đại Thánh, cứ thế bị hủy ở trong tay của ngươi!"
“Hôm nay không giết ngươi, thề không làm người!"
Trần Trường An lắc đầu thở dài.
“Xem ra ta gánh nồi cho Yêu Tinh rồi.
Nói thật.
Chuyện này khiến cho Trần Trường An càng thêm buồn bực.
Khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến.
Vốn dĩ định thu hoạch lớn ở long triều Đại Thánh.
Nào biết.
Không thu hoạch được gì cả thì thôi đi.
Hiện giờ.
Lão tổ tông long triều này còn muốn tìm hắn tính sổ.
Hiện giờ.
Đối mặt với lão tổ tông long triều, đương nhiên khiến trong lòng Trần Trường An có một ngọn lửa vô cớ đang thiêu đốt.
Giọng điệu của Trần Trường An lạnh băng.
Hắn trả lời lão tổ tông long triều.
“Quả thực, bổn tọa và long triều Đại Thánh ngươi vốn là ngươi sống ta chết, lần này, thật ra bị Yêu Tinh phá hỏng chuyện tốt của bổn tọa, Yêu Tinh không chỉ diệt long triều Đại Thánh ngươi, còn cướp sạch bảo khố của long triều Đại Thánh ngươi, chuyện này khiến cho bổn tọa rất khó chịu, vốn dĩ những thứ đó đều là của bổn tọa” Trong thần võng.
Công chúa Yêu Yêu và Hồng Hưng đang quan sát phát sóng trực tiếp không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái.
Lúc này, hai người đều rất ngơ ngác.
Tuyệt đối không ngờ Trần Trường An sẽ nói ra lời này.
Bọn họ có ý tốt trợ giúp Trần Trường An, diệt long triều Đại Thánh.
Trần Trường An này không cảm tạ bọn họ thì thôi đi.
Sao lại còn làm hắn rất khó chịu.
“Bảo khố?” Công chúa Yêu Yêu nhíu mày.
Hồng Hưng họ nhẹ.
Lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật.
“Công chúa đại nhân, đây là thành quả thu được sau khi diệt long triều Đại Thánh.
“Dù sao long triều Đại Thánh này cũng là một trong trăm thế lực mạnh nhất, nội tình hùng hậu, sau khi công chúa đại nhân lấy được bảo khố của long triều Đại Thánh, thế lực của bản thân cũng sẽ càng thêm lớn mạnh” Hồng Hưng bất đắc dĩ: “Chỉ là không ngờ Trần Trường An kia cũng tới vì bảo khố của long triều Đại Thánh, công chúa Yêu Yêu, phải làm thế nào cho phải?"
1005 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận