Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 190: âm binh âm quỷ, sát khí hiện!

Bên cạnh, Tiểu Hắc trầm trọng mở miệng: “Công tử, lần thịnh hội này có hung hiểm.”
Linh Bảo Nhi cũng ở bên cạnh nói.
“Sư phụ đại nhân, đồ nhi cũng có cảm nhận như vậy.”
Trần Trường An rất cạn lời.
Vì sao các ngươi cảm nhận được khí tức hung hiểm, mà ta không cảm nhận được???
Được rồi, xem ra là phân thân này của ta quá yếu.
“Sư phụ đại nhân, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Linh Bảo Nhi lại nói.
Trần Trường An lạnh nhạt mở miệng.
“Yên tĩnh xem biến.”
Linh Bảo Nhi, Cái Đuôi Nhỏ và Tiểu Hắc, bọn họ cũng không lo lắng.
Dù sao cũng có Trần Trường An ở đây.
Trong mắt bọn họ, trên đại lục Cửu Châu này, còn chưa có ai là đối thủ của Trần Trường An.
Phong vân biến sắc.
Sương đen hôi hổi, bao trùm trên toàn bộ thịnh hội Cửu Châu, khí tức hung hiểm cũng càng thêm nùng liệt, lệ quỷ than khóc, cảnh tượng khủng bố thê lương sầu thảm!
Lúc này, thiết y lập loè, sát khí tận trời!
Có âm binh âm quỷ xuất hiện, thiên quân vạn mã, vây quanh toàn bộ Long Hoàng cổ hồ chặt như nêm cối, không buông tha cho bất cứ tu sĩ nào trên thịnh hội Cửu Châu rời đi.
Hơn nữa, mỗi một lệ quỷ, âm binh, tử khí của bọn họ lành lạnh, ẩn chứa lực lượng cường đại, khiến người cảm thấy run sợ trong lòng!
“Châu chủ Cửu Châu ở đâu?”
Trong sương đen tử khí, truyền đến một tiếng quát không ra nam không ra nữ.
Thánh chủ Phượng Vân bước ra một bước: “Không biết vị đạo hữu nào tới thịnh hội Cửu Châu? Còn mời bước ra!”
Chủ nhân Vụ Châu hừ lạnh: “Dám giả thần giả quỷ ở thịnh hội Cửu Châu, tìm chết!”
Chủ nhân Xích Châu kia càng thêm không khách khí: “Cút ra đây!”
Dứt lời, ông ta lấy ra tiên bảo vừa luyện hóa, ánh sáng đỉnh đồng vô tận, một ngọn lửa tiên vượn lao ra, lệ khí điên cuồng hét lên, vô cùng mạnh mẽ!
Trần Trường An híp mắt, ngồi trước bàn ngọc, trong lòng thầm nghĩ.
“Lần thịnh hội này gần như tập trung chiến lực đỉnh cấp của Cửu Châu, cũng không biết là người phương nào dám kiêu ngạo như vậy?”
Giữa thiên địa, lại lần nữa truyền đến tiếng quát lạnh nam không ra nam nữ không ra nữ kia.
“Khặc khặc… xem ra chín vị châu chủ đều đã đông đủ, giao tất cả đỉnh Cửu Châu ra đây, tha cho các ngươi một mạng, nếu không hôm nay tất cả mọi người ở thịnh hội Cửu Châu đều phải chết!”
Lời này vừa nói ra, toàn trường ồ lên giận dữ.
Rốt cuộc là người phương nào?
Dám kiêu ngạo như thế, còn dám nói ra lời cuồng vọng như vậy.
Phải biết lần thịnh hội Cửu Châu này, quần hùng tụ tập, chín vị châu chủ tề tựu, không nói Hoành Kích tiên nhân, Luyện Hư bán tiên đều không ít.
Càng quan trọng hơn là.
Còn có “Đánh Khắp Thiên Hạ Không Đối Thủ” Trần Trường An dùng một chưởng diệt tiên được công nhận là người mạnh nhất Cửu Châu cũng ở thịnh hội Cửu Châu lần này.
Lại còn dám ăn nói ngông cuồng nói giết hết mọi người trên thịnh hội Cửu Châu.
“Bọn chuột nhắt đạo chích, dám cuồng vọng như thế, cút ra đây!”
“Chỉ bằng ngươi, cũng vọng tưởng muốn chúng ta giao ra chín đỉnh, không biết tự lượng sức mình!”
“Muốn đỉnh Cửu Châu, vậy tự mình tới đoạt!”
“Có tin tiền bối dùng một chiêu đập chết ngươi không!”
“...”
Mọi người cười nhạo châm chọc, hoàn toàn khinh thường đối phương.
Nghe thấy những tu sĩ trên thịnh hội Cửu Châu này châm chọc cười nhạo, thanh âm không ra nam không ra nữ kia lập tức trở nên lạnh băng táo bạo, cho người ta một loại cảm giác nghiến răng nghiến lợi.
“Rất tốt, một khi đã vậy, vậy các ngươi chết hết đi!”
Vừa dứt lời, âm phong nổi lên, gào thét thiên địa!
Âm binh rít gào, âm quỷ gào rống, biến thành sát niệm đáng sợ nhất thế gian này, thổi quét tất cả!
Từ bốn phương tám hướng, nhìn như một cơn sóng thần cuồng nhiệt lao tới, đại địa đều đang run rẩy, ù ù rung động, hồ nước cũng sôi trào, vọt lên cột nước vạn trượng!
Người lén lút kia vẫn chưa hiện thân!
Chỉ là những âm binh âm quỷ đó đã chém giết đến!
Thế không thể đỡ!
Không thể địch nổi!
Đại chiến với những tu sĩ trên thịnh hội Cửu Châu!
Đại chiến bùng nổ.
Sự đáng sợ của những âm binh âm quỷ đó lập tức được triển lộ!
Tu sĩ không yếu, thậm chí rất mạnh, bọn họ lấy ra pháp bảo, đánh về phía âm binh âm quỷ như sóng lũ bất ngờ tới từ bốn phương tám hướng kia.
Nhưng một cảnh tượng khiếp sợ đã xảy ra.
Những pháp bảo đó đều bị phá hủy, không ít tu sĩ bị âm binh chặn ngang, hoặc là bị âm quỷ ăn luôn thần hồn, vừa đối mặt đã xảy ra bất trắc!
Máu tươi tận trời!
Đầu rơi xuống đất!
Vũ khí sắc bén chém tới!
Lướt mắt qua, trên thịnh hội Cửu Châu, tu sĩ bên ngoài đã bị dẫm thành thịt nát!
Dường như không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản bước chân của những âm binh âm quỷ này!
“Đáng chết! Những thứ này là cái quỷ gì sao lại hung ác như thế!”
Biểu tình của không ít tu sĩ không khỏi trở nên hoảng sợ, trong lòng sợ hãi.
Dưới sự xung phong liều chết của những âm binh âm quỷ đó, giết chóc càng giống như sóng lớn màu đen, mênh mông mãnh liệt, đẩy từ bên ngoài vào trong, không ai có thể kháng cự!
Bạn cần đăng nhập để bình luận