Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 228: Tiền đồ không rõ, rời đi!

“Ha ha ha, tam đương gia, ngươi đã trúng tuyệt kỹ độc môn của tiểu gia.”
“Trong vòng một canh giờ, đừng mơ tưởng sử dụng một tia lực lượng.”
“Đừng nói là ngươi, dù là đại đương gia của Thanh Long Bang ngươi, bị một chiêu này của tiểu gia, cũng phải quỳ xuống đất kêu ba ba.”
Đúng lúc này, hai thành viên Luyện Khí tứ giai của bang phái Thanh Long Bang nghe thấy động tĩnh chạy ra, vừa lúc nhìn thấy một màn này, không khỏi kinh hãi.
“Tiểu tử thúi, ngươi làm cái gì với tam đương gia rồi???”
“Bỏ cái chân chó của ngươi ra khỏi mông tam đương gia!!!”
Mạc Vấn Thiên cười hì hì: “Ta đương nhiên đang luận bàn võ nghệ với tam đương gia.”
“Ngươi kêu ta bỏ ra là bỏ ra, chẳng phải rất không có mặt mũi sao.”
Tam đương gia giận dữ kêu lên.
“Còn thất thần làm gì, còn không mau bắt lấy con rùa đen này, ta muốn làm thịt hắn!!!”
Hai tên thành viên bang phái kia vội vàng xông lên, Mạc Vấn Thiên hừ lạnh.
“Lại nếm thử một tuyệt kỹ của tiểu gia, đại pháp chạy trốn!”
Hắn ta mò trong lòng ngực, tung phấn trắng đầy trời, trong nháy mắt đã ngập tràn đường phố.
Khi phấn trắng tan đi, Mạc Vấn Thiên đã chạy thoát không thấy tung tích.
“Tam đương gia.”
Hai tên thành viên bang phái vội vàng nâng tam đương gia dậy.
Tam đương gia che cái mông đau nhức, ánh mắt lạnh băng.
“Truyền lệnh xuống, Thanh Long Bang xuất động, nhất định phải tìm được con rùa đen kia, ta nhất định phải giết hắn!!!!”
Ban đêm, Yên Vũ Các, có thanh âm đàn sáo, cũng có giọng hát réo rắt động lòng người, vô cùng náo nhiệt.
Một gian gác mái hẻo lánh trong đó, rất an tĩnh, có ánh nến mờ nhạt lập loè.
Bên trong, có một nam một nữ.
Nam, đúng là Mạc Vấn Thiên hôm nay đại náo ở bên ngoài Thanh Long Bang.
Chỉ thấy mặt mũi hắn ta vẫn bầm dập, bên cạnh có một thiếu nữ thanh tú.
Tuổi tác nàng ấy xấp xỉ Mạc Vấn Thiên.
Tóc dài quấn lên, mi thanh mục tú, đôi mắt sáng ngời trong suốt.
Đang nhẹ nhàng bôi thuốc cho khuôn mặt bầm dập của hắn ta.
Mạc Vấn Thiên cười đắc ý.
“Đám ngươi Thanh Long Bang hôm nay tìm ta khắp thành, sợ là không thể tưởng tượng được ta lại trốn đến Yên Vũ Các.”
“Vẫn Thiên ca, huynh thật sự đã quyết định sao?”
Thiếu nữ biểu tình phức tạp, đôi mắt sáng trong, mở miệng hỏi.
Mạc Vấn Thiên ngẩn ra, sau đó nắm lấy tay đang bôi thuốc cho mình của thiếu nữ.
Ôn nhu như nước, khiến trong lòng thiếu nữ và thiếu niên đều giật mình, tim đập thình thịch.
Dưới ánh nến mờ nhạt, gương mặt thiếu nữ đỏ bừng, nàng ấy cúi đầu.
“Các bang phái lớn nhỏ của thành Hóa Long ta đều đã đi, nếu không có bang phái nào muốn ta gia nhập, vậy ta đã quyết định rồi.”
“Nhưng mà…” Thanh âm thiếu nữ nhỏ như muỗi.
Mạc Vấn Thiên ngắt lời thiếu nữ nói, nắm chặt tay nhỏ của thiếu nữ, chí khí ngút trời!
“Như Hoa muội muội, tiểu gia ta thiên tư trác tuyệt, chỉ là bọn người kia trong thành Hóa Long mắt bị mù, nhìn không ra thôi, nghe nói vị đại nhân kia cử hành đại hội thu đồ đệ ở Phi Tiên Sơn, cho nên ta cần đi, với tư chất của ta, nhất định có thể trở thành đồ đệ của hắn!”
“Phải, muôi tin tưởng Vấn Thiên ca nhất định sẽ làm được!”
Trong mắt thiếu nữ tràn ngập mong đợi, vô cùng tin tưởng Mạc Vấn Thiên.
“Ai, tối hôm qua vị đại nhân kia cứu thành Hóa Long, đáng tiếc lại không có duyên được thấy, nếu không phải tối hôm qua có vị đại nhân kia ra tay, chỉ sợ muội và ta đều đã chết ở trong tay lệ quỷ.”
“Như Hoa muội muội, muôi cứ đợi ở trong Yên Vũ Các, một tháng sau, chờ ta trở thành đồ đệ của vị đại nhân kia, ta sẽ tới đón muội!”
“Vấn Thiên ca, ta chờ huynh.”
“Khụ khụ, cái kia… Như Hoa muội muội, ta đi Thập Vạn Đại Sơn đường xá xa xôi, thiếu một ít lộ phí.” Mạc Vấn Thiên rất xấu hổ.
Thiếu nữ từ lấy ra một cái rương gỗ trong ngăn ngầm dưới giường, mở ra bên trong có ba linh thạch thượng phẩm, còn có mười mấy linh thạch hạ đẳng.
“Vấn Thiên ca, những thứ này huynh cầm đi đi.”
Cảm nhận được linh khí bàng bạc trong linh thạch tản mát ra.
Mạc Vấn Thiên kinh ngạc: “Như Hoa muội muội, ba cái này hình như là linh thạch thượng phẩm.”
“Phải, tối hôm qua có vị công tử tới Yên Vũ Các chơi, ban thưởng ta 23 linh thạch, ngoại trừ giao cho Yên Vũ Các, ta được phân ba linh thạch.”
“Yên Vũ Các cũng quá lòng dạ hiểm độc rồi, lại chỉ cho muội ba cái.”
Thiếu nữ mỉm cười lắc đầu, cũng không thèm để ý.
“Một ngày nào đó, ta sẽ để Như Hoa muội muội không phải lo cơm áo, hưởng hết vinh hoa phú quý!”
“Còn phải mang theo Như Hoa muội muội chấp kiếm thiên nhai!”
Mạc Vấn Thiên hạ quyết tâm.
Đêm dài, khách nhân của Yên Vũ Các, người đi đã đi, nghỉ ngơi đã nghỉ ngơi, toàn bộ thành Hóa Long đều an tĩnh.
Mạc Vấn Thiên thu thập xong hành lý, được thiếu nữ đưa ra khỏi cửa sau Yên Vũ Các.
“Như Hoa muội muội, muội chăm sóc bản thân cho tốt, chờ ta trở thành đồ đệ của đại nhân sẽ lập tức quay lại đón muội!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận