Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1601. Chơi poker

Thật ra lúc này Tào Di và Lam Y Nhân cũng nhận ra động tĩnh bất thường, sau khi quan sát kỹ thì thấy lời Vạn Tiểu Sinh nói cũng đúng, hiển nhiên đối phương đã phát hiện ra họ sống ở đây, mà bây giờ, họ đang chuẩn bị trước khi ra tay.
“Lam tiểu thư, chúng ta có nên gọi cảnh sát không?” Vạn Tiểu Sinh nói: “Hoặc chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không đợi bọn hắn hoàn toàn chiếm khách sạn này thì…”
“Ta sẽ chôn luôn bọn hắn.” Hạ Thiên uể oải tiếp lời: “Vừa vặn giải quyết tất cả cùng một lúc.”
Vạn Tiểu Sinh ngẩn ra, sau đó không tự chủ được nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua, vẻ mặt đột nhiên có chút mất tự nhiên, Hạ Thiên này là ai vậy?
“Vạn tiên sinh, chắc chắn bọn hắn sẽ không cho ngươi cơ hội rời đi.” Lúc này Lam Y Nhân nói: “Về phần cảnh sát, cảnh sát không thể bắt những người chỉ ở trọ bình thường, đương nhiên, ngươi rời đi dưới sự bảo vệ của cảnh sát cũng không thành vấn đề, nhưng ta nghĩ ngươi có thể trốn được lần này, lần sau có thể trốn được hay không thì ta không biết.”
“Chuyện này, Lam tiểu thư, vậy, ngươi nghĩ chúng ta nên làm gì?” Vạn Tiểu Sinh cười khổ: “Ban đầu ta và Tào Di nghĩ chúng ta có thể tránh được bọn hắn, nhưng giờ chúng ta đã biết chuyện đó là không thể, bọn hắn có thể tìm thấy chúng ta bất kể chúng ta trốn ở đâu.”
“Bây giờ, chồng ta và ta không có kế hoạch rời khỏi khách sạn, mà ta có thể đảm bảo, nếu các ngươi ở lại với chúng ta, các ngươi sẽ được an toàn.” Lam Y Nhân khẽ trầm ngâm: “Còn về việc liệu lần này rắc rối có thể giải quyết được hoàn toàn hay không thì ta không chắc, điều đó phụ thuộc vào việc chồng ta sẽ làm gì khi đến thời điểm.”
Ngừng một chút, Lam Y Nhân lại nói: “Tất nhiên, kỳ thật, các ngươi vẫn có quyền lựa chọn, bởi vì ta tin, mục tiêu chính của họ không phải các ngươi, do đó, các ngươi có thể rời khỏi khách sạn hoặc nhờ cảnh sát bảo vệ, để các ngươi được an toàn trong thời gian này.”
“Lam đại mỹ nhân, đừng nói như vậy, bất kể như thế nào, ta nhất định cũng sẽ không rời đi một mình.” Tào Di lắc đầu: “Là chúng ta đã mang đến phiền phức, sao chúng ta có thể tránh nó trước được? Hơn nữa, ta vẫn cảm thấy ở bên các ngươi sẽ an toàn hơn.”
“Vậy thì ở lại trước đi.” Vạn Tiểu Sinh cũng nhanh chóng đưa ra quyết định, sau đó nhìn Hạ Thiên: “À, Hạ tiên sinh, cho ta hỏi, chính xác thì ngươi làm nghề gì vậy?”
“À, ta là thần y số một thế giới.” Hạ Thiên thực sự đã trả lời câu hỏi của Vạn Tiểu Sinh.
“Gì cơ? Hạ đại soái ca, ngươi là bác sĩ sao?” Tào Di hơi ngạc nhiên: “Ta thực sự nhìn không ra đó.”
“Không quan trọng, hầu hết mọi người nhìn thấy ta, họ sẽ chỉ cảm thấy ta là người đàn ông đẹp trai nhất thế giới, sẽ không ai biết ta là thần y giỏi nhất trên thế giới.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Phốc phốc!” Lam Y Nhân không nhịn được mà bật cười, chồng nàng cũng quá tự luyến rồi.
Tào Di cũng ngẩn người ra, không ngờ Hạ Thiên lại nói vậy, nàng nghiêm túc nhìn Hạ Thiên rồi nhìn Vạn Tiểu Sinh, cuối cùng thì nàng vẫn cảm thấy nam nhân của mình đẹp trai hơn.
Tất nhiên, Tào Di sẽ không nói ra điều đó.
“Vợ Tiểu Y Y, ở đây chán quá, chúng ta về phòng thôi.” Hạ Thiên lại bắt đầu cảm thấy chán.
“Được.” Lam Y Nhân cười duyên với Hạ Thiên, rồi nhìn Tào Di: “Đúng rồi, Tào Di, ta thấy ở đây cũng không quá yên tĩnh, ta đoán một lát nữa sẽ càng hỗn loạn hơn, chi bằng chúng ta lên lầu, vào phòng của ta nghỉ ngơi đi.”
“Được.” Tào Di đồng ý, mà Hạ Thiên có chút hụt hẫng, có vẻ đi về vẫn nhàm chán như vậy.
Nhưng Hạ Thiên không phản đối nên bốn người họ nhanh chóng đến phòng tổng thống trên đỉnh tòa nhà, sau đó Lam Y Nhân đã gọi người phục vụ mang đồ ăn và thức uống đến, theo phán đoán của Lam Y Nhân, sau một thời gian nữa, có lẽ những người phục vụ kia sẽ không mang lên được nữa.
“Tào Di, chúng ta chơi bài đi.” Cuối cùng Lam Y Nhân quyết định tìm vài trò chơi để chơi, đồng thời quay đầu sang nhìn Hạ Thiên: “Chồng, anh có biết chơi poker không?”
“Có, nhưng ta không chơi đâu.” Hạ Thiên thản nhiên nói: “Ta chơi bài lúc nào cũng thắng, vậy thì quá vô nghĩa.”
“Ta không tin là anh sẽ mãi thắng đấy.” Lam Y Nhân hừ một tiếng: “Đến đây, chơi với chúng ta đi, chúng ta cùng chơi Texas Hold’em (bài xì tố), không thì Trác Kim Hoa (bài giấy giống như bài vè của miền bắc nước ta) cũng được, dù sao chơi gì cũng vui.”
“Vợ Tiểu Y Y, nếu nàng thua, đêm nay nàng không được ngủ.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Nếu ta thua anh, đêm nay ta sẽ không ngủ!” Lam Y Nhân trợn mắt nhìn Hạ Thiên, tên biến thái này, đêm qua nàng đã không ngủ, nhưng đêm nay còn không muốn nàng đi ngủ.
Cuối cùng thì Hạ Thiên cũng tham gia trò chơi, nhưng một tiếng sau, hắn đã bị Lam Y Nhân đuổi ra khỏi bàn.
“Chồng, anh đừng đùa nữa, tối nay ta không ngủ với anh đâu, giờ anh kiếm cái gì chơi đi.” Lam Y Nhân không thể chịu đựng được hắn nữa, lần nào hắn cũng thắng thật, mọi thứ cứ diễn ra như thế này thì có gì vui?
“Ta đã nói là ta luôn thắng mà.” Vẻ mặt của Hạ Thiên rất ngây thơ vô số tội, chắc vợ Tiểu Y Y sẽ không thể tin được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận