Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1277 - Mưa tử vong thật sự! 2



Chương 1277 - Mưa tử vong thật sự! 2




“Không sai, cũng không đơn giản như vậy, con khỉ yêu, hắn... hắn xong rồi...”
“Xong rồi?”
Trư Bát Giới quát lạnh.
“Dựa vào cái gì mà nói hầu ca của ta xong rồi, hắn rõ ràng không sao, đừng đứng đây nói hươu nói vượn, nếu không heo gia ta là người đầu tiên không tha cho ngươi!”
Tư Đồ Lục Trúc thở dài: “Đây mới là thủ đoạn khủng bố của Lôi Khiếu nắm giữ, cho tới giờ, cũng chưa có ai có thể thoát khỏi【Mưa tử vong】này của Lôi Khiếu.”
Trư Bát Giới nghe bọn họ nói, cảm thấy không giống như đang nói dối.
Mí mắt khó tránh khỏi giật giật, trong lòng càng thêm bất an.
Bên phía Tôn Ngộ Không.
Hắn ta vốn cũng đang tò mò, vì sao bàn tay to màu tím kia lại xuyên qua thân thể, mà mình không sao cả.
Ngay sau đó, hai mắt Tôn Ngộ Không trống rỗng thất thần, đột nhiên không còn sức sống.
Lại thấy bàn tay to màu tím kia, sau khi xuyên qua thân thể Tôn Ngộ Không, cũng không gây ra tổn thương gì cho thân thể hắn ta.
Nhưng mà, lại thương tổn đến thần hồn hắn ta.
Túm thần hồn của Tôn Ngộ Không từ trong cơ thể Tôn Ngộ Không ra!
Từng tia sáng màu tím quấn quanh trên thần hồn Tôn Ngộ Không, khiến hắn không thể động đậy!
Mà thân thể máu thịt của Tôn Ngộ Không, lại không còn chút sức sống nào, ngã vào sao trời vô tận.
“Hầu ca!"
Trư Bát Giới vội vàng ra tay, nhằm về phía thân thể Tôn Ngộ Không.
Một khi thân thể lưu lạc trong sao trời, dù sao cũng rất khó tìm về.
Túm được thân thể của Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới căm tức nhìn bàn tay lớn màu tím bắt lấy thần hồn của Tôn Ngộ Không.
“Đáng giận, là ai, cút ra đây!”
Nhưng đột nhiên.
Trư Bát Giới túm lấy thân thể Tôn Ngộ Không đột nhiên cảm nhận được mùi vị nguy hiểm, khiến hắn ta có dự cảm xấu.
Không hề nghĩ ngợi.
Xoay người lao về phía đại quân Ngọc Hành bên kia.
Đột nhiên, hư không phía trước liên tiếp rung động.
Ngay sau đó, một thanh niên mặc bạch y xuất hiện ở trước mặt hắn ta.
Khuôn mặt hắn ta dịu dàng như ngọc, lạnh nhạt nhìn Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới quát.
“Ngươi chính là Lôi Khiếu sao?”
Nói xong.
Hắn ta lấy ra đinh ba chín răng, đánh mạnh về phía Lôi Khiếu kia.
Lôi Khiếu mỉm cười, thậm chí có thể nói nhìn chằm chằm vào Trư Bát Giới với ánh mắt rất khinh thường.
Heo yêu trước mắt này, chủ động công kích hắn ta, quả thực chính là tìm chết.
Nhưng đột nhiên.
Thế công của Trư Bát Giới đột nhiên biến đổi.
Hắn ta thay đổi phương hướng, hóa thành một tia thần hồng, trốn về một thần thuyền sao trời.
Trở lại thần thuyền sao trời thần, sắc mặt Trư Bát Giới cực kỳ tái nhợt.
Hắn ta lạnh lùng nhìn Lôi Khiếu.
Thật ra, trong lòng Trư Bát Giới rất rõ ràng.
Hầu ca mạnh như vậy , thần hồn cũng bị Lôi Khiếu bắt lấy, không có chút năng lực phản kháng nào.
Mình lao lên, có khác gì tìm chết!
Lôi Khiếu cười cười, liếc mắt nhìn Trư Bát Giới một cái.
Cũng không thèm để ý đến Trư Bát Giới chạy trốn.
Hơn nữa, sau khi Lôi Khiếu xuất hiện, trong vô hình đã mang đến cho mọi người một loại áp lực khủng bố.
Khiến tất cả mọi người cảm thấy trong lòng vô cùng nặng nề, có dự cảm xấu.
“Tên này, trả lại thần hồn của hầu ca đây!”
Trư Bát Giới quát.
Lôi Khiếu giơ tay một chiêu.
Thần hồn của Tôn Ngộ Không không chút phản kháng, rơi vào trong tay Lôi Khiếu.
Sau đó.
Lôi khiếu bắt lấy thần hồn của Tôn Ngộ Không, mở miệng ra.
Một miếng nuốt sạch thần hồn của Tôn Ngộ Không vào trong miệng.
Từ đầu tới cuối, thần hồn của Tôn Ngộ Không, đều không thể kháng cự.
Cảnh tượng này.
Khiến sắc mặt mọi người thay đổi.
Trư Bát Giới càng thất hồn lạc phách, không nhịn được mà tê liệt ngã xuống mặt đất.
Sắc mặt của hắn ta, cũng càng tái nhợt, không có chút màu máu.
“Hầu ca xong rồi… thần hồn lại bị tên này ăn mất...”
Nói tóm lại.
Biến cố bất ngờ, là chuyện tất cả mọi người không nghĩ tới.
Càng khiến bọn họ đều vô cùng sợ hãi và bất đắc dĩ!
Hoàn toàn không có bất cứ cách gì.
Trong số bọn họ, chiến lực của Tôn Ngộ Không đã được coi như rất mạnh rồi.
Ngay cả Tôn Ngộ Không cũng không phải là đối thủ, cứ bị giết dễ dàng như thế.
Vậy đương nhiên bọn họ cũng càng khó có thể ngăn cản!
Đáng chết!
Còn đại quân Nam Ly bên này.
Đại quân Nam Ly vốn đã vô cùng hoảng sợ, vô cùng tuyệt vọng.
Bọn họ bị đại quân Ngọc Hành vây quanh, gần như đều cho rằng mình hẳn phải chết chắc rồi, không còn bất cứ đường sống gì.
Đại quân Nam Ly nhất định sẽ bị diệt toàn quân.
Lại không ngờ đột nhiên xảy ra chuyện vui như vậy.
Lôi Khiếu đại nhân xuất hiện, bọn họ được cứu rồi!
Hơn nữa, vào lúc này.
Cùng với thời gian trôi đi, thần lực vốn dĩ biến mất trong cơ thể mọi người đại quân Nam Ly cũng đã khôi phục một lần nữa.
Khiến bọn họ có lại lực lượng, có sức để đánh một trận với đại quân Ngọc Hành bên này!
Trong lúc nhất thời, khí thế của đại quân Nam Ly dâng cao tận trời, ánh mắt lạnh băng mà hung ác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận