Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 395: Phá hư pháp tắc Thiên Đạo, sao có thể?!

Sắc mặt Bạch Nguyệt rất tái nhợt, không chỉ bị Thiên Đạo pháp tắc phản phệ, bị thương nghiêm trọng.
Tu vi của nàng ấy vẫn quá yếu, không chịu nổi, khiến cả thân hình lung lay sắp đổ, đột nhiên ngã xuống.
Trần Trường An đón được, ôm Bạch Nguyệt vào trong ngực, có thể nhìn thấy sắc mặt Trần Trường An càng thêm khó coi.
“Sư phụ."
“Đừng nói chuyện, chữa thương trước đã Trần Trường An trầm giọng nói.
Sau đó thi triển lực lượng (Vạn vật sinh linh).
Thương thế trên người Bạch Nguyệt nhanh chóng khôi phục, sắc mặt tái nhợt lại lần nữa hồng nhuận.
Phát hiện mình nằm trong vòng tay ấm áp của sư phụ, tim Bạch Nguyệt đập nhanh hơn, mặt đẹp không khỏi đỏ bừng.
Lúc này.
Mị Nương đang dạy Cái Đuôi Nhỏ tu luyện cách đó không xa thấy Bạch Nguyệt đột nhiên bị thương, nôn nóng mang theo Cái Đuôi Nhỏ chạy tới.
“Tiền bối, Thất công chúa làm sao vậy?"
Trong mắt Trần Trường An lạnh lẽo.
“Có người đang ác ý phá hư pháp tắc Thiên Đạo, làm Bạch Nguyệt bị Thiên Đạo phản phệ"
Mị Nương kinh hãi.
“Phá hư pháp tắc Thiên Đạo, sao có thể?!"
Nhất Hải Tiên Hoàng mở miệng nói cho Mị Nương.
“Có cường giả vô thượng hạ xuống, rất có khả năng là thánh nhân Tiên Đạo, hắn là người của tiên Thiên Thanh, mấy ngày trước từng tới, lúc ấy huỷ hoại căn cơ của Mạc Vấn Thiên, cũng làm Bạch Nguyệt bị Thiên Đạo phản phệ"
“Vậy mà là tiên vực Thiên Thanh, chính là tiên vực đỉnh cấp trong muôn vàn tiên vực, uy danh hiển hách!
“Bạch Nguyệt, hiện giờ cảm thấy như thế nào?"
Trần Trường An hỏi.
Bạch nguyệt đỏ mặt, đứng dậy từ trong lòng ngực Trần Trường An.
“Sư phụ, ta... ta khá hơn nhiều"
Lúc này Trần Trường An mới ngừng sử dụng (Vạn vật sinh linh).
Nhưng ánh mắt hắn vẫn lạnh băng, thậm chí tràn ngập sát ý.
“Bổn tọa không ngờ tên kia còn dám trở về, lại đả thương đồ đệ của bổn tọa, Bạch Nguyệt, làm cho hắn đến Thập Vạn Đại Sơn!"
Lão hổ không phát uy, ngươi thật sự cho rằng đại gia ta là mèo bệnh à!
Bạch Nguyệt gật đầu, sử dụng lực lượng Thiên Đạo.
Lúc này, Khương Thanh không biết Trần Trường An phẫn nộ cỡ nào.
Đột nhiên, trước mặt Khương Thanh, xuất hiện cánh cửa đi thông tới Thập Vạn Đại Sơn.
Ánh mắt Khương Thanh lạnh băng “Thiên Đạo hộ thần nho nhỏ, không tự mình đến nghênh đón lão phu, lại để bổn lão phu đi tìm hắn, thật đúng là cuồng vọng tìm chết, xem ra vừa rồi phá hư pháp tắc Thiên Đạo, cũng không gây ra phản phệ gì cho hắn"
Sau đó, lão hừ lạnh, nhanh chóng tiến vào cánh cửa.
Khi đi ra khỏi cửa, Khương Thanh đã xuất hiện ở Thập Vạn Đại Sơn.
Nơi đây, có tiên khí nồng đậm bàng bạc, cũng vô cùng tinh thuần.
Khi Khương Thanh vừa xuất hiện, cảm nhận được tiên khí nồng đậm nơi này, dù cuồng vọng tự đại, cũng không khỏi kinh ngạc.
“Chẳng lẽ cánh cửa này thông tới Tiên Địa của tiên vực nào đó? Vì sao lại có tiên khí nồng đậm tinh khiết như vậy?"
Lần đấu tiên Khương Thanh bị hạ giới nho nhỏ này làm cho kinh ngạc.
“Khách nhân đến từ tiên vực Thiên Thanh, bổn tọa ở Phi Tiên Sơn chờ ngươi đại giá quang lâm"
Lúc này, thanh âm lạnh băng của Trần Trường An truyền tới từ chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn.
Khương Thanh nghe xong, hừ lạnh một tiếng, sát ý lập loè trong mắt, cho rằng Trần Trường An là Thiên Đạo hộ thần của đại lục Cửu Châu.
“Mặt mũi cũng thật lớn, kêu lão phu tự mình đi qua, đến lúc đó đừng hối hận!"
Sau đó, Khương Thanh hóa thành một tia tiên hồng, đi về phía chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn.
Lão cảm nhận được một nơi trong Thập Vạn Đại Sơn, Thiên Đạo pháp tắc nơi đó vô cùng nồng đậm.
Nói vậy đó chính là nơi ở của Thiên Đạo hộ thần.
Đi qua Thập Vạn Đại Sơn.
Lão không chút che giấu uy áp mình tản ra, chuẩn bị đánh phủ đầu Trần Trường An kia, để hắn biết sự lợi hại của mình!
Uy áp khủng bố, như núi lửa sóng thần, cuồn cuộn lao nhanh, phát ra từ trong cơ thể Khương Thanh, nhưng lại bị lĩnh vực vô địch của Trần Trường An dễ dàng chặn lại.
Khương Thanh cau mày: “Thiên đạo hộ thần của đại lục Cửu Châu này, xem ra cũng có chút tài năng"
Lão chính là thánh nhân Tiên Đạo, chấp chưởng đại đạo thiên hỏa, cho dù uy áp tản mát ra cũng có thể dễ dàng hủy diệt đại lục Cửu Châu.
Không ngờ rằng, lại bị pháp tắc Thiên Đạo của đại lục Cửu Châu này ngăn cản.
Làm lão thấy rất là ngoài ý muốn.
Đương nhiên, Khương Thanh cũng hoàn toàn không để ý.
Lão chỉ tản mát ra một phần uy áp mà thôi.
Trong mắt lão, nếu tản ra uy áp mạnh hơn, Thiên Đạo hộ thần của đại lục Cửu Châu này căn bản không ngăn được.
Chọc giận lão, chỉ có một đường chết.
Thiên đạo hộ thần này tạm thời chưa chết được.
Ít nhất phải giúp lão tìm được con kiến Mạc Vấn Thiên kia rồi chết.
Nhưng mà, khi Khương Thanh đi qua Thập Vạn Đại Sơn, càng đi vào sâu, cũng càng cảm thấy kinh hãi!
Biểu tình của lão lần đầu thay đổi!
Lão vốn tưởng rằng Tiên Địa ày chỉ rất nhỏ, lớn nhất cũng sẽ không vượt qua một cây số.
Bạn cần đăng nhập để bình luận