Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 980: Thẻ giới hạn vô địch, tất cả sống lại

Muốn cưỡng chế mang nàng ta đi.
Còn may mà có tướng công.
Mình mới có thể sống sót.
Chỉ là.
Không ngờ bốn người của long triều Đại Thánh mới vừa chết ở trong tay tướng công.
Nhanh như vậy, người của long triều Đại Thánh lại tới nữa.
Chuyện này khiến trong lòng Ngưng Băng Tiên nặng nề.
Trần Trường An mỉm cười, hạc giấy ở trong tay hắn biến thành một ngọn lửa, rất nhanh đã bị thiêu đốt sạch sẽ.
"Tới thì tốt, biết ta hiện tại đang thiếu giá trị thần linh để tiếp tục khuếch trương, bèn chủ động tới cửa tặng lễ, rất tốt, rất tốt."
Trần Trường An đứng dậy.
“Tướng công, ta đi với chàng” Ngưng Băng Tiên nói.
Vũ Thanh Dao cũng đứng dậy.
“Tiền bối, ta cũng đi với ngươi.
Cái Đuôi Nhỏ và Linh Bảo Nhi cũng muốn đi theo.
Trần Trường An lắc đầu.
“Vấn đề nhỏ thôi, các ngươi ở lại Phi Tiên Sơn, ta đi một chuyến.
“Chỗ Phượng Uyển Hề hẳn sẽ nhanh chóng kết thúc?
Nói xong.
Trần Trường An đột nhiên biến mất ở Phi Tiên Sơn.
Ngay sau đó.
Khi Trần Trường An xuất hiện, đã ở ngoài phạm vi lĩnh vực vô địch.
Trong tay hắn.
Đã nhiều thêm một tấm thẻ.
(Thẻ giới hạn lĩnh vực vô địch).
Vốn dĩ hắn chỉ có một tấm, nhưng sau khi giết bốn gã long vệ Thần triều khi đi Bái Nguyệt thần giáo lần trước.
Từ trong số bảo rương thần linh tuôn ra, có mở được ba tấm thẻ.
Tấm thẻ là [Thẻ nhất niệm thay đổi).
Có thể chuyển hóa thành bất cứ tấm thẻ nào mà Trần Trường An từng sử dụng.
Trần Trường An vận dụng một tấm [Thẻ nhất niệm thay đổi), thay đổi thành [Thẻ giới hạn lĩnh vực vô địch).
“Ừm... xóa lĩnh vực"
Trần Trường An lại nghĩ lần nữa, thử xem.
Khiến hắn ngoài ý muốn chính là.
Vậy mà hắn lại thành công.
Hiện giờ.
Từ [Thẻ giới hạn lĩnh vực vô địch) biến thành một khác tấm [Thẻ giới hạn vô địch khác.
Giải trừ phạm vi lĩnh vực hạn chế, chỉ có hạn chế thời gian và phạm vi.
Tấm thẻ có tác dụng trong thời gian hạn định: Sáu canh giờ.
Phạm vi: Giới hạn trong muôn vàn tiên vực.
Trần Trường An híp mắt, trong mắt lập loè ánh sáng không ngừng.
“ [Thẻ giới hạn vô địch này không tồi, chỉ tiếc chỉ có sáu canh giờ.
“Nhưng mà... vậy là đủ rồi.
Hắn không chút do dự.
Vận dụng tấm thẻ này.
Trong nháy mắt, Trần Trường An được ban cho lực lượng vô địch.
Vô địch giống như trong lĩnh vực.
Chỉ là, đã không còn hạn chế phạm vi.
Trần Trường An thuần thục vận dụng lực lượng này.
Ý niệm vừa động, trong nháy mắt, thần thức gần như trải rộng toàn bộ bất cứ góc nào của muôn vàn tiên vực.
Rất nhanh.
Trần Trường An đã tìm được tung tích của Mạc Vấn Thiên ở một tiên vực.
Ngay sau đó.
Trần Trường An bước ra một bước, biến mất tại chỗ.
Khi lại xuất hiện lần nữa.
Đã ở tiên vực Thiên Thanh.
Đứng ở trên vòm trời tiên vực Thiên Thanh này.
Trần Trường An đứng khoanh tay.
Đứng ở trên không trung tiên vực Thiên Thanh.
Gió to gợi lên, tóc đen bay múa, đạo bào màu trắng bay phất phới.
Nhìn xuống tiên vực Thiên Thanh.
Trần Trường An lẩm bẩm.
“Nhất niệm bên cạnh, nhất niệm thiên nhai, đây mới là vô địch nên có, mà không phải hạn chế trên phạm vi “Trong khoảng thời gian này, dường như đã cá mặn quá mức, ta hẳn nên chuyên tâm khuếch trương lĩnh vực hơn mới đúng"
Lúc này.
Khiến Trần Trường An cảm nhận được cảm giác vui sướng đầm đìa chân chính thuộc về vô địch.
Lắc đầu.
Trần Trường An không nghĩ nhiều nữa.
Sáu canh giờ không dài.
Thu phục tất cả đi.
Đừng bạch để lãng phí một tấm [Thẻ nhất niệm thay đổi)
Ngay sau đó.
Hắn lại biến mất lần nữa.
Khi xuất hiện lại lần nữa.
Trần Trường An đã ở phía sau Mạc Vấn Thiên.
Mà Mạc Vấn Thiên, lúc này vận dụng lực lượng của [Thần chỉ truyền thừa), để toàn bộ lực lượng của mình đều được thu liễm, giản dị tự nhiên, không ai phát hiện được.
Hắn ta lén lút, đang tiếp cận Khương gia, hắn ta hy vọng đêm nay có thể tìm được địa điểm giam giữ Khương Như Hoa ở Khương gia, cứu nàng ấy ra.
Chỉ mong đừng để cho những long vệ Thần triều đó phát hiện.
Một đường đi tới.
Có thể nói là, Mạc Vấn Thiên thở mạnh cũng không dám thở một cái, dường như sợ bị phát hiện.
Đúng lúc này.
Giọng nói của Trần Trường An truyền đến.
“Vấn Thiên, ngươi lén lút ở chỗ này làm gì?"
Giọng nói đột nhiên truyền đến, lập tức khiến Mạc Vấn Thiên khiếp sợ.
Cho rằng mình bị phát hiện, phải vận dụng Thần chỉ truyền thừa) để chạy trốn lần nữa.
Quay người lại, mới phát hiện một thanh niên áo bào trắng đạm nhiên đứng thẳng, nhìn chăm chú vào hắn ta.
Mạc Vấn Thiên ngẩn ra.
“Sư phụ?! Sao ngươi lại tới đây???"
Trần Trường An lạnh nhạt nói.
“Không phải ngươi kêu ta tới sao?"
“Nhưng mà tốc độ đi tới cũng quá nhanh rồi..."
Trong lòng Mạc Vấn Thiên nghĩ.
Chỉ sợ với tốc độ đưa tin của hạc giấy.
Lúc này hẳn là vừa mới đến tiên vực Cửu Châu không lâu mới đúng.
Sư phụ nhận được tin tức, lại dùng thời gian ngắn như thế, vượt qua khoảng cách hàng tỉ, xuất hiện ở tiên vực Thiên Thanh.
Mạc Vấn Thiên vô cùng khiếp sợ.
Trần Trường An cũng mặc kệ Mạc Vấn Thiên khiếp sợ.
"Đi."
1012 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận