Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 399: Tính sổ, một chân dẫm nổ!

Giữa một chân kia, truyền ra lực lượng khủng bố vô biên.
Cho dù lão là thánh nhân Tiên Đạo, cũng không có chút năng lực ngăn cản nào.
Chẳng lẽ thanh niên áo bào trắng trước mắt này, chính là đại lão đã tát lão một cái???
Chuyện này không có khả năng.
Lão phu cũng có lúc nhìn lầm???
Trong lòng Khương Thanh tỏ vẻ rất ngơ ngác.
Nhưng mà, Khương Thanh cũng đã bị đạo trên mặt đất gắt gao, máu tươi chảy ròng, căn bản không có biện pháp nào, cho dù là dùng hết toàn lực, cũng không thể nâng đầu dậy từ dưới chân Trần Trường An.
“Đạo hữu, ta với ngươi không oán không thù, vì sao phải làm như thế với ta?” “Giết ta, chính là đối nghịch với Khương gia, tuy đạo hữu mạnh, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của Khương gia, còn mong đạo hữu thả cho ta một con đường"
Trong lòng Khương Thanh run sợ, hoảng sợ xin tha.
“A, không oán không thù, bổn tọa tính toán một chút với ngươi.
Khi nói chuyện.
Lực lượng truyền tới từ trên chân cũng càng thêm khủng bố.
Sắc mặt Khương Thanh trắng bệch, máu chảy đầy mặt, còn tiếp tục như vậy.
Đầu lão chắc chắn sẽ bị Trần Trường An dẫm nổ!
Đầu mình hai nơi!
“Lão già, ngươi dựng lỗ tai lên nghe kỹ cho bổn tọa!
Tiếng quát của Trần Trường An như sấm, khiến Khương Thanh chấn động đến mức thần hồn rùng mình, cả người run rẩy.
“Thứ nhất, ngươi tự tiện xông vào Cửu Châu, tùy ý phá hư pháp tắc Thiên Đạo, làm ái đồ của bổn tọa bị phản phệ bị thương, ngươi đáng chết!” “Thứ hai, ngươi hủy căn cơ tu vi của ái đồ của bổn tọa, ngươi đáng chết!"
“Thứ ba, ngươi lại tới Cửu Châu, lại lần nữa phá hư pháp tắc Thiên Đạo, lại lần nữa làm ái đồ của bổn tọa bị phản phệ bị thương, ngươi đáng chết!” “Thứ tư, khinh thường ái đồ của ta, chính là khinh thường bổn tọa, ngươi đáng chết!"
Từng chữ như sấm, như sao trời trên cửu thiên rơi xuống, hung hăng va chạm vào linh hồn Khương Thanh.
Làm Khương Thanh căn bản không chịu nổi!
Thần hồn nứt toác, thân thể nứt vỡ, thất khiếu đổ máu!
Đây mới chỉ là Trần Trường An mở miệng mà thôi, đã khiến thánh nhân Tiên Đạo nhất phẩm Khương Thanh không chịu nổi, bị thương nặng, hơi thở thoi thóp!
Khiến đám người Bạch Nguyệt nhìn mà sùng bái kính sợ.
Hắn mạnh mặc hắn mạnh, gió xanh lướt qua núi đồi!
Hắn ngang ngược mặc hắn ngang ngược, trăng sáng rọi dòng sông!
Dù mạnh, dù ngang ngược, cũng không phải đối thủ của Trần Trường An.
Hắn, không ai có thể địch nổi! “Tiền... tiền bối... tha... tha mạng..."
Cảm giác muốn chết, Khương Thanh hoàn toàn sợ hãi, lão quỳ rạp trên mặt đất, hèn mọn như mộtcon chó già.
Cũng không dám xưng hô đạo hữu nữa, ngược lại gọi Trần Trường An là tiền bối.
Trần Trường An nhìn từ trên cao xuống, hờ hững nhìn chăm chú, không nói gì. Chỉ là lực lượng dưới chân kích động.
Lực lượng vô cùng bá đạo, bẻ gãy nghiền nát.
“Phanh” một tiếng.
Phương Thanh kia thậm chí không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết nào cả.
Đầu bị một chân dẫm nổ, máu vẩy ra, đánh sâu vào thị giác.
Khiến mọi người nhìn mà thấy ghê người, sắc mặt trắng bệch.
Đây chính là người Khương gia cung phụng.
Tiền bối (sư phụ), vậy mà thật sự giết hắn.
Khiếp sợ khiến bọn họ không nói nên lời.
Cái Đuôi Nhỏ chớp mắt to, nhìn thi thể Khương Thanh kia, nàng ấy ôm chặt đùi Trần Trường An. “Y nha y nha"
Cái Đuôi Nhỏ dường như muốn nói, sư phụ thật là lợi hại, người ta nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, vô cùng khẩn trương.
“Hệ thống nhắc nhở: Ký chủ đánh chết một thánh nhân Tiên Đạo nhất phẩm, đạt được 3000 vạn điểm giá trị lĩnh vực, nhận được bảo rương cá mặn x"
5Trong đầu, truyền đến tiếng nhắc nhở của hệ thống.
Làm hai tròng mắt của Trần Trường An lập tức nổ bắn ra ánh sáng.
Đánh chết một thánh nhân Tiên Đạo nhất phẩm, đạt được 3000 vạn điểm giá trị lĩnh vực.
Quan trọng hơn là.
Còn tuôn ra năm bảo rương cá mặn!
Đây rốt cuộc là cá chép may mắn bám vào người?
Hay là bởi vì Khương Thanh này là thánh nhân Tiên Đạo?
Trong lòng Trần Trường An có chút kích động.
Rất tò mò có thể mở ra cái gì từ năm bảo rương cá mặn này?
Nhưng tạm thời hắn cũng không mở bảo rương cá mặn, bởi vì hắn còn chưa xử xong Khương Thanh kia!
A, bắt nạt ái đồ của hắn, sao có thể dễ dàng để lão chết như vậy?
Ngay sau đó.
Lực lượng (Chấp chưởng sinh tử xuất hiện.
Khương Thanh đã chết sống lại.
Vẻ mặt lão trắng bệch kinh hãi, mê mang, khó hiểu.
Cảnh tượng vừa rồi bị Trần Trường An một chân dẫm chết vẫn còn ở trong đầu.
Đầu vỡ tung, và cảm giác đau đớn khi thần hồn vỡ nát, đến giờ vẫn cảm nhận được rõ ràng.
“Ta... ta. ta không phải đã chết sao?"
Lão lẩm bẩm, hoàn toàn không nghĩ rõ.
Chẳng lẽ là đám người Trần Trường An sử dụng tiên đan đỉnh cấp (Đan dược Chân Long bất tử làm lão sống lại?
Cũng đúng.
Mình chính là người Khương gia cung phụng, giết lão.
Cứ chờ Khương gia trả thù đi!
Hừ, xem ra vẫn có tự mình hiểu lấy.
Biết lão dựa Khương gia, cũng không phải dễ chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận