Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 137: Hóa thân của Thiên Đạo, con trai ruột của Thiên Đạo?

Đúng lúc hắn còn thiếu một chút giá trị lĩnh vực để thăng cấp lĩnh vực vô địch.
Dưới chân Phi Tiên Sơn, được Trần Trường An đồng ý, Giang Ngọc Thiền thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiến vào Phi Tiên Sơn.
Khi nàng ấy tiến vào trong Phi Tiên Sơn, đột ngột dừng lại, trong đôi mắt đẹp là khiếp sợ không cách nào che giấu.
Tiên khí???
Tiên khí thật nồng đậm, thật bàng bạc!
Tiên khí bàng bạc nồng đậm ở đây thậm chí làm Giang Ngọc Thiền động lòng!
“Tiên Địa, đây nhất định là Tiên Địa, cho dù là tiên khí trong Tiên Địa của Giang gia ta Địa cũng tuyệt đối không nồng đậm bàng bạc như tiên khí trong Phi Tiên Sơn này!”
Giờ khắc này, trong lòng Giang Ngọc Thiền nổi lên sóng to gió lớn!
Phải biết Giang thị nhất tộc chính là một trong những tiên gia cao cấp nhất ở tiên vực Huyền Vũ, Tiên Địa tu luyện cũng là cực phẩm tuyệt thế!
Nhưng khi nàng ấy tiến vào trong Phi Tiên Sơn này, cảm nhận được sự phi phàm nơi đây!
Phẩm chất vùng Tiên Địa này tuyệt đối không thấp hơn Tiên Địa tu luyện của Giang thị nhất tộc, thậm chí phẩm chất còn cao hơn mấy lần!
Chuyện này sao có thể không khiến Giang Ngọc Thiền khiếp sợ!
Cũng khiến Giang Ngọc Thiền càng thêm tò mò rốt cuộc Trần Trường An có gì lai lịch gì? Lại có được một vùng Tiên Địa ở hạ giới nho nhỏ!
Mang theo tò mò với Trần Trường An, Giang Ngọc Thiền đi dọc theo đường núi.
Không lâu sau, nàng ấy đi tới bên ngoài miếu Trường Sinh.
“Tiền bối.”
Giang Ngọc Thiền cung kính nói.
“Vào đi.”
Giọng nói của Trần Trường An truyền đến.
Giang Ngọc Thiền hít sâu một hơi.
Trước khi nàng ấy thấy Trần Trường An dùng một chiêu giết chết Thanh Mao Quỷ Tiên, Giang Ngọc Thiền cũng không sợ hãi Trần Trường An, chỉ cho rằng Trần Trường An là một Hoành Kích tiên nhân nho nhỏ dưới hạ giới mà thôi.
Nhưng sau khi thấy Trần Trường An dùng một chiêu giết Thanh Mao Quỷ Tiên, hiện giờ lại đi tới Phi Tiên Sơn.
Nàng ấy thấy được Trần Trường An có được một vùng Tiên Địa tu luyện cực phẩm tuyệt thế ở hạ giới, loại mạnh mẽ, còn có loại nội tình này, khiến nàng ấy không dám có bất cứ khinh thường nào với Trần Trường An!
Thậm chí ở trong lòng Giang Ngọc Thiền, Trần Trường An nghiễm nhiên đã trở thành hóa thân của Thiên Đạo đại lục Cửu Châu!
Nếu Thiên Đạo không chấp nhân, Tiên Địa căn bản không thể xuất hiện ở hạ giới!
Hắn, nếu không phải hóa thân của Thiên Đạo.
Như vậy.
Hắn chính là con trai ruột của Thiên Đạo đại lục Cửu Châu.
Nói cách khác, sao hắn có thể mạnh mẽ như vậy? Sao có thể dễ dàng giết chết Thanh Mao Quỷ Tiên?
Cho nên, giờ phút này, trong lòng Giang Ngọc Thiền có hai cái suy nghĩ.
Trần Trường An là hóa thân của Thiên Đạo?
Hay là con trai ruột của Thiên Đạo?
Nghe thấy giọng nói của Trần Trường An trong miếu Trường Sinh, Giang Ngọc Thiền không dám chậm trễ, tiến vào trong miếu.
Rất nhanh, nàng ấy đã thấy được tiên trì trong miếu.
Tay Trần Trường An cầm cần câu, đang câu cá.
Bên cạnh, đốt lửa trại, nướng một con cá chép rồng.
Ở bên cạnh hắn, là một tiểu nữ hài dung mạo ngoan ngoãn, cả người phát ra linh vận, ngồi ở bên cạnh tiên trì, chân nhỏ tinh xảo lắc lư trong nước.
Còn tiểu nữ hài kia, lúc này đang gặm một trái cây.
Khi thấy trái cây này, trong lòng Giang Ngọc Thiền chấn động!
Trú Nhan tiên quả!
Tiểu cô nương này, vậy mà đang ăn Trú Nhan tiên quả!
“Y nha y nha.”
Lúc này, Giang Ngọc Thiền nghe thấy một thanh âm khác, nhìn lại.
Là Cái Đuôi Nhỏ.
Cái Đuôi Nhỏ đã cao hơn không ít, lớn bằng hai nắm tay.
Nàng ấy lười biếng dựa vào dưới tàng cây Trú Nhan tiên thụ, dùng hột mài răng sữa nhỏ, trên mặt đất bên cạnh còn có vài hột Trú Nhan tiên quả.
Phải biết rằng, những Trú Nhan tiên quả ở thượng giới trân quý cỡ nào, nàng ấy nhớ rõ trong tiên cảnh vạn vật có mười mấy Trú Nhan tiên quả.
Hiện giờ, Trú Nhan tiên quả trên cây đã bị ăn đến còn thừa ba quả!
Giang Ngọc Thiền nhìn thấy cảnh tượng này, trái tim cũng nhỏ máu, không biết nên nói cái gì mới tốt.
Cũng may khiến Giang Ngọc Thiền thở nhẹ một hơi là, trên cây Trú Nhan tiên thụ kia vẫn còn ba Trú Nhan tiên quả.
Nếu ngay cả ba quả này cũng bị ăn, vậy Giang Ngọc Thiền mới là chân chính tuyệt vọng.
Nàng ấy hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, chắp tay hành lễ nói: “Ta là đệ tử Giang Ngọc Thiền của Giang thị nhất tộc ở tiên vực Huyền Vũ, hôm nay tới cầu kiến tiền bối.”
Lúc này, cần câu khẽ run, Trần Trường An giơ tay nhấc lên, lại câu một con cá chép rồng mặt nước.
Lúc này, Trần Trường An mới xoay người nhìn về phía nàng ấy, trong lĩnh vực vô địch, hắn nhìn rõ dung nhan của Giang Ngọc Thiền, đột nhiên bị kinh diễm, không nhịn được cảm thán một câu trong lòng.
“Mắt phượng hổ phách nửa cong, môi đỏ như anh đào, thượng giới lại có nữ tử đẹp như thế.”
Đương nhiên, nếu biết Giang Ngọc Thiền này là mỹ nữ đệ nhất của tiên vực Huyền Vũ, vậy thì là chuyện đương nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận