Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 679: Sư tổ, còn mong công tử trách phạt! (2)

Phong Khởi Vân vẫn chưa đáp lại câu nào.
Thấy cảnh tượng như vậy.
Trần Trường An thở dài một hơi.
“Xem ra, vẫn phải nghĩ biện pháp để khôi phụ tất cả ký ức đã bị phá hủy của sư phụ mới được.
Cũng chỉ có khi khôi phục lại tất cả ký ức bị mất đi của Phong Khởi Vân.
Thì Phong Khởi Vân mới coi như là chân chính bình yên vô sự.
Nếu không, sẽ vẫn luôn duy trì trạng thái này.
Linh Bảo Nhi nhìn dáng vẻ Phong Khởi Vân như này, rất là áy náy.
Trước đây bởi vì mất đi ký ức, nàng ấy từng trở thành Thánh Nữ Phù Đồ Ma giáo.
Nếu có thể thức tỉnh ký ức sớm một chút.
Nhất định có thể không để sư công bị tra tấn trong Phù Đồ Ma giáo, thậm chí cuối cùng con bị ép phải tự hủy ký ức.
“Sư phụ đại nhân, tất cả đều là do ta"
Trần Trường An xoa đầu Linh Bảo Nhi.
“Việc này không liên quan đến ngươi, là vi sư không cứu sư phụ về sớm một chút, nhưng mà hiện giờ ông ấy đã không sao rồi, chỉ là do ký ức bị hủy nên không biết gì mà thôi, chỉ cần có thể khiến những ký ức đã mất đi đó của sư phụ được khôi phục, sư phụ sẽ tốt lên.
Trần Trường An thật ra rất lạc quan.
Mình có được [Hệ thống lĩnh vực vô địch).
Như vậy thông qua hệ thống, tìm được biện pháp khôi phục ký ức cũng không phải chuyện khó khăn.
Huống chi hiện tại đã cứu sư phụ trở về.
Vậy không cần vội nhất thời.
“Bảo Nhi, Cái Đuôi Nhỏ, trước khi ký ức của sư phụ khôi phục, các ngươi nhớ chăm sóc cho ông ấy. “Dạ, sư phụ đại nhân cứ việc yên tâm, chúng ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho sư tổ.
“Y nha y nha"
Trần Trường An rất vui mừng.
Nếu sư phụ hoàn toàn thức tỉnh lại, biết được đồ đệ phế vật như hắn thu được mấy đứa đồ đệ, không biết sẽ có cảm giác thế nào?
Rồi sau đó.
Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ đi chăm sóc Phong Khởi Vân.
Trần Trường An triệu tới ba yêu Thác Bạt Dã, Xà Tử Nghịch và Hồng Y.
Ba người cung kính đi vào Phi Tiên Sơn gặp Trần Trường An.
Ba yêu này.
Là thuộc hạ mà Trần Trường An thu lúc mới mở ra hệ thống, khi bên người thiếu nhân thủ.
Hiện giờ, Trần Trường An thông qua hệ thống, không ngừng khiến lĩnh vực vô địch phát triển lớn mạnh, mở ra các loại công năng cường đại.
Thuộc hạ mà hắn thu phục, thực lực mạnh mẽ, gần như đều là tiên nhân.
Đặc biệt là (Đại đội Quản - thành Cửu Châu), số lượng tiên nhân càng nhiều. Nhưng mà ba yêu này, tu vi nhỏ yếu, có thể nói là căn bản không đủ nhìn. Đương nhiên, Trần Trường An cũng hoàn toàn không để ý chuyện này.
Nhìn ba yêu Thác Bạt Dã, Hồng Y và Xà Tử Nghịch trước mắt quỳ xuống đất.
Ba yêu vô cùng cung kính.
Hiện giờ, uy nghiêm trên người Trần Trường An rất mạnh.
Tuy vẫn có vẻ hiền hòa như cũ.
Nhưng khiến ba yêu có loại cảm giác như đối diện trực diện với thần, không dám ngẩng đầu nhìn hán.
Dường như liếc mắt nhìn Trần Trường An một cái, chính là khinh nhờn với Trần Trường An.
Trần Trường An nói.
“Thác Bạt Dã, Hồng Y, Xà Tử Nghịch, đứng lên đi, mấy ngày này, vất vả cho các ngươi rồi.
Ba yêu Thác Bạt Dã, Hồng Y và Xà Tử Nghịch vội vàng lắc đầu.
“Làm việc vì công tử, là vinh hạnh của chúng ta, có cái gì vất vả chứ!"
Rồi sau đó.
Ba yêu lại có vẻ hổ thẹn.
"Nhưng mà chúng ta đã cô phụ kỳ vọng của công tử, chưa hoàn thành nhiệm vụ mà công tử giao phó, không những không cứu được vị giáo chủ Trường Sinh giáo này trở về, mà còn khiến bản thân rơi vào trong đó, cuối cùng để công tử phải cứu.
“Còn mong công tử giáng tội trừng phạt.
Trần Trường An cười.
Hắn vung tay lên, ba yêu chỉ cảm thấy có một lực lượng, không tự chủ được từ quỳ xuống đất thành đứng dậy.
Trần Trường An nói.
“Các ngươi phải đối mặt với Phù Đồ Ma giáo, vô cùng cường thế, với tu vi của các ngươi mà muốn cứu người trở về, nói dễ hơn làm. Các ngươi không có làm sai cái gì, sao ta lại giáng tội các ngươi chứ"
“Đa tạ công tử"
Nhìn ba yêu trước mắt.
Trần Trường An nói.
“Vì hoàn thành nhiệm vụ mà ta giao cho các ngươi, các ngươi nhận hết tra tấn ở Phù Đồ Ma giáo, bổn tọa không chỉ sẽ không giáng tội các ngươi, còn muốn thưởng cho các ngươi."
“Nói đi, các ngươi muốn phần thưởng gì?"
Ba yêu thụ sủng nhược kinh.
“Công tử không trừng phạt, chúng ta đã cảm thấy mỹ mãn, há có thể muốn phần thưởng từ công tů."
“Công tử, không được, không được.
Trần Trường An lạnh nhạt nói.
“Bổn tọa đã muốn thưởng cho các ngươi, các ngươi nhận là được, không cho phéo các ngươi từ chối."
“Nói đi, các ngươi muốn được thưởng cái gì?"
Ba yêu không còn lời nào để nói, vô cùng cung kính, càng thêm kính sợ sùng bái Trần Trường An.
Hồng Y mở miệng.
“Công tử, nếu ngài thật sự muốn thưởng cho chúng ta, phần thưởng mà chúng ta muốn là có thể luôn luôn đi theo bên cạnh công tử, như vậy chúng ta đã thấy mỹ mãn rồi"
Bên cạnh, Thác Bạt Dã và Xà Tử Nghịch gật đầu, tán đồng với lời Hồng Y nói.
Có thể làm thuộc hạ của công tử, đương nhiên là chuyện không thể tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận