Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 149: Bước đầu tiên, gió lớn nổi lên mây tản ra!

Trước đó, Trần Trường An ôm thái độ có thể có, có thể không với chuyện hợp tác lần sau giữa hắn và Giang Ngọc Thiền.
Nhưng hiện tại, Trần Trường An rất chờ mong có thể tiếp tục tiến hành hợp tác với Giang Ngọc Thiền, đạt được càng nhiều tiên thạch.
Đương nhiên, chuyện Trần Trường An không biết chính là, tiên thạch chính là vật hiếm ở thượng giới, cho dù là trong tay những tiên vương, tiên tôn đó cũng không có bao nhiêu tiên thạch.
Còn Giang Ngọc Thiền có thể có được nhiều tiên thạch như vậy, là bởi vì Giang gia nội tình hùng hậu, mà nàng ấy thân là thiên chi kiêu nữ của Giang thị nhất tộc, có nhiều cũng rất bình thường.
Nhưng dù vậy, nhẫn trữ vật này đã là gia tài của Giang Ngọc Thiền, hiện giờ tất cả đều cho Trần Trường An.
Cho dù trong lòng Giang Ngọc Thiền có vạn phần không muốn, đau mình, nhưng vẫn là giữ được tính mạng quan trọng hơn.
Tục ngữ nói rất tốt, giữ được rừng xanh thì sợ gì không củi đốt.
Chỉ cần còn mạng, những tiên thạch này sao, sau này vẫn còn có.
Trong Phi Tiên Sơn, Trần Trường An đứng thẳng trên đỉnh núi, nhìn ra phía xa, hắn anh dũng quả cảm.
Giá trị lĩnh vực đã đủ rồi, hiện giờ dư dả để bao trùm toàn bộ Phi Tiên Sơn, đây chính là lúc trở thành chủ nhân Phi Tiên Sơn.
Mà bây giờ, giấc mộng thượng tướng chân chính thuộc về hắn mới bước ra bước đầu tiên!
Cũng có ý nghĩa là cuộc sống mới của hắn ở thế giới huyền huyễn chính thức bắt đầu!
Hành trình của hắn, là mở rộng lĩnh vực vô địch, không phải bao trùm Phi Tiên Sơn, cũng không phải bao trùm Thập Vạn Đại Sơn, càng không phải bao trùm đại lục Cửu Châu!
Hành trình của hắn, giấc mộng của hắn, là bao trùm lĩnh vực vô địch khắp thiên địa rộng lớn.
Dùng một câu để hình dung, là nơi ta ở, không ai có thể ngăn cản, thiên hạ vô địch!
Đấy mới là lĩnh vực vô địch chân chính, chứ không phải co đầu rút cổ trong Phi Tiên Sơn nhỏ bé chật hẹp này.
Cho dù Trần Trường An là chỉ cá mặn, nhưng trong lòng hắn cũng có chí lớn!
Đứng thẳng trên đỉnh núi, Trần Trường An nhìn ra phương xa, mây mù cuồn cuộn như sóng to gió lớn, thế giới này rất xuất sắc, mà hắn, cũng nhất định sẽ trở thành nét bút rực rỡ nhất lưu lại trên thế giới này!
Trần Trường An mang theo chí lớn, không nhịn được ngâm thơ một câu.
“Gió lớn nổi lên mây tản ra, không tăng thêm, không chứa đường.”
Trần Trường An trầm mặc, mày nhăn lại, hình như câu ngâm thơ này không thích hợp, cần phải ngẫm lại.
Đột nhiên, ánh mắt Trần Trường An sáng lên, ngâm thơ một lần nữa.
“Gió lớn nổi lên mây tản ra, mây trôi lướt qua trứng trứng lạnh.”
Ừm, hình như có chút ý vị.
Trần Trường An rất vừa lòng.
Trong miếu Trường Sinh, Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ đang tu luyện nghe thấy Trần Trường An ngâm thơ.
Một người một yêu kinh ngạc cảm thán.
Linh Bảo Nhi ngưỡng mộ nói: “Gió lớn nổi lên mây tản ra, những lời này của sư phụ đại nhân hùng hào cỡ nào, cảm khái ra sao, ta dường như đã thấy được dáng vẻ tung hoành lục đạo luân hồi, quát tháo khắp thời đại internet!”
“Y nha y nha.”
Cái Đuôi Nhỏ bên cạnh gật đầu, đồng ý với lời Linh Bảo Nhi nói, không hiểu internet có ý gì.
Linh Bảo Nhi đương nhiên cũng không biết, chỉ là sư phụ đại nhân thường xuyên nhắc tới bên tai nàng ấy.
Internet à, đó là thế giới vô biên chân chính, việc lạ gì cũng có, vi sư trầm mê nhiều năm mới có thành tựu hôm nay.
“Nhưng mà, đoạn sau sư phụ đại nhân nói không tăng thêm, không chứa đường, còn có mây trôi lướt qua trứng trứng lạnh, ta nghe không hiểu.”
Linh Bảo Nhi mở miệng nói.
“Y nha y nha.”
Cái đuôi nhỏ cũng như thế.
Đỉnh Phi Tiên Sơn, Trần Trường An ngâm xong thơ, tâm tình rất tốt, bắt đầu làm chính sự.
Ý niệm vừa động, tiêu hao giá trị lĩnh vực.
“Hệ thống nhắc nhở: Ký chủ tiêu hao 49 vạn giá trị lĩnh vực, lĩnh vực vô địch bao trùm toàn bộ Phi Tiên Sơn, ký chủ đạt được danh hiệu “Chủ nhân Phi Tiên Sơn.”
“Hệ thống nhắc nhở: Ký chủ tiêu hao bốn vạn giá trị lĩnh vực, thăng cấp hệ thống lĩnh vực vô địch phiên bản 4.0, đang thăng cấp, mời chờ một lát...”
Ước chừng qua hai ba nhịp hô hấp, lại lần nữa truyền đến thanh âm của hệ thống.
“Hệ thống nhắc nhở: Ký chủ thành công thăng cấp hệ thống lĩnh vực vô địch phiên bản 4.0, đạt được công năng “Đặc hiệu max điểm”.”
Nghe hệ thống nhắc nhở, Trần Trường An mờ mịt.
“ “Đặc hiệu max điểm”, đây là công năng gì?”
Gió thổi mây trôi, Trần Trường An đứng thẳng trên đỉnh núi, áo bào trắng bay phất phới.
Hệ thống lĩnh vực vô địch phiên bản 2.0 mở ra công năng mới “Vạn vật sinh linh”.
Sau đó là “Tiên đạo chân giải” của phiên bản 3.0
Hiện giờ phiên bản 4.0 sau khi thăng cấp mở ra công năng mới “Đặc hiệu max điểm” nữa, hiện giờ Trần Trường An đã có ba công năng.
Sau khi hiểu rõ về công năng mới, Trần Trường An chắp tay sau lưng, sợi tóc bay múa, hắn đột nhiên mở mắt ra, nhìn ra phương xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận