Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 90: Thanh toán xong ân oán, không còn thiếu nợ nhau!

“Ninh Túc của Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc, bái kiến tiền bối.”
“Hồng Y và Cái Đuôi Nhỏ đâu?” Trần Trường An lạnh nhạt dò hỏi.
Lời nói lạnh nhạt, lại dường như tràn ngập sát ý.
Khiến trong lòng Ninh Túc lập tức run lên, vội vàng nói: “Tiền bối tha mạng, vãn bối to gan lớn mật, dám cầm tù người của tiền bối, còn mong tiền bối tha mạng, sau khi trở về, ta sẽ lập tức thả Hồng Y và Cái Đuôi Nhỏ trở về, còn mong tiền bối bớt giận.”
Vừa nói đã khiến Thiên Hồ Yêu Hoàng bị dọa thành như vậy.
Trong lòng đám người Cừu Thiên Đồ cũng càng sợ hãi, quỳ trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy.
Bạch Nguyệt bên cạnh thở dài trong lòng.
Sớm biết như thế, hà tất lúc trước.
Tư chất của Cái Đuôi Nhỏ tuyệt hảo, mà tiền bối có thể bồi dưỡng ra nàng ấy, sao có thể là hạng người hời hợt.
Tiền bối rất mạnh.
Nhưng bọn họ không ngờ tiền bối lại mạnh cỡ đó!
Ngay cả tiên nhân cũng không phải đối thủ của tiền bối, ngã trong tay tiền bối.
Bạch Nguyệt đứng bên người Thiên Hồ Yêu Hoàng, cũng đang nhận sai thỉnh tội.
Nhưng mà trong lòng Bạch Nguyệt cũng không chút bất an nào.
Ngược lại trong lòng rất tĩnh lặng.
Loại tĩnh lặng này, càng giống một loại tĩnh lặng khi đối mặt với tử vong.
Cho dù chết, dường như cũng sẽ không khiến nàng ta có bất cứ sợ hãi nào.
Trần Trường An thấy vậy, hứng thú hỏi nàng ta.
“Bạch Nguyệt, ngươi cho rằng bổn tọa nên xử trí các ngươi như thế nào?”
“Tiền bối, khi Bạch Nguyệt tới Phi Tiên Sơn, từng gặp một phàm nhân, hắn từng nói nhân quả tuần hoàn, có trước có sau.”
Trần Trường An cười, không ngờ một Yêu Vương lại nhớ rõ lời của phân thân phàm nhân mà hắn dùng “Hoa trong gương, trăng trong nước” ngưng tụ thành.
“Sau đó thì sao?”
“Hồng Y muội muội mang theo Cái Đuôi Nhỏ tới Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc cầu công pháp yêu tu, đây vốn là thiện duyên mà tiền bối kết với Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc, nhưng do Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc bá đạo, nhìn trúng thiên phú của Cái Đuôi Nhỏ, tham lam giữ lại trong tộc, đây là nhân quả mà Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc kết với tiền bối.”
“Nhân quả tuần hoàn, dù chúng ta chết ở trong tay tiền bối, cũng không oán không hận.”
“Tất cả đều do Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc chúng ta sai.”
Nghe Bạch Nguyệt nói, trong lòng Thiên Hồ Yêu Hoàng càng thêm hổ thẹn tự trách.
Nếu không phải bởi vì bà ta khăng khăng muốn giữ lại Cái Đuôi Nhỏ, thì sẽ không trêu chọc tiền bối.
Sẽ không mang tới tai họa choa Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc.
“Tiền bối, tất cả đều do ta sai, ta nguyện lấy cái chết tạ tội, chỉ mong tiền bối tha cho Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc một con đường sống.”
Thiên Hồ Yêu Hoàng quỳ trên mặt đất, trong lòng đã hoàn toàn muốn chết.
Bạch Nguyệt cũng quỳ trên mặt đất.
“Bạch Nguyệt nguyện đồng hành với bà ngoại, lấy cái chết tạ tội, khẩn cầu tiền bối tha cho Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc một con đường sống.”
“Bạch Nguyệt, chuyện này không liên quan đến ngươi!”
Sắc mặt Thiên Hồ Yêu Hoàng thay đổi, vội nói.
“Bà ngoại, trong lòng Bạch Nguyệt đã quyết.”
“Được, nếu các ngươi đã một lòng muốn chết, bổn tọa sẽ đưa các ngươi lên đường.”
Trần Trường An vô cảm, giơ tay lên.
Sức mạnh to lớn trút xuống.
Khiến tất cả mọi người ở đây có loại cảm giác như lầm vào địa ngục.
Loại cường đại này, là thứ bọn họ không cách nào chống lại.
Ngay cả Thiên Hồ Yêu Hoàng mạnh nhất, khi cảm nhận được sức mạnh to lớn trút xuống.
Chỉ cảm thấy mình nhỏ yếu như là một con kiến.
Bà ta cảm nhận được rõ ràng, nếu tiền bối muốn giết mình.
Có lẽ chỉ cần dùng một ngón tay là đủ rồi.
Đây là sự cường đại của tiền bối, đáng sợ.
Đây là lực lượng có thể chém giết tiên nhân.
Thiên Hồ Yêu Hoàng chỉ có hối hận, bà ta nhắm mắt nhận mệnh.
Chỉ hy vọng tiền bối giết bà ta xong, sẽ không tìm Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc tính sổ nữa.
Nhưng mà, tử vong cũng không rơi xuống.
Sức mạnh to lớn vô thượng trút xuống kia tiêu tan trong nháy mắt.
“Tiền bối…”
Bạch Nguyệt và Thiên Hồ Yêu Hoàng đều không biết vì sao Trần Trường An đột nhiên dừng tay?
“Nếu đã thật lòng muốn chết, chứng minh trong lòng các ngươi đã ăn năn, bổn tọa tha cho các ngươi một mạng.”
Tuy rằng hai yêu thật lòng muốn chết.
Nhưng tránh được một kiếp, vẫn khiến trong lòng Bạch Nguyệt và Thiên Hồ Yêu Hoàng cảm thấy may mắn.
“Tạ ân cứu mạng của tiền bối.”
Trần Trường An hừ lạnh, “Yêu Hoàng, lần này xem ở mặt mũi Bạch Nguyệt, nếu lần sau còn dám trêu chọc bổn tọa, bổn tọa sẽ giết ngươi, diệt Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc.”
Còn Thiên Hồ Yêu Hoàng kinh sợ, liên tục gật đầu.
Hiện giờ đã thấy sự lợi hại của Trần Trường An.
Sao bà ta còn dám trêu chọc hắn nữa.
Nhưng Bạch Nguyệt nghe vậy, cả người sửng sốt.
Nàng ta và tiền bối mới chỉ gặp mặt một lần.
Càng có thể nói là không quá quen thuộc với tiền bối.
Vì sao tiền bối lại nói là nhìn ở mặt mũi nàng ta.
“Dù sao Hồng Y muội muội cũng là thuộc hạ của tiền bối, xem ra tiền bối nhìn trên mặt mũi của Hồng Y muội muội.” Trong lòng Bạch Nguyệt nghĩ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận