Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1276 - Mưa tử vong thật sự!



Chương 1276 - Mưa tử vong thật sự!




Trong nháy mắt, đã va chạm mạnh trên Kim Cô Bổng.
Phát ra tiếng gầm rú.
Kim Cô Bổng là bảo vật quý giá, đương nhiên không thể dễ dàng bị hủy.
Chỉ là luồng lực lượng ẩn chứa trong đao sét, khủng bố kinh hãi!
Truyền ra từ trong Kim Cô Bổng.
Cho dù là Tôn Ngộ Không, cũng không chịu nổi!
Hai cánh tay phủ kín lông vàng, lúc này cũng đang run rẩy kịch liệt, sắp không giữ nổi Kim Cô Bổng!
Bùm bùm!
Tiếng tia điện vang lên, những thanh đao màu tím kia lại biến thành từng tia sấm sét màu tím.
Lượn lờ quấn quanh trên Kim Cô Bổng, giống như lôi long lôi xà, bắn về phía Tôn Ngộ Không.
Khâu Phong lão tổ nhìn thấy cảnh tượng này, cuối cùng sắc mặt cũng thay đổi.
“Không hay rồi, là bí thuật【Mưa tử vong】của Lôi Khiếu, mau buông vũ khí của ngươi ra!”
Nhưng sao Tôn Ngộ Không có thể nghe lời Khâu Phong lão tổ, buông Kim Cô Bổng của hắn ta ra!
Tôn Ngộ Không thét dài, lông vàng toàn thân dựng ngược lên, cả người tỏa ra kim quang lộng lẫy.
Chỉ thấy hai tròng mắt hắn ta lập lòe kim quang, vô cùng chói mắt.
Sau đó, hai tia kim quang chói mắt, lao ra từ trong hai tròng mắt của Tôn Ngộ Không.
Giết về phía những lôi long lôi xà đó!
Hai luồng kim quang, uy lực mạnh mẽ.
Trong nháy mắt đã bắn tan tất cả lôi long lôi xà quấn quanh trên Kim Cô Bổng.
Tôn Ngộ Không thấy vậy, lỗ mũi hừ ra một hơi: "Còn tưởng lợi hại cỡ nào, xem ra cũng chỉ như thế.”
Nhưng mà.
Tôn Ngộ Không vừa nói xong.
Chuyện đáng sợ hơn đã xảy ra.
Những lôi long lôi xà bị kim quanh đánh tan kia đột nhiên tụ lại lần nữa.
Công kích của Tôn Ngộ Không, hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì.
Những lôi long lôi xà này, nhìn Tôn Ngộ Không khinh thường.
Dường như công kích của Tôn Ngộ Không, đối với những lôi long lôi xà này, hoàn toàn không có chút tác dụng nào.
“Công kích vậy mà vô dụng, xem ra lão tôn ta đã xem nhẹ đối thủ rồi.”
Đương nhiên.
Tôn Ngộ Không vẫn không chút sợ hãi.
Ngay sau đó.
Tôn Ngộ Không lại ra tay lần nữa.
Nhưng mà ngược lại với Tôn Ngộ Không ra tay.
Tốc độ của đối phương còn nhanh hơn.
Những lôi long lôi xà lượn lờ kia, dùng tốc độ cực nhanh, vờn quanh Kim Cô Bổng.
Gần như ngay lập tức vọt tới trước mặt Tôn Ngộ Không.
Sắc mặt Tôn Ngộ Không thay đổi.
“Tốc độ thật nhanh.”
Nhưng Tôn Ngộ Không còn chưa kịp phản ứng lại.
Grào!
Lôi long lôi xà mở ra mồm to dữ tợn, rít gào cắn tới.
Đột nhiên.
Những lôi long lôi xà này lại thay đổi.
Chỉ trong nháy mắt.
Đã biến thành một bàn tay to màu tím.
Phía trên bàn tay to màu tím này, có từng luồng sáng màu tím chảy xuôi, càng có từng thần văn kỳ dị trải rộng ở phía trên.
Khiến người ta cảm thấy khủng bố, kinh tâm.
Mà khi bàn tay to màu tím này xuất hiện.
Đã có chuyện khiến Tôn Ngộ Không cũng phải hoảng sợ xảy ra.
Hắn ta lại không thể nhúc nhích!
Không sai, Tôn Ngộ Không hiện giờ, tay cầm Kim Cô Bổng, đứng thẳng bất động tại chỗ.
Thân thể như bàn thạch, thậm chí không nhúc nhích nổi một chút!
“Chuyện gì đây?”
Trong lòng Tôn Ngộ Không nặng nề, liều mạng muốn nhúc nhích!
Đại quân Ngọc Hành bên này, vô số người đều đang quan sát trận chiến hạ xuống này.
Trư Bát Giới cũng đang quan sát.
Hắn ta có dự cảm xấu: “Hầu ca, sao ngươi lại bất động thế, nếu còn tiếp tục bất động, ngươi sẽ gặp nguy hiểm!”
Linh Bảo Nhi, Cái Đuôi Nhỏ nhăn mày lại.
Biểu cảm của Hồ Yêu Yêu nặng nề.
Nhưng hiện tại, bọn họ hoàn toàn không thể giúp được gì!
Sắc mặt Khâu Phong lão tổ tái nhợt, ông ta thở dài.
"Hầu yêu này xong rồi, hầu như không có ai chạy thoát được từ chiêu【Mưa tử vong】này!”
Điền Phong nói: "Con khỉ yêu này, hình như là thuộc hạ của chủ nhân, nếu hắn chết, không biết chủ nhân có thể trách tội chúng ta hay không?”
Tư Đồ Lục Trúc cắn môi đỏ, bất đắc dĩ nói.
“Hiện giờ là lúc nghĩ những thứ này sao, vẫn nên nghĩ xem chúng ta phải làm gì để sống sót trong tay Lôi Khiếu thì hơn, chúng ta đã là phản đồ Nam Ly rồi, nếu Lôi Khiếu đã tới, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta!”
Tôn Ngộ Không đã hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Sắc mặt của hắn ta càng cực kỳ khó coi.
Hoàn toàn không biết trên người mình rốt cuộc tồn tại lực lượng gì.
Lại khiến mình không có chút năng lực ngăn cản nào!
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, chỉ thấy bàn tay to màu tím kia lao tới túm Tôn Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không chỉ trơ mắt nhìn.
Những người khác càng là như thế, không thể giúp đỡ được gì.
Cảnh tượng kế tiếp, khiến người ta cảm thấy khiếp sợ, hoảng sợ!
Chỉ thấy bàn tay to màu tím kia trở nên trong suốt, xuyên qua người Tôn Ngộ Không.
Đám người Hồ Yêu Yêu kinh ngạc.
Linh Bảo Nhi nói.
"Bàn tay to màu tím kia là thứ gì thế, hình như Tôn Ngộ Không cũng không bị thương.”
Cái Đuôi Nhỏ bên cạnh cũng gật đầu.
Hoàng Phủ Bạch Nguyệt nhíu mày: “Ta cảm thấy không đơn giản.”
Sắc mặt Khâu Phong lão tổ khó coi, giọng nặng nề, thậm chí còn hơi run rẩy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận