Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1709. Tên háo sắc chết tiệt

"Vẽ rất đẹp, tại sao ta phải trả lại cho ngươi chứ?" Hạ Thiên buồn bực nói.
Sau đó, hắn lại nhìn chằm chằm Thạch Thuần, nhìn kỹ một chút, "Không đúng lắm, ngươi thật sự vẽ mình sao? Cơ thể của ngươi rõ ràng không đẹp như trong phác hoạ nha."
"Ta chính là tự soi gương rồi vẽ lại bản thân!" Thạch Thuần hơi không phục bác bỏ.
"Hay như vậy đi, ngươi để cho ta nhìn cơ thể của ngươi, nếu cơ thể của ngươi giống với bức phác thảo này, vậy ta có thể trực tiếp nhìn người thật, không cần nhìn phác hoạ nữa." Hạ Thiên lập tức có một ý nghĩ.
"?" Thạch Thuần ngẩn ngơ, "Anh rể, ngươi, ngươi có ý gì? Ngươi còn muốn nhìn thế nào? Ngươi không thể nhìn như vậy sao?"
"Đương nhiên không thể, bây giờ ngươi mặc quần áo, nhìn dáng người cũng không phải rất tốt. Không phải ngươi nói mình vẽ lên giống như vậy sao, vậy ngươi phải cởi quần áo ra cho ta nhìn thấy rõ hơn, nếu không thì ta sẽ không tin." Hạ Thiên nói rất chân thành.
Thạch Thuần trợn mắt há hốc mồm.
Mà Tôn Vân đứng bên cạnh cũng trợn mắt há hốc mồm, người này thật sự là anh rể của Thạch Thuần sao?
"Anh rể, thật ra thì dáng người của ta không tốt như vậy đâu, hay ngươi cứ nhìn bức phác thảo đi." Thạch Thuần cảm thấy nếu nàng thật sự cởi sạch cho anh rể này nhìn, tám thành sẽ phải đi làm vợ bé của hắn.
Mặc dù những năm này, nàng liên tục rất xoắn xuýt, hình như trừ anh rể ra thì nàng rất chướng mắt những nam nhân khác. Nhưng vấn đề là, nàng chưa từng nghĩ sẽ làm vợ bé cho anh rể.
Ừm, nàng luôn cảm thấy, nếu như vậy thì mình hơi thua thiệt.
Giống như các đại mỹ nhân như chị hai bị anh rể hố thành vợ bé. Bây giờ, nàng lớn lên cũng thành đại mỹ nhân, nếu cho anh rể tiện nghi như vậy, thì không phải quá thua thiệt bản thân sao?
"Ta đã nói dáng người của ngươi không tốt như vậy mà." Hạ Thiên hơi bất mãn nhìn Thạch Thuần, "Thuần Thuần ngươi làm như vậy là không đúng, mặc dù dung mạo của ngươi rất xinh đẹp, nhưng ngươi không thể lừa gạt người khác."
Trong khi nói chuyện, Hạ Thiên tiện tay ném phác thảo trước đó ra, quăng cho Thạch Thuần: "Vậy thì thôi đi, ta không xem phác thảo nữa, ta không thích ngắm hàng giả."
Thạch Thuần há mồm muốn bác bỏ, nhưng rất khó khăn nhịn xuống, sau đó khẽ vươn tay nhận lấy bức phác hoạ kia. Hai tay vò một cái, trực tiếp làm cho bức phác thảo biến thành bột phấn, đồng thời nhẹ nhàng thở ra, còn may, không cần lo lắng chân dung gợi cảm bị lộ ra ngoài.
Về phần bị anh rể hiểu lầm nàng lừa gạt, nàng quyết định nhịn.
"Thuần Thuần, chơi với ngươi thật chẳng vui gì cả, ta đi bắt Cửu nha đầu tới chơi đây." Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, quay người chuẩn bị đi.
"Chờ một chút, anh rể, bây giờ số điện thoại của ngươi là bao nhiêu?" Thạch Thuần vội vàng hỏi.
Thấy anh rể này muốn rời đi, Thạch Thuần không quan tâm, nhưng nàng cảm thấy vẫn nên xin số điện thoại liên hệ sẽ tốt hơn.
Hạ Thiên rất sảng khoái lưu lại số điện thoại cho nàng. Sau đó, hắn trực tiếp rời khỏi nhà.
Giờ phút này, A Cửu đang đi trên đường, nàng không đón xe, vì không vội trở về bệnh viện. Trên thực tế, bây giờ nàng rất muốn tìm một chỗ nào đó ngồi một mình.
Thật ra thì những năm này, thời gian của A Cửu trôi qua rất không tệ, có thân phận, có địa vị, cũng không thiếu tiền. Nhưng từ sau khi Hạ Thiên xuất hiện thì nàng phát hiện thế giới của mình bị đảo lộn hoàn toàn.
Hoặc là nói hoàn toàn mất khống chế.
Nàng đã hoàn toàn không cách nào khống chế được cuộc sống của mình, vì nàng căn bản không biết lúc nào Hạ Thiên sẽ đột nhiên xuất hiện, mà nàng không biết lúc nào Hạ Thiên sẽ tạm thời thăng cấp nàng thành bạn gái của hắn, sau đó tùy ý ôm nàng.
"Những người vợ của tên khốn kiếp đó rốt cuộc bao giờ mới trở về?" A Cửu hơi bực bội, bây giờ, nàng thật rất hi vọng tất cả những nữ nhân kia mau chóng trở về. Nếu như các nàng trở về, Hạ Thiên chắc chắn sẽ không đến quấn lấy nàng nữa.
Chẳng biết tại sao, A Cửu lại có chút tức giận ghen tị: "Tên khốn kiếp này nhìn thấy Thạch Thuần kia xinh đẹp hơn thì lập tức ở lại nơi đó!"
Quan hệ giữa A Cửu và Thạch Thuần đúng là không tốt lắm, đương nhiên, cũng chưa nói tới thâm cừu đại hận gì. Trước đó, hai người họ chỉ gặp qua vài lần mà thôi, mà sở dĩ ấn tượng của Thạch Thuần đối với nàng không tốt, thật ra mấu chốt vẫn do quan hệ trước đó giữa A Cửu và Hạ Thiên không tốt.
A Cửu thỉnh thoảng mắng Hạ Thiên, những người khác đều biết. Mà trên thực tế, mấy nữ nhân còn lại bên cạnh Hạ Thiên đều có chút bất mãn đối với Y Tiểu Âm và A Cửu.
Năm đó, Y Tiểu Âm không có ý tốt đối với Hạ Thiên, sau đó tự mình chuốc lấy cực khổ. Mà sau này, Y Tiểu Âm lại nhận được vô số chỗ tốt, ở trong mắt mọi người thì Y Tiểu Âm không chịu thiệt, mà lại còn chiếm đại tiện nghi.
Tóm lại, trên đảo Thần Tiên, mọi người đều không phải rất vừa mắt đối với Y Tiểu Âm và A Cửu. Đương nhiên, mọi người không có nhiều tâm tư quản việc đó, nhưng chuyện này cũng đủ làm cho ấn tượng của Thạch Thuần đều không tốt với A Cửu và Y Tiểu m.
Nhưng bây giờ, A Cửu lại càng bất mãn Hạ Thiên, hắn thỉnh thoảng vô lễ nàng một chút, lại còn ghét bỏ nàng không đủ xinh đẹp, dáng người không tốt. Thật sự làm cho nàng có loại cảm giác như tên khốn kiếp này nhàm chán thì đến tìm nàng chơi đùa, đến khi gặp được mỹ nữ khác chơi vui hơn thì hắn sẽ lập tức biến mất.
"Mỹ nữ, đi đâu đấy?" Lúc này, một âm thanh từ sau truyền đến, đánh gãy suy nghĩ của A Cửu.
A Cửu vừa quay đầu đã phát hiện có một chiếc BMW đang dừng ở ven đường, ừm, chiếc BMW này là xe mui trần, người lái xe rất trẻ, chỉ hơn hai mươi tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận