Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 165: Đại từ đại bi, bất hủ bình bát!

Ngay sau đó, Giản Càn hét lớn: “Đại từ đại bi, bất hủ bình bát!”
Ong ong ong ——
Chỉ thấy trong phút chốc, ánh sáng nở rộ trên vòm trời.
Một bình bát lao ra từ trong cơ thể Giản Càn, biến lớn trong hư không, trong nháy mắt, to như một ngọn núi lớn.
Từ giữa bình bát kia, có phật quang vô cùng vô tận phóng ra, giống như sóng thần giận dữ, lao ra phát tiết!
Thân hình giao long đồ sộ không sợ, ở trước mặt tiền bối, cũng không thể mất mặt.
Phải biết thực lực của tiền bối khủng bố, một chưởng diệt tiên.
Nguyên Anh nho nhỏ này, nếu tiền bối ra tay, chỉ sợ chỉ cần một đầu ngón tay là có thể chọc chết hắn ta!
Nếu tiền bối không ra tay, tất nhiên là khinh thường ra tay, giao Giản Càn này cho hắn ta đối phó.
Nghĩ đến đây, trong lòng giao long trầm trọng khẩn trương.
Ở trước mặt tiền bối, nhất định phải biểu hiện thật tốt mới được.
Cũng không thể khiến tiền bối thất vọng.
Đầu giao long không dám lộn xộn, sợ quấy rầy tới tiền bối, chỉ không ngừng cử động đuôi, phóng thích yêu lực vô tận.
Âm xà bò, bạch hạc đánh, ác hổ đập tới linh dương nhảy!
Dù sao giao long này cũng đã tu hành mấy ngàn năm mới có thành tựu hôm nay, hiện giờ lại đột phá Hóa Thần, trên phương diện đánh nhau, Giản Càn hòa thượng này há có thể so được!
Mỗi một lần ra tay, đều uy lực mười phần, sắc bén, mau lẹ, mạnh mẽ, dễ dàng ngăn cản công kích của bất hủ bình bát kia, càn quét phật quang phát ra từ trong đó!
“Hòa thượng nho nhỏ, cũng dám cuồng vọng trước mặt tiền bối, chết!”
Giao long hét lớn, hai tròng mắt hung ác, lóe ánh sáng lạnh.
Đuôi giao long quét ngang, đập thật mạnh vào bình bát trên vòm trời.
Oanh ——
Như sóng thần va chạm đá ngầm, phát ra tiếng vang lớn kinh thiên động địa!
Bình bát kia bay tứ tung ra ngoài.
Giản Càn hòa thượng hừ lạnh, giơ tay một chiêu, bình bát bất diệt bay tứ tung ra ngoài lại quay trở về trên đỉnh đầu.
Phật quang rơi xuống, chiếu khắp Giản Càn hòa thượng, giống như một tòa Phật đà chân chính!
Nhưng gã ta tạm thời chưa ra tay, mà liếc mắt nhìn Trần Trường An và giao long một cái, nhắm hai mắt, trong miệng lẩm bẩm niệm kinh Phật.
Cùng lúc đó, xá lợi trước ngực hóa thành mười tám tia phật quang bao quanh Giản Càn hòa thượng.
Mười tám tia phật quang, hóa thành mười tám tăng nhân, đầu trọc kim sa, như la hán kim thân, một đám dáng vẻ trang nghiêm, toàn thân tỏa ra phật quang lộng lẫy!
Khiến giao long thấy khiếp sợ hơn là, toàn thân mười tám tăng nhân này, lực lượng khủng bố tuyệt luân, không kém hắn ta chút nào.
Mười tám tăng nhân Hóa Thần cảnh!
Chuyện này khiến giao long khiếp sợ rồi.
Phải biết trong toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn này cũng chỉ có hắn ta và Thiên Hồ Yêu Hoàng là đại năng tu vi Hóa Thần.
Đại năng Hóa Thần, ở đại lục Cửu Châu cũng được coi là cường giả đứng đầu, rất ít khi hành tẩu thế gian, càng là sự tồn tại như lông phượng sừng lân.
Ai cũng không ngờ xá lợi trước ngực Giản Càn hòa thượng lại lập tức biến thành mười tám tăng nhân Hóa Thần.
Chuyện này đúng là khó lường!
Mà chuyện này cũng đủ để chứng minh lai lịch của Giản Càn hòa thượng này không đơn giản.
Nhưng mà, tuy Giản Càn hòa thượng triệu hồi ra mười tám tăng nhân Hóa Thần, nhưng gã ta lại không hạ lệnh cho mười tám tăng nhân Hóa Thần kia ra tay với Trần Trường An và giao long.
Trần Trường An híp mắt lại.
Nhìn chăm chú tất cả, trong lòng tò mò nếu giết chết mười tám tăng nhân tu vi Hóa Thần do xá lợi hóa thành trong lĩnh vực vô địch, liệu có thể đạt được giá trị lĩnh vực không?
Mười tám tăng nhân Hóa Thần, cũng không phải người mà giao long có thể ngăn cản.
Nhưng vào lúc này!
Ong!
Trên trán Giản Càn hòa thượng xuất hiện một ấn ký kim liên!
Trong phút chốc, phật quang đầy trời!
Chỉ thấy ở giữa phật quang đầy trời kia, một pho Phật đà lớn như núi cao xuất thế.
Dáng vẻ trang nghiêm, phật quang hoàng kim sáng lạn, phảng phất như một Phật cổ chân chính, khiến người ta kính sợ từ tận trong lòng, càng làm cho người ta nhịn không được muốn quỳ lạy.
Phật lực mãnh liệt, bất hủ bất diệt.
Giống như muốn phổ độ chúng sinh, xướng Phật âm triệt thiên địa!
Xem ra trên phương diện Phật đạo, Giản Càn này cũng có tạo nghệ cao thâm.
Trên người còn có dị tượng đạo Phật khủng bố!
Giao long thấy cảnh tượng này, ánh mắt chấn động.
“Dị tượng thật là khủng khiếp, hòa thượng này muốn làm gì?”
Trần Trường An không nói gì, chỉ thờ ơ lạnh nhạt.
Chỉ thấy Phật âm thiền xướng kia vang khắp thiên địa, Phật cổ tụng kinh.
Giao long không nghe rõ Phật cổ kia đang niệm cái gì, chỉ cảm thấy dưới phật quang tưới xuống, hắn ta tâm phiền ý loạn, bực bội không thôi, dần dần có ý muốn chết!
Dần dần, giao long rơi lệ đầy mặt, hối hận tuyệt vọng.
“Tiền bối, ta nghiệp chướng nặng nề, chỉ có chết mới có thể giải thoát.”
Trần Trường An nghe giao long nói, không khỏi ngẩn ra.
“Ngươi đang nói cái gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận