Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1343 - Thê tử của An thần đại nhân? Nói nghe một chút!



Chương 1343 - Thê tử của An thần đại nhân? Nói nghe một chút!




Mà hiện tại, Ngưng Băng Tiên vừa mới xuất quan, nhưng biết được Lôi Khiếu ra tay với Ngọc Hành, nàng vô cùng nôn nóng, lo lắng, gấp không chờ nổi muốn dẫn người đi tới Ngọc Hành!
Phượng Uyển Hề nói.
“Đồ nhi ngoan, còn có một việc muốn nói cho ngươi.”
“Chuyện gì thì chờ ta từ Ngọc Hành quay về rồi nói.”
Phượng Uyển Hề lắc đầu.
“Ngươi hiện tại là chủ nhân một quốc gia, cũng không thể vì tư tình nhi nữ, chuyện này quan trọng.”
“Chuyện gì?”
“ Thiên Cung bất hủ năm vạn năm mở ra một lần sắp mở ra lần nữa rồi, hiện giờ, lão tổ tông của U Minh thần quốc đang phái nhân mã, chỉ sợ muốn phái cường giả đi tới Thiên Cung bất hủ tiến hành tranh đoạt.”
“Mà hiện giờ, ngươi mới xuất quan, sau khi lão tổ tông của U Minh thần quốc biết được tin tức, bọn họ nhất định sẽ lệnh cho ngươi đi tới Thiên Cung bất hủ.”
“Chuyện Thiên Cung bất hủ, chờ ta từ Ngọc Hành trở về rồi ta sẽ tự đi, ở trong mắt ta, an nguy của tướng công quan trọng hơn.”
Ngưng Băng Tiên lạnh lùng nói.
“”Vậy lão tổ tông U Minh thần quốc hỏi trách thì phải làm sao bây giờ?”
Phượng Uyển Hề lo lắng sốt ruột.
Ngưng Băng Tiên nói.
“Hỏi trách thì thế nào? Nói tóm lại, ta nhất định phải đi Ngọc Hành!”
Nghe Ngưng Băng Tiên nói vô cùng kiên quyết như thế.
Phượng Uyển Hề chỉ có thể thở dài, trừ cái này ra, đã không biết nên nói cái gì nữa.
“Vậy khi nào ngươi xuất phát, hiện giờ những lão tổ tông của U Minh thần quốc chỉ sợ còn chưa biết ngươi đã xuất quan, nếu che giấu một thời gian, cũng đều không phải không thể.”
“Lập tức, hiện tại lập tức xuất phát.”
Ngưng Băng Tiên trầm giọng nói gấp gáp.
Phượng Uyển Hề gật đầu.
“Được, những lão tổ tông của U Minh thần quốc đó cứ giao cho vi sư ứng phó, ngươi đi tới Ngọc Hành một chuyện, xem tình hình của Trần Trường An rốt cuộc sao rồi.”
“Mặc kệ Trần Trường An có chuyện hay không, sau khi hỏi thăm rõ ràng thì ngươi lập tức quay lại!”
Ngưng Băng Tiên gật đầu.
Sau đó.
Ngưng Băng Tiên thu liễm hơi thở, lặng yên không một tiếng động rời khỏi U Minh thần quốc.
Sau khi Ngưng Băng Tiên rời đi, Phượng Uyển Hề không nhịn được thở dài.
“Ngưng Băng Tiên à Ngưng Băng Tiên, Trần Trường An kia rốt cuộc rót thuốc mê hồn gì cho ngươi, mà khiến ngươi khăng khăng một mực với Trần Trường An như thế, cho dù ngươi hiện giờ đã đột phá Thánh Thần, nhưng tâm ý với Trần Trường An vẫn chưa từng thay đổi.”
“Trần Trường An này thực sự tốt như vậy sao, đáng giá để ngươi khăng khăng một mực như thế sao?”
Đương nhiên, Phượng Uyển Hề cũng rất rõ ràng.
Trần Trường An là động lực để Ngưng Băng Tiên vẫn luôn nỗ lực.
Lúc trước, nàng rời khỏi tinh hệ Ngọc Hành, tiến vào con đường rèn luyện kia, tất cả đều là bởi vì Trần Trường An!
Trần Trường An, là động lực của Ngưng Băng Tiên, thậm chí là người cho Ngưng Băng Tiên lực lượng vô cùng.
Cũng vì như thế, mới khiến Ngưng Băng Tiên vượt qua một đám cửa ải khó khăn, mới có thành tựu hôm nay!
Mà Phượng Uyển Hề, trên con đường này, nàng ấy vẫn luôn đồng hành với Ngưng Băng Tiên.
Biết suốt chặng đường đi tới đây, nàng vất vả cỡ nào, bao nhiêu lần kề bên tử vong!
Lại có bao nhiêu lần muốn từ bỏ!
Nhưng nàng lần lượt kiên trì đi tiếp.
Nếu nàng không thích Trần Trường An, chỉ sợ hoàn toàn không thể kiên trì được.
Có lẽ đã sớm chết đi ở một cửa ải khó khăn nào đó.
Mà đây… đại khái chính là.
Thành cũng vì Trần Trường An, bại cũng do Trần Trường An!
Phượng Uyển Hề lẩm bẩm: “Hy vọng Trần Trường An đừng phụ tấm chân tình của Ngưng Băng Tiên với hắn.”
...
Sau khi Ngưng Băng Tiên xuất quan, gấp không chờ nổi rời khỏi U Minh thần quốc, đi tới tinh hệ Ngọc Hành.
Nàng gần như vận dụng tốc độ nhanh nhất của mình, biến thành một tia sáng thần hồng cực nhanh, cắt qua thiên địa.
Lướt qua trong giây lát.
Ở trong lòng Ngưng Băng Tiên, lúc nào cũng nhớ mong an nguy của Trần Trường An.
Đồng thời, ở trong lòng Ngưng Băng Tiên, cũng tràn ngập hận ý với tinh hệ Nam Ly.
Nếu… nếu, Trần Trường An có bất cứ chuyện gì.
Nàng nhất định sẽ diệt Nam Ly!
Nàng nhất định sẽ khiến toàn bộ sinh linh của Nam Ly đều chôn cùng!
Dọc theo đường đi.
Trái tim Ngưng Băng Tiên vẫn luôn treo cao, hoàn toàn không dám thả lỏng.
Thậm chí trên đường đi tới Ngọc Hành, càng không dám dừng lại chút nào.
Cũng không biết đã qua bao lâu.
Cuối cùng Ngưng Băng Tiên cũng tới gần tinh hệ Ngọc Hành.
Khi Ngưng Băng Tiên tới gần tinh hệ Ngọc Hành, trong lòng nàng cũng rất khẩn trương.
Đã rất lâu rồi nàng không khẩn trương như hôm nay.
Nàng thật sự sợ hãi, sợ hãi Ngọc Hành đã bị Lôi Khiếu tiêu diệt!
Cứ như vậy, Ngưng Băng Tiên mang theo tâm trạng khẩn trương bất an, cuối cùng cũng đến Ngọc Hành!
Rất nhanh.
Ngưng Băng Tiên thấy tinh hệ Ngọc Hành dường như cũng không bị phá hư gì, ví dụ như, phòng tuyến Thiên Ma, hoàn hảo không tổn hao gì.
Ở chỗ này, không cảm nhận được bất cứ nguy cơ gì, thậm chí tất cả đều có vẻ bình tĩnh ôn hòa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận