Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1362 - Chưa được lão phu cho phép, ngươi có tư cách gì xưng vương?



Chương 1362 - Chưa được lão phu cho phép, ngươi có tư cách gì xưng vương?




Toàn bộ đại điện ồ lên.
Đương nhiên, cũng có một phần người giữ vẻ mặt bình tĩnh, đã sớm đoán trước được sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Dù sao Nam Ly vương cũng đã thần phục với Trần Trường An.
Mà Trần Trường An muốn trở thành Nam Ly vương, cũng là đương nhiên.
Nhưng mà.
Lại không thể xem nhẹ một chuyện.
Tuy chiến lực của Trần Trường An vượt xa Nam Ly vương, thậm chí nhìn khắp toàn bộ Nam Ly, càng không có ai có thể ngăn cản.
Nhưng lại không có nghĩa Trần Trường An có thể trở thành Nam Ly vương.
Nếu Trần Trường An muốn trở thành Nam Ly vương, còn cần phải được các lão tổ tông của tinh hệ Nam Ly tán thành!
Chỉ có được lão tổ tông tán thành, mới có thể làm Nam Ly vương.
Cũng không phải Trần Trường An đánh bại Nam Ly vương, muốn trở thành Nam Ly vương là có thể đủ làm được.
Hơn nữa.
Ở trong lòng rất nhiều tu sĩ Nam Ly, bọn họ cho rằng, cường đại nhất, cũng không phải Nam Ly vương, mà là lão tổ tông của tinh hệ Nam Ly.
Chỉ là.
Lão tổ tông đã rất nhiều năm chưa xuất thế rồi.
Tự nhiên, không có bao nhiêu người thấy được sự đáng sợ của lão tổ tông.
Nhưng mà.
Có ai biết thực lực của lão tổ tông rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Nếu lão tổ tông.
Chưa chắc Trần Trường An sẽ đánh bại được ông ta!
Cho nên.
Bọn họ đều chờ mong lão tổ tông xuất thế, thu thập tên Trần Trường An này!
Lúc này.
Trong đại điện ồ lên ầm ĩ.
A Miêu bất mãn nhìn những người này.
“Công tử, bọn họ cũng không vừa lòng với việc ngươi trở thành Nam Ly vương!”
“Đám người này, công tử có thể trở thành vương của bọn họ, hẳn là niềm vinh hạnh của bọn họ mới đúng, ở Ngọc Hành, còn không biết có bao nhiêu người, muốn ra sức vì công tử đâu.”
Đối với chuyện này.
Trần Trường An có vẻ bình tĩnh, hắn lạnh nhạt nhìn những người này.
Lẳng lặng nghe bọn họ mở miệng nói, không chút để ý.
Cũng vì Trần Trường An không có bất cứ hành động gì, đối với Thánh Thần ở đây mà nói.
Cũng làm cho bọn họ càng thêm trầm trọng.
Nhưng vào lúc này.
Trần Trường An lại đột nhiên ra tay.
Từ trên người hắn bộc phát ra uy áp kinh người.
Như nước lũ đột nhiên bùng nổ, trời sụp đất nứt.
Đám Thánh Thần vốn còn đang nghị luận ầm ĩ, sắc mặt bọn họ thay đổi, cả đám vô cùng chấn động, hoảng sợ.
Loại lực lượng này.
Vượt quá tưởng tượng của mọi người.
Đặc biệt là những Thánh Thần còn chưa thấy thủ đoạn của Trần Trường An, khi cảm nhận được uy áp tản ra từ trên người Trần Trường An.
Sắc mặt bọn họ thay đổi, vô cùng khiếp sợ, hoảng sợ!
Lúc này.
Chỉ thấy Trần Trường An chậm rãi đứng dậy từ trên vương tọa.
Sau khi Trần Trường An chậm rãi đứng lên từ trên vương tọa, ngoại trừ mười tên thuộc hạ Thánh Thần của Trần Trường An, còn có Nam Ly vương và A Miêu.
Tất cả mọi người không thể thừa nhận luồng lực lượng này, hai chân dần dần uốn lượn, một loại lực lượng làm cho bọn họ không thể kháng cự.
Khiến bọn họ quỳ xuống mặt đất.
Phải biết rằng.
Những Thánh Thần ở đây, ai mà không phải nhân vật cao cao tại thượng.
Có thể nói, có thể tu luyện tới cảnh giới bây giờ, bọn họ chưa bao giờ quỳ xuống với bất cứ kẻ nào.
Nhưng hôm nay.
Bọn họ ở trước mặt Trần Trường An, lại không thể kháng cự chút nào!
Phanh, phanh, phanh, phanh, phanh!
Những Thánh Thần ở đây, từng người một quỳ thật mạnh xuống đất.
Tôn nghiêm của bọn họ, bị Trần Trường An giẫm đạp dễ như trở bàn tay!
Mà lúc này.
Sắc mặt những Thánh Thần này không đồng nhất.
Có người chấn động đến mức tận cùng.
Có người sắc mặt đỏ lên, cực kỳ tức giận.
Cũng có người ngơ ngác, còn chưa kịp phản ứng lại. vân vân…
Trần Trường An nói.
“Bổn tọa muốn làm Nam Ly vương, còn không tới phiên các ngươi ở chỗ này khoa tay múa chân.”
Ánh mắt hắn, lần lượt đảo qua các Thánh Thần ở đây.
Hai tròng mắt hắn sâu thẳm, như vực đen vô tận, nhiếp hồn đoạt phách.
Những Thánh Thần ở đây, không có một ai dám đối diện với hắn.
Khi ánh mắt Trần Trường An quét tới, đều không khỏi cúi đầu, hoặc là né tránh ánh mắt của Trần Trường An.
Trong phút chốc, toàn bộ đại điện, một mảnh tĩnh mịch!
“Tốt lắm, xem ra không còn ai khoa tay múa chân nữa.”
Nhưng vào lúc này, một tiếng già nua trầm thấp truyền đến.
“Chưa được lão phu cho phép, ngươi có tư cách gì mà xưng vương?”
Trần Trường An hơi ngạc nhiên, dường như không ngờ, lại vẫn có người dám phản đối hắn.
Hắn nhìn về phía cửa đại điện.
Lại thấy chỗ cửa điện.
Một người già nhỏ gầy dáng người còng xuống cầm quải trượng đầu rồng, lạnh lùng nhìn Trần Trường An.
Mà ở phía sau lão già nhỏ gầy này, lại là Ngưng Băng Tiên.
Sắc mặt Ngưng Băng Tiên trắng bệch, không có huyết sắc, toàn thân cũng không có dao động tu vi, dường như lực lượng bị giam cầm.
Mà sau khi Ngưng Băng Tiên thấy được Trần Trường An, sắc mặt tái nhợt trở nên mừng rỡ.
Nhưng nghĩ đến mình đường đường là Thánh Thần, lại bị một lão già thúi bắt sống, hiện giờ ở trước mặt Trần Trường An, khiến nàng có vẻ có chút ngượng ngùng.
Trần Trường An thấy vậy, hai mắt híp lại.
Lão già hừ lạnh, chống quải trượng đầu rồng, không nhanh không chậm, đi vào trong điện.
Lúc này, ánh mắt mọi người, đều tập trung trên người ông ta!



Bạn cần đăng nhập để bình luận