Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 611: Chân đạp thất thải tường vân, uy phong lẫm liệt tới gặp ngươi!

“Muội muội muội Như Hoa, là muội sao?"
Chỉ thấy hư ảnh kia xoay người, không phải muội muội Như Hoa của hắn ta thì còn là ai nữa?
Khương Như Hoa cười rất ngọt, cũng rất ôn nhu, đồng thời thật vui vẻ.
Nàng ấy ngọt ngào kêu lên. “Vấn Thiên ca ca"
“Muội muội Như Hoa, thật sự là muội"
Mạc Vấn Thiên kích động muốn khóc.
Nhịn xuống xúc động muốn hộc máu do ngũ tạng lục phủ bị thương, tiến lên muốn ôm muội muội Như Hoa mà hắn ta ngày đêm tơ tưởng.
Nhưng mà.
Khương Như Hoa hiện giờ chỉ là một hư ảnh.
Mạc Vấn Thiên trực tiếp xuyên qua, căn bản không thể tiếp xúc.
Mạc Vấn Thiên thất thần.
Giọng Khương Như Hoa rất dịu dàng, giống như tiểu cô nương nhà bên, thanh thuần như nước.
“Vấn Thiên ca ca, đây chỉ là một sợ ấn ký thần hồn mà Như Hoa để lại trong Đại phượng tiên giới biến thành hư ảnh thần hồn thôi"
“Như Hoa rất vui khi biết Vấn Thiên ca ca đi tới thượng giới, thật sự... Thật sự rất chờ mong có thể nhanh chóng nhìn thấy Vấn Thiên ca ca.
Đối với Khương Như Hoa mà nói.
Sao nàng ấy lại không muốn chạm vào Vấn Thiên ca ca của nàng ấy chứ.
Nhưng mà, không được.
Nàng ấy rất may mắn vì đã để lại một ấn ký thần hồn trong Đại phượng tiên giới này.
Nếu không.
Chỉ sợ nàng ấy không thể đợi được Vấn Thiên ca ca tới tìm nàng ấy.
Cho nên.
Hiện giờ Khương Như Hoa nhìn thấy cảnh tượng này rất tức giận, người vẫn luôn dịu dàng với người khác như nàng ấy, lần đầu tiên trong mắt hiện lên thần sắc lạnh băng.
Nàng ấy nhìn thẳng Khương Thanh.
Trong lòng Khương Thanh lộp bộp, mặt cũng tái rồi.
Tuyệt đối không thể ngờ trong Đại phượng tiên giới có thần hồn của tiểu thư, càng không ngờ hiện giờ còn đánh thức thần hồn của tiểu thư.
Chuyện này phải làm như thế nào cho phải.
“Tiểu... Tiểu thư Khương Thanh vô cùng cung kính, trong lòng bất an phức tạp.
Khương Như Hoa lạnh lùng nói.
"Lấy tiên dược chữa thương ra."
Trong lòng Khương Thanh thở dài.
Ông ta biết hiện tại không giết được Mạc Vấn Thiên đáng chết này.
Sau đó.
Khương Thanh đem lấy tiên dược chữa thương trân quý nhất trên người mình ra.
Đây là [Chân linh thần đanh, có thần hiệu trên phương diện trị liệu.
Cho dù là cảnh giới thánh nhân Tiên Đạo như ông ta bị trọng thương, chỉ cần dùng (Chân linh thần đan)này, trọng thương có thể khôi phục trong vòng một ngày.
Còn Mạc Vấn Thiên dùng (Chân linh thần đan]này, với tu vi nhỏ yếu đến đáng thương kia của hắn ta, cho dù khỏi hẳn trong nháy mắt cũng không thành vấn đề.
Không tình nguyện, giao [Chân linh thần đan) cho Mạc Vấn Thiên Mạc Vấn Thiên cũng không khách khí, cười cười, một ngụm nuốt vào.
Thấy vậy, Khương Thanh càng đau mình không thôi! Má nó!
“Đa tạ, lão già"
Khương Thanh chỉ có thể cười.
"Vấn Thiên công tử, thật ra vừa rồi chỉ là một hiểu lầm.
“Hiểu lầm sao?"
Mạc Vấn Thiên hơi mỉm cười.
Khương Như Hoa lạnh lùng mở miệng.
“Quân Thiên Thanh ở đâu?” “Tiểu thư, quân Thiên Thanh ở đây!"
Tiếng của 3000 quân Thiên Thanh như thiên lôi, cuồn cuộn rung động, kinh tâm động phách, khiến hai lỗ tai tất cả tiên nhân ở đây vang lên ầm ầm.
“Bắt Khương Thanh cho ta, áp tải về Khương gia!"
Sắc mặt Khương Thanh biến đổi, muốn cầu tình.
“Tiểu thư."
Nhưng những quân Thiên Thanh đó đã ra tay.
Ra tay như lôi đình.
Ngay lập tức khống chế Khương Thanh.
Đương nhiên.
Khương Thanh cũng không phản kháng.
Nếu ông ta muốn phản kháng.
Với tu vi thánh nhân Tiên Đạo, 3000 quân Thiên Thanh này cũng sẽ không thể dễ dàng bắt ông ta như vậy.
Nhưng mà.
Khương Thanh cũng không dám phản kháng.
Cũng may đây là nghe theo lệnh gia chủ.
Cho dù là áp giải về Khương gia, tiểu thư muốn giết ông ta, gia chủ cũng nhất định sẽ cứu mạngông ta.
Cho nên.
Trong lòng Khương Thanh cũng không phải rất sợ hãi, chỉ là cảm thấy uất nghẹn.
Vất vả lắm mới có thể báo thù, rửa mối nhục xưa.
Sao lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy chứ.
Mạc Vấn Thiên cũng không ngăn cản, chỉ mỉm cười nhìn Khương Thanh.
“Muội muội Như Hoa, trở về ngươi nhất định phải giáo huấn lão già này cho tốt, mỗi ngày đều hận ta thấu xương, trước đó còn muốn giết ta.
“Nếu hôm nay không phải muội muội Như Hoa kịp thời xuất hiện, sợ là chúng ta đã là một đôi người quỷ"
“Được, Vấn Thiên ca ca, uất ức cho huynh rồi.
Trong lòng Khương Như Hoa dâng lên sát ý.
Khương Thanh, ngươi tuy là trưởng lão Khương gia, nhưng ngươi lại ra tay với Vấn Thiên ca ca ta yêu nhất, muốn giết Vấn Thiên ca ca.
Ta nhất định sẽ giết ngươi.
Mà hiện tại nàng ấy không hạ lệnh cho quân Thiên Thanh giết Khương Thanh.
Chỉ là không muốn để lộ một mắt giết chóc máu me trước mặt Vấn Thiên ca ca của nàng ấy mà thôi.
Tuy nàng ấy hiền dịu, nhưng dù sao cũng là tiểu thư Khương gia, địa vị cao cao tại thượng, từ nhỏ đến lớn, không biết đã thấy bao nhiêu tiên vực diệt vong.
Chỉ là muốn duy trì hình tượng của nàng ấy trong lòng Mạc Vấn Thiên.
Trong lòng Khương Thanh oán hận, nhưng lúc mày cũng không dám để lộ ra trước mặt Khương Như Hoa.
“Vấn Thiên công tử, hiểu lầm, tất cad đều là hiểu lầm, ngươi trách oan ý của ta rồi"
Bạn cần đăng nhập để bình luận