Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1303 - Chẳng lẽ ngươi chính là An thần sao?



Chương 1303 - Chẳng lẽ ngươi chính là An thần sao?




Lôi Khiếu này, không hổ là Thánh Thần, trong thân thể ẩn chứa một loại lực lượng cực kỳ đáng sợ kinh người.
Cho dù đã nửa chết nửa sống, bị Tử Nguyệt đánh trọng thương.
Nhưng rất nhanh, vết thương trên người Thánh Thần này đã khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Khi quay lại Phi Tiên Sơn, thương thế của Lôi Khiếu đã gần như khỏi hẳn.
Tuy thương thế của Lôi Khiếu đã gần như khỏi hẳn, nhưng hắn ta cũng không dám có bất cứ hành động thiếu suy nghĩ gì.
Trong lòng hắn ta cực kỳ sợ hãi.
Vẫn luôn suy nghĩ, An thần kia rốt cuộc khủng bố cỡ nào?
Cuối cùng, Lôi Khiếu thấp thỏm lo âu trong lòng, đã gặp được An thần kia ở Phi Tiên Sơn.
Chuyện Lôi Khiếu không ngờ tới chính là, An thần khiến hắn ta sợ hãi kiêng kị, lại là một thanh niên áo bào trắng, nhìn qua còn rất trẻ.
Lôi Khiếu không nhịn được mà nói.
“Chẳng lẽ… ngươi… ngươi chính là An thần sao?”
Trần Trường An lạnh nhạt nhìn Lôi Khiếu chăm chú.
Trong đôi mắt bình tĩnh kia, lại có vẻ vô cùng sâu thẳm, khiến người ta không thể nhìn thấu.
Cũng khiến Lôi Khiếu không dám nhìn thẳng.
Trần Trường An không trả lời, nhưng Tôn Ngộ Không bên cạnh đột nhiên đập mạnh một gậy vào ót Lôi Khiếu.
Khiến Lôi Khiếu không nhịn được mà choáng váng đầu óc.
“Con! Mẹ! Mày!”
“Không phải ngươi rất giỏi sao, còn dám chạy đến Hoa Hạ cổ tinh giương oai, lá gan cũng thật lớn!”
“Hiện giờ biết sự lợi hại của lão đại nhà ta rồi chứ!”
“Còn dám ra tay với lão tôn, khiến lão tôn làm ra loại chuyện này với lão đại!”
Tôn Ngộ Không đã sớm hận Lôi Khiếu tận xương tủy.
Hắn ta không thèm để ý đến chuyện Lôi Khiếu đối xử với hắn ta như thế nào, chỉ để ý một chuyện.
Đó chính là chuyện Lôi Khiếu khống chế hắn ta ra tay với lão đại!
Đây là chuyện Lôi Khiếu ngàn lần không nên làm!
Lôi Khiếu tức giận muốn chết.
Một con khỉ yêu, lại cũng dám đối xử với hắn như vậy.
Sớm biết thế thì lúc trước không nên buông tha cho con khỉ yêu đáng chết này, tiêu diệt thần hồn hắn!
Xem hiện giờ ngươi còn kiêu ngạo như thế nào!
Tuy nhiên hiện giờ, Lôi Khiếu không làm được gì cả, chỉ nơm nớp lo sợ.
Bởi vì hắn ta biết rõ, tính mạng của mình hiện tại nằm trong sự khống chế của Trần Trường An.
Nếu hiện giờ mình chọc giận Trần Trường An, vậy hắn ta nhất định phải chết.
Cho nên, Lôi Khiếu cũng không cần tôn nghiêm gì, mỉm cười.
“Hầu ca, hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm!”
Tôn Ngộ Không trừng mắt: “Ai là hầu ca của ngươi, cháu trai, kêu ta là hầu gia.”
“Phải phải phải, hầu gia nói phải, hầu gia nói đúng.”
Lôi Khiếu tươi cười, tất cả đều vì mạng sống.
Trần Trường An chỉ lạnh nhạt nhìn tất cả, cũng không ngăn cản Tôn Ngộ Không đánh đấm Lôi Khiếu đáng thương!
Tử Nguyệt cười hì hì, đứng một bên xem diễn.
A Miêu và Tử Tâm cảm thán không thôi.
Nhân vật khiến vô số tu sĩ tinh hệ Ngọc Hành nghe tiếng sợ vỡ mật, hôm nay lại chật vật không chịu nổi như thế trước mặt các nàng!
Sau khi đánh một lát, Tôn Ngộ Không mới xả được cơn tức, nói với Trần Trường An.
“Lão đại, xử trí tên này như thế nào đây, dứt khoát trực tiếp giết đi!”
Lôi Khiếu hoảng sợ, vội vàng xin tha với Trần Trường An.
“An thần đại nhân, tha mạng, tha mạng!”
Trần Trường An cười lạnh.
“Tha cho ngươi.”
“Bổn tọa vốn không định tìm ngươi gây phiền toái, không ngờ ngươi lại chủ động chạy đến Hoa Hạ cổ tinh, không thể không bội phục, lá gan của ngươi thật sự rất lớn!”
“An thần đại nhân, ta sai rồi, ta cũng không dám nữa.”
Lôi Khiếu xin tha.
Vì mạng sống, đường đường Thánh Thần, đã hoàn toàn từ bỏ tôn nghiêm!
Trần Trường An chỉ lạnh nhạt nhìn Lôi Khiếu chằm chằm, mặt không chút biểu cảm, không ai thấy được tình cảm gì từ trong mắt hắn, không nhìn ra được trong lòng Trần Trường An rốt cuộc đang nghĩ cái gì?
Rốt cuộc có thể buông tha cho hắn ta hay không?
Nói tóm lại.
Chuyện này khiến trong lòng Lôi Khiếu càng thêm thấp thỏm bất an.
Nhưng mà.
Lôi Khiếu lại không có cách nào.
Đặc biệt dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Trần Trường An, trong vô hình đã mang đến một luồng uy áp khủng bố vô biên cho Lôi Khiếu.
Luồng uy áp này, khiến Lôi Khiếu không có cách nào cả.
Không chỉ không có cách nào.
Mà cũng làm Lôi Khiếu càng thêm sợ hãi!
Trong vô thức, phía sau lưng đã đầm đìa mồ hôi!
Thật ra.
Trong lòng Lôi Khiếu lúc này vô cùng hối hận.
Nếu hắn ta sớm biết sẽ xảy ra chuyện hôm nay, biết Trần Trường An lợi hại như thế.
Hắn ta chắc chắn sẽ không chạy đến Hoa Hạ cổ tinh tự tìm khổ.
Tự tìm đường chết.
Chỉ là, hiện giờ nói những thứ này cũng đã vô dụng, trên thế gian này, cũng không có thuốc hối hận gì có thể ăn.
Cuối cùng, trong khi Lôi Khiếu vô cùng sợ hãi, hắn ta cũng đã nghe thấy Trần Trường An lên tiếng.
“Ở tinh hệ Ngọc Hành, ngươi giết rất nhiều người.”
Sắc mặt Lôi Khiếu tái nhợt” “An thần đại nhân, đây không phải ý định của ta.”
Trần Trường An cười.



Bạn cần đăng nhập để bình luận