Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 52: Lau mắt mà nhìn, hai người kinh ngạc!

Tiểu viện ngoài miếu.
Ánh nắng chiếu rọi, gió lạnh phơ phất, một mảnh an tĩnh.
Linh Hải cũng chưa nói chuyện với Linh Bảo Nhi, nhìn Linh Thanh Sơn và Trần Trường An bên cạnh mắt to trừng mắt nhỏ.
Vất vả mới có thể bồi dưỡng được đồ nhi, sao có thể để con bé ngoan ngoãn trở về.
“Chỉ bằng phế vật như ngươi, cũng xứng làm sư phụ của nữ nhi ta!”
Linh Thanh Sơn hừ lạnh.
Linh Thanh Sơn cũng không biết dây nào trong óc Linh Bảo Nhi bị chập rồi.
Ngươi nói ngươi bái sư thì bái sư.
Sao phải bái một người thường không chút tu vi làm sư phụ.
Làm phụ thân của nàng ấy, tông chủ cao quý của Cửu Kiếm tông, cảm thấy thật mất mặt.
“Sư phụ đại nhân, cha nghĩ sao nói vậy, ông ấy mắng người, người không cần để ở trong lòng.”
Linh Bảo Nhi hoảng sợ, vội vàng cầu tình cho Linh Thanh Sơn.
Sợ Linh Thanh Sơn nói chọc đến sư phụ đại nhân không vui, bị sư phụ đại nhân tát một cái chụp chết làm sao bây giờ.
Trần Trường An hơi mỉm cười, cũng không để lời Linh Thanh Sơn nói ở trong lòng.
“Sư phụ đại nhân nhà ngươi không nhỏ mọn như vậy, huống hồ đối phương còn là phụ thân ngươi.”
Linh Thanh Sơn nghe xong, tức đến kêu a, ở bên cạnh thổi râu trừng mắt.
Mệt cho ông ta còn lo lắng cho an nguy của Linh Bảo Nhi, vội vàng gọi thái thượng trưởng lão ngàn dặm xa xôi đuổi tới Thập Vạn Đại Sơn này.
Không ngờ nữ nhi nhà mình lại thiên vị tiểu tử này!
Tục ngữ nói rất đúng, con gái lớn khó giữ.
Nữ nhi nhà ta còn chưa nuôi lớn, nhìn dáng vẻ cũng sắp chạy theo tiểu tử này rồi.
Thấy Linh Thanh Sơn tức giận như vậy, Linh Bảo Nhi yếu ớt nói: “Cha, sư phụ đại nhân không phải phế vật, một cái tát của người có thể đập chết Nguyên Anh, nếu cha thật sự chọc giận sư phụ đại nhân, nữ nhi không cứu được cha đâu.”
Linh Thanh Sơn nghe xong lời này, cảm thấy hoang đường, cho nên giận đến bật cười.
“Bảo Nhi, ta thấy con ăn mỡ heo che mắt rồi sao, con cũng biết Nguyên Anh mạnh cỡ nào, cao cao tại thượng, còn một cái tát chụp chết Nguyên Anh, sao hắn không thở một hơi giết chết Nguyên Anh đi?”
Trần Trường An sờ chóp mũi, lạnh nhạt nói: “Cũng không phải không thể.”
Nếu ở trong lĩnh vực vô địch của hắn, thổi một hơi cũng có thể giết chết Nguyên Anh.
Trần Trường An hứng thú, hắn còn chưa từng thử cách này, lần sau nếu có Nguyên Anh trêu chọc hắn, vậy thở một hơi thử xem.
Linh Bảo Nhi rất bất đắc dĩ.
Cha à, lời nữ nhi nói đều là thật lòng, sao người lại không tin chứ?
“Không được, dám lừa gạt nữ nhi của ta, ta nhất định phải giáo huấn ngươi!”
Linh Thanh Sơn nổi giận, rút kiếm muốn giáo huấn tên khốn đã lừa gạt nữ nhi của ông ấy!
Nhưng vào lúc này.
Một tia yêu quang cắt qua phía chân trời, đi vào trong viện.
Yêu quang tan đi, đúng là Thác Bạt Dã.
Hắn vừa đi Thập Vạn Đại Sơn một chuyến, cũng không thu liễm hơi thở.
Hơi thở Yêu Vương hồn hậu kích động, như sóng thần giận dữ, lập tức khiến Linh Thanh Sơn và Linh Hải như lâm đại địch!
Đại Yêu Vương Nguyên Anh cảnh!
Sao hắn lại xuất hiện ở chỗ này???
Đúng rồi!
Tiên bảo!
Nhất định là vì tiên bảo mà đến!
Linh Hải càng thêm kiêng kị.
Tu vi ông ta ở Nguyên Anh tứ giai.
Mà tu vi của Yêu Vương trước mắt cũng là Nguyên Anh tứ giai.
Không riêng như thế, đại Yêu Vương này còn cho ông ta một loại cảm giác nguy hiểm mãnh liệt!
Trong lòng Linh Hải có loại trực giác, tuy rằng tu vi ông ta và Yêu Vương trước mắt ngang nhau, nhưng so thực lực, chỉ sợ không phải đối thủ của đại Yêu Vương này.
Thập Vạn Đại Sơn này, quả thực như nghe đồn, ngọa hổ tàng long, cực kỳ hung hiểm!
Thậm chí ông ta còn có một ý nghĩ, đó chính là lập tức mang theo Linh Bảo Nhi rời khỏi nơi đây.
“Vị đạo hữu này, chúng ta tới tìm người, không phải là vì tiên bảo mà đến.”
Linh Hải vội vàng chắp tay nói.
Yêu quái đều không nói lý, đặc biệt là tồn tại cường đại như Yêu Vương, vẫn nên nhắc nhở trước một chút.
Miễn cho đại Yêu Vương này không phân xanh đỏ đen trắng đã động thủ với bọn họ.
Linh Thanh Sơn càng kiêng kị hơn, chắp tay nói: “Vị tiền bối yêu tu này, ta là tông chủ Linh Thanh Sơn của Cửu Kiếm tông, bên cạnh là thái thượng trưởng lão Linh Hải của Cửu Kiếm tông ta.”
Khi nói chuyện, trong lòng ông ấy khó tránh khỏi lo cho an nguy của nữ nhi mình.
Tiểu tử kia chết trong tay Yêu Vương thì không sao.
Nhưng nữ nhi mình đừng xảy ra chuyện nhé.
Cũng may đã báo gia môn, nước giếng không phạm nước sông, Yêu Vương này, hẳn là sẽ không động thủ với bọn họ nhỉ?
Lại nghe đại Yêu Vương kia mở miệng, nặng nề nói: “Công tử, hai tên này tất nhiên tới vì Thánh Tiên Kiếm, có cần thuộc hạ thu thập bọn họ không?”
Trần Trường An cười nói: “Trong đó còn có một Nguyên Anh, ngươi cũng có thể đối phó?”
“Công tử cứ việc yên tâm, tuy rằng tu vi tương đồng, nhưng tư chất của thuộc hạ và hắn bất đồng, sớm đã xưa đâu bằng nay.”
Thác Bạt Dã mở miệng, có thể nói là tin tưởng mười phần với thực lực bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận