Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1370: Khe hở không gian quỷ dị! (2)

Chương 1370: Khe hở không gian quỷ dị! (2)Chương 1370: Khe hở không gian quỷ dị! (2)
Trong toàn bộ thiên địa, đều tràn ngập kiếm ý đáng sợ nhất!
Kiếm ý kích động, lao nhanh trong khắp toàn bộ thiên địa.
Khiến tất cả mọi người có loại cảm giác không rét mà run!
Sau khi Trân Trường An vung kiếm lên.
Lập tức, dưới vùng trời, trải rộng vô số kiếm quang.
Kiếm quang tung hoành khắp thiên địa, vô cùng vô tận, rậm rạp!
Dưới một kiếm này của Trân Trường An.
Những con dơi máu bay ra từ trong khe hở không gian đó, không một con nào có thể ngăn cản được.
Trong tiếng gào rống kia, ẩn chứa một loại lực lượng kinh người.
Những con dơi máu biến thành sương máu đó, đột nhiên lại tụ tập lại, xảy ra thay đổi.
Grào!
Con rắn lớn dài vạn trượng, toàn thân màu đỏ máu, có hai cái cánh, bay lên giữa thiên địa, lạnh lùng nhìn Trần Trường An.
Biến thành một con rắn lớn!
Con rắn lớn kia gào rống dữ tợn, âm thanh rất lớn, thông thiên triệt địa!
Tất cả đều đã chết, biến thành từng đám sương máu, tiêu tán trong thiên địa!
Còn A Miêu, bởi vì nàng ấy là Thánh Thần mới đột phá chưa lâu, căn cơ rất yếu.
Chỉ cảm thấy màng nhĩ rung động, như có hàng tỉ con tiểu yêu ma tận lực gào thét rống to bên tail
Những Thánh Thần này nhanh chóng rách màng tai, máu tươi chảy dài!
Cho dù là các Thánh Thần ở đây, đều khó có thể ngăn cản.
A Miêu cũng đã ngã xuống mặt đất.
Khi con rắn lớn này gào to, nàng ấy kêu lên một tiếng, hai lỗ tai đổ máu, thân thể lung lay sắp đổ, cũng may Ngưng Băng Tiên bên cạnh lanh tay lẹ mắt, đỡ lấy nàng ấy.
Nếu không.
Cho nên.
"Ngươi ăn đan dược này vào, tiếng gầm rú vừa rồi của con rắn lớn kia đả thương thần hồn, thần hồn của ngươi không cường đại, cho nên bị thương rồi."
"Ngưng Băng tỷ, con rắn lớn này rốt cuộc là thứ gì?"
Sắc mặt tái nhợt, cũng dần dần khôi phục chút huyết sắc.
Sau khi ăn vào, quả nhiên có chuyển biến tốt đẹp.
Mặt A Miêu tái nhợt, ăn đan dược kia vào.
Nàng ấy nhìn con rắn lớn trước khe hở không gian này, không nhịn được mà mở miệng nói.
"Đa tạ Ngưng Băng tỷ." Ngưng Băng Tiên nhìn chăm chú vào con rắn lớn này, sau đó lắc đầu: "Ta cũng không biết, không ngờ ở Nam Ly còn ẩn giấu hung hiểm như thế, ngươi xem mọi người chúng ta ở đây, ngoại trừ tướng công thì đều đã bị thương, chỉ sợ trong khe hở không gian này, có thứ khó lường!"
Trong lời nói của Ngưng Băng Tiên, có vẻ vô cùng trâm trọng.
Kiêng dè thứ trong khe hở không gian kia không thôi!
Trong khe hở không gian kia rốt cuộc có cái gì, hiện giờ vẫn chưa biết được.
Chỉ là con rắn lớn kia, đột biến đổi thành, mang tới uy hiếp khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ sợ, những người ở đây, ngoại trừ Trân Trường An, bất cứ một Thánh Thần nào, khi đối mặt với con rắn lớn này, đều không dám chắc có thể giết chết nó.
Đối với chuyện này.
Trân Trường An lạnh lùng nhìn con rắn lớn kia.
Theo hắn thấy, con rắn lớn này rống to một tiếng ngay trước mặt hắn, xúc phạm người bên cạnh hắn, không thể tha thứ!
Mà con rắn lớn màu máu kia, hiển nhiên còn chưa biết tính nghiêm trọng của tình thế hiện giờ, vẫn ở nơi đó rống to.
Tuy nhiên lúc này.
Trân Trường An đã sớm đề phòng.
Vận dụng lực lượng lĩnh vực vô địch, dùng một thứ đồ phòng hộ ngăn cách tiếng rống kia bên ngoài.
Thánh Thần tới đây với hắn, không có một ai bị ảnh hưởng.
Đồng thời, thương thế vốn có trên người A Miêu.
Lúc này.
Thương thế trên người A Miêu cũng khôi phục trong nháy mắt, bình yên vô sự.
Con ngươi lạnh băng của con rắn lớn màu máu kia lạnh lùng nhìn Trần Trường An chăm chú.
Hiển nhiên nó đã phát hiện, tất cả đều do Trần Trường An giở trò quỷ.
Grào!
Con rắn lớn màu máu lại rít gào một lần nữa, mở chiếc mồm to như bồn máu, muốn một ngụm nuốt trọn Trần Trường An!
Nhưng Trần Trường An vẫn luôn bình thản ung dung.
Ngay sau đó, hắn nâng trường kiếm trong tay lên.
Khi con rắn lớn màu máu kia mở cái mồm to như bồn máu, nuốt tới.
Chém thẳng một kiếm tới!
Chỉ nghe "phụt" một tiếng.
Con rắn lớn màu máu kia còn chưa tới gân Trân Trường An, đã một đao chém đầu!
Ngay sau đó, lại là kiếm quang hiện lên như thiên la địa võng, khiến người ta cảm thấy hoa cả mắt.
Sau đó, trong nháy mắt. Con rắn lớn màu máu bị chém đầu xuống kia, bị kiếm quang trảm thành vô số mảnh nhỏ trong nháy mắt!
Sau khi giết con rắn lớn màu máu kia, Trân Trường An cầm trường kiếm, từ từ đi tới khe hở không gian kia.
A Miêu và Ngưng Băng Tiên liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cũng đi theo tiến vào trong khe hở không gian kia.
Còn những Thánh Thần khác, ánh mắt bọn họ nhìn bóng dáng Trần Trường An nóng rực.
Hết lần này tới lân khác, bọn họ thấy được sự cường đại của Trần Trường An.
Đương nhiên, đi theo Trân Trường An sẽ không có nguy hiểm tính mạng.
Có lẽ, còn có thể cho bọn họ thấy một chút, thực lực thực sự của Trân Trường An rốt cuộc mạnh cỡ nào!
Sau đó.
Những Thánh Thần này cũng không chút do dự, đi theo tiến vào trong khe hở không gian kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận