Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 986: Cuối cùng cũng gặp, Như Hoa muội muội lê hoa đái vũ

Khương Như Hoa lúc này ở trong nhà giam trung, tiều tụy bị thương, vô cùng tuyệt vọng, không có sinh khí. Bởi vì ngày đó.
Khương gia diệt vong, còn có phụ thân nàng ấy chết thảm, đều là nàng ấy trơ mắt thấy.
Trong khoảng thời gian này, nàng ấy vẫn luôn đều ở trong thống khổ vô tận, cảm thấy thế giới trước mắt, một mảnh hắc ám!
Có lẽ...
Nàng ấy sẽ không còn được gặp lại Vấn Thiên ca ca mà nàng ấy tâm tâm niệm niệm.
Lúc này.
Cửa lớn lao tù mở ra.
Mạc Vấn Thiên xuất hiện.
Hắn ta rất kích động.
“Như Hoa muội muội, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi"
Khương Như Hoa vẫn dại ra vô thần, nàng ấy nhìn về phía Mạc Vấn Thiên.
Biểu cảm, không có bất ngờ, không có vui vẻ, cũng không có sung sướng.
Chỉ có chết lặng.
Vì sao?
Đó là bởi vì.
Trong khoảng thời gian này, nàng ấy vẫn luôn nhìn thấy Vấn Thiên ca ca xuất hiện ở nhà giam.
Có thể nói, Mạc Vấn Thiên là hạt giống hy vọng cuối cùng trong lòng khương Như Hoa.
Nếu không, nàng ấy cũng đã không còn dũng khí sống sót.
Nhưng mà, Mạc Vấn Thiên lần lượt xuất hiện trong nhà giam, đều là ảo giác.
Từ ban đầu kích động, khó có thể tin, vui mừng.
Đến bây giờ.
Cũng đã chết lặng.
Cho nên.
Khi Mạc Vấn Thiên chân chính đi vào nhà giam.
Khương Như Hoa cũng không tin, đây sẽ là Vấn Thiên ca ca của nàng ấy.
Mãi cho đến Mạc Vấn Thiên đau lòng mạnh mẽ kéo nàng ấy vào trong lòng ngực.
Thân thể ấm áp, còn có hơi thở quen thuộc nàng ấy vẫn luôn nhớ mong.
Khương Như Hoa khó có thể tin, không khỏi rơi lệ đầy mặt.
“Vấn Thiên ca ca, thật sự là huynh... huynh đã đến rồi... hu hu hu."
Ở trong nhà giam, Khương Như Hoa đã trải qua thống khổ gia tộc bị diệt, phụ thân bị giết.
Khương Như Hoa vẫn luôn không khóc.
Nàng ấy không thể khóc, bởi vì không có chỗ dựa vào, cũng không có an nguy.
Nhưng lúc này.
Cuối cùng Vấn Thiên ca ca của nàng cũng tới.
Như ánh sáng xuất hiện trong bóng đêm vô tận.
Chiếu sáng thế giới đen tối trong lòng Khương Như Hoa.
Lúc này.
Nàng ấy có nơi dựa vào, cuối cùng cũng đau đớn khóc lên.
“Ngoan, không khóc, không khóc, huynh tới rồi."
Mạc Vấn Thiên rất nhẹ nhàng, nhẹ giọng an ủi.
“Vấn Thiên ca ca, Khương gia... phụ thân muội, bọn họ đều đã chết, bị người của long triều Đại Thánh giết sạch rồi, chỉ còn lại muội... muốn áp chế sư phụ của Vấn Thiên ca ca... Vấn Thiên ca ca, cuối cùng huynh cũng tới.
Nước mắt, làm ướt lòng Mạc Vấn Thiên.
Mạc Vấn Thiên dịu dàng nói.
“Như Hoa muội muội, tất cả đều không sao, Khương gia bên này, tất cả mọi người đều được sư phụ huynh hồi sinh rồi, cũng bao gồm cả phụ thân muội"
“Cho nên, muội đừng đau lòng nữa.
Khương Như Hoa khóc như hoa lê dính hạt mưa, làm người ta rất đau lòng, không nhịn được ngẩng đầu lên.
“Vấn Thiên ca ca, là thật sao?"
Mạc Vấn Thiên cười cười, dịu dàng lau nước mắt trên gương mặt Khương Như Hoa.
“Thật sự, đi thôi, bọn họ đều ở bên ngoài chờ muội.
“Đúng rồi, sư phụ huynh cũng tới, lát nữa dẫn muội đi gặp người.
"Muội... Dáng vẻ hiện giờ của muội, sẽ không khiến Vấn Thiên ca ca mất mặt chứ?"
Khương Như Hoa yếu ớt nói.
Mạc Vấn Thiên yêu chiều xoa đầu nàng ấy.
“Sao có thể, Như Hoa muội muội đáng yêu xinh đẹp như vậy, sao có thể khiến cho ta mất mặt"
“Hơn nữa, sư phụ cũng vẫn luôn muốn gặp muội.
“Đi thôi"
Sau đó.
Mạc Vấn Thiên đưa Khương Như Hoa rời khỏi nhà giam.
Mạc Vấn Thiên đưa Khương Như Hoa rời khỏi nhà giam.
Đồng thời.
Sau khi Trần Trường An giết Tần Thọ, cũng đi tới Khương gia.
Bên trong Khương gia, mọi người nhìn thanh niên áo bào trắng này, ôn nhuận hòa nhã, khí chất giống như trích tiên, trong bình phàm, lại cho người ta cảm thấy bất phàm, tò mò người này là ai?
Trần Trường An đã đến.
Vẫn là Khương Thiên Hải liếc mắt một cái nhận ra Trần Trường An.
Ông ta rất khiếp sợ, lại là An thần đại nhân của tiên vực Cửu Châu.
Không ngờ An thần đại nhân tự mình tới.
Khương Thiên Hải vội vàng khom người chắp tay thi lễ, thái độ vô cùng cung kính.
“Gia chủ Khương gia, Khương Thiên Hải bái kiến An thần đại nhân.
Những đệ tử Khương gia khác đã biết thanh niên áo bào trắng này là ai, cũng đều lộ vẻ khiếp sợ!
Vội vàng khom lưng uốn gối giống như Khương Thiên Hải.
“Bái kiến An thần đại nhân.."
Mọi người đều biết.
Bọn họ có thể chết đi sống lại, tất cả đều là nhờ có An thần đại nhân ra tay.
Đương nhiên, mọi người Khương gia cung kính đối với Trần Trường An, đồng thời cũng vô cùng cảm kích hắn!
Trần Trường An gật đầu.
Cũng coi như là đáp lại bọn họ.
Lúc này.
Mạc Vấn Thiên dẫn theo Khương Như Hoa đi tới.
Khương Như Hoa gặp được những tộc nhân Khương gia vốn đã chết đi đó, cũng gặp được phụ thân Khương Thiên Hải của nàng ấy.
Bọn họ quả nhiên khởi tử hồi sinh, sống lại.
Trong lòng Khương Như Hoa, cuối cùng cũng hoàn toàn buông xuống.
Khương Thiên Hải nhìn thấy Khương Như Hoa tiều tụy, cũng rất đau lòng. Trần Trường An nhìn về phía Khương Như Hoa.
1054 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận