Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 602: Gieo xuống, ta sẽ báo đáp ngươi thật tốt! (2)

Hiện giờ dao động tu vi trên người nàng ấy rất mạnh.
Đã cách thành tiên càng ngày càng gần.
Trần Trường An trực tiếp đưa bình (Phượng hương đanh Ngưng Băng Tiên giao cho hắn cho Cái Đuôi Nhỏ.
Nếu loại đan dược này hữu dụng với cả thánh nhân Tiên Đạo, như vậy tin rằng cũng có tác dụng rất lớn với Cái Đuôi Nhỏ.
Đúng lúc này.
Có một tia sáng trắng nhàn nhạt đột nhiên phá vỡ hư không, tiến vào tiên vực Cửu Châu, trực tiếp rơi vào lĩnh vực vô địch của Trần Trường An.
Ở giữa tia sáng trắng kia, ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh người, trong nháy mắt đã bị Trần Trường An nhận ra.
Hắn rất tò mò, đứng trên Phi Tiên Sơn, ngắm nhìn phương xa.
“Đó là thứ gì?"
Giơ tay một chiêu, Trần Trường An chộp tia sáng trắng nhàn nhạt kia vào trong lòng bàn tay.
Rõ ràng có thể nhìn thấy tia sáng trắng này giãy giụa trong tay hắn, nhưng mà giãy giụa trong tay hắn cũng căn bản không có tác dụng.
Ở trong lĩnh vực vô địch, Trần Trường An là chúa tể.
Cũng không phải tia sáng trắng này muốn tránh thoát, là có thể tránh thoát khỏi tay Trần Trường An.
Trần Trường An rất tò mò, tia sáng trắng này là thứ gì, dù sao cũng cảm nhận được lực sinh mệnh bàng bạc ở bên trong.
“Có thể... Có thể buông... buông ta ra hay không"
Trần Trường An đột nhiên cảm nhận thấy một thanh âm vô cùng suy yếu truyền ra từ trong tia sáng trắng này.
Trần Trường An rất kinh ngạc.
Vậy mà còn có thể nói chuyện.
“Ngươi là thứ gì?"
Thanh âm suy yếu kia lại truyền đến lần nữa.
“Ta là người, chẳng qua hiện tại đã chết một lần.
“Bởi vì thể chất đặc thù, có thể trọng sinh, sau khi cảm nhận được trong tiên vực này có tiên khí nồng đậm, cho nên muốn trọng sinh ở chỗ này.
Sau đó, tia sáng trắng kia ngưng tụ thành một hạt giống màu trắng ở trong lòng bàn tay hắn.
“Ngươi có thể làm ơn tìm một chỗ gieo ta xuống được không, sau khi ta trọng sinh, ta sẽ báo đáp ngươi thật tốt"
Trần Trường An rất kinh ngạc.
Quả nhiên là muôn vàn tiên vực, việc lạ gì cũng có, không ngờ còn có nhân vật như vậy tồn tại.
Hắn cũng không thèm để ý, hơi mỉm cười, mở miệng nói.
“Nếu ngươi tìm được nơi đây, gặp nhau là duyên phận, ngươi tùy chỗ trọng sinh đi"
"Da ta."
Sau đó hạt giống màu trắng kia trực tiếp rời khỏi tay Trần Trường An, dừng ở bên cây bồ đề trước miếu Trường Sinh, hấp thu tiên khí bàng bạc trong tiên địa, nhanh chóng trưởng thành.
Cùng lúc đó.
Tần Tu Văn cùng Thanh Vân Phi rời khỏi địa cung vĩnh hằng, bọn họ gấp gáp quay về lĩnh vực vô địch của Trần Trường An.
Sau đó lập tức đi Phi Tiên Sơn.
Muốn báo cho Trần Trường An tất cả những gì bọn họ biết được trong địa cung vĩnh hằng, xin Trần Trường An phái thêm viện thủ.
Trên Phi Tiên Sơn.
Hai người Tần Tu Văn đi Thanh Vân Phi đi vào.
Vẻ mặt bọn họ ngưng trọng.
Nói hết tất cả những gì bọn họ biết từ chỗ Tần Họa Thủy trong địa cung vĩnh hằng cho Trần Trường An.
Sau khi Trần Trường An nghe bọn họ nói, lập tức nhíu chặt mày.
Không ngờ trong địa cung thần bí kia, đám người Thác Bạt Dã lại gặp phải phiền toái lớn như vậy.
Ngay cả Tần Họa Thủy cảnh giới Tiên Tôn hộ vệ cũng gặp nạn trong địa cung.
Trần Trường An rất ngoài ý muốn.
Đương nhiên, hắn rất ngoài ý muốn, đồng thời, sắc mặt tự nhiên cũng trở nên khó coi.
Dù sao đây cũng không phải chuyện nhỏ gì.
Nhưng mà.
Từ tình huống trước mắt xem ra, nếu Trần Trường An lại phái nhân thủ đi, xem ra mang lão nhân gia sư phụ hắn quay về cũng không phải chuyện gì đơn giản.
Khiến hắn cảm thấy có vài phần khó giải quyết.
Mà phát sinh chuyện như vậy.
Như thế nào cũng đều khiến Trần Trường An bất ngờ.
Dù sao lúc ban đầu.
Trần Trường An cho rằng mang lão nhân gia sư phụ hắn quay về, chính là một chuyện vừa đơn giản vừa nhẹ nhàng.
Còn sau khi Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi bẩm báo xong tất cả những gì mình biết, đều không nói cái gì nữa.
Bọn họ đang chờ đợi mệnh lệnh hoặc là nhiệm vụ kế tiếp của Trần Trường An.
Nhìn xem Trần Trường An xử lý vấn đề này như thế nào.
Nhưng mà, khiến hai người có vẻ có vài phần bất đắc dĩ chính là.
Với trình độ hung hiểm trong địa cung vĩnh hằng kia, tu vi của bọn họ quá yếu.
Dường như không thể giúp gì cho Trần Trường An.
Trần Trường An mở miệng, lẩm bẩm tự nói.
“Không ngờ ở tiên vực Cửu Châu còn có một nơi thần bí như vậy"
Liên tưởng đến Giang Ngọc Thiền và Bạch Nguyệt, địa cung thần bí bọn họ tiến vào ở Dao Trì bất diệt kia, là đi thông tới địa giới khác.
Khiến Trần Trường An không thể không hoài nghi giữa hai bên có quan hệ gì hay không?
Trong đôi mắt hắn lập lòe ánh sáng không ngừng.
Thanh Vân Phi và Tần Tu Văn cũng không biết trong lòng Trần Trường An rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Đồng thời, với trình độ hung hiểm to lớn trong địa cung thần bí kia.
Không ai biết được tình huống cụ thể bên trong như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận