Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2782: Liên quan gì đến việc ta bảo hắn cút?

“Chuyện này… Thôi bỏ đi, đều nói hết cho con nghe.” Bạch Tiểu Lỗi chậm rãi nói ra bí mật cuối cùng, “Năm đó mẹ con âm thầm hạ dùng chất cấm với đại ca, khiến cho hắn trở thành vô sinh, con là đời sau duy nhất trên mặt nghĩa của hắn, vì để giữ gìn mặt mũi mà hắn không thể không giữ con bên người.”
“Có điều hắn cũng thật sự coi con là con ruột, điểm này con không cần nghi ngờ, hắn không phải súc sinh không có tình cảm.”
“Được, ta biết rồi.” Bạch Thanh Dương hoàn hoãn lại, cuối cùng lên tiếng: “Việc ngươi nói ta không thể chấp nhận toàn bộ, nhưng ta không hận ngươi, chờ xử lý xong việc hậu sự của ba ta, ta sẽ đến Thiên Đạo tổ trình diện, sẽ không gây thêm phiền phức nữa.”
Bạch Tiểu Lỗi không biết là vui hay mừng, có điều Bạch Thanh Dương là gia chủ tương lai hắn bồi dưỡng, không thể không làm tàn khốc như thế, năm đó hắn cũng trải qua đau đớn xé nát tam quan mới có được bản thân của ngày hôm nay.
“Lão đại, hôm nay ta tới đây ngoại trừ mang Thanh Dương đến xin lỗi, thì thật ra còn muốn nhắc nhở ngươi vài việc.”
Bạch Tiểu Lỗi thấy tình cảm của Bạch Thanh Dương đã bình ổn lại mới nói ra một mục đích khác hắn đến đây với Hạ Thiên: “Là việc liên quan đến Long Thần Điện kia, thật ra vào bảy tám năm trước ta đã nghe nói qua tổ chức này rồi, cũng đã báo với Triệu gia, nhưng bọn họ không coi thành chuyện gì cả.”
“Chỉ là ta vẫn luôn âm thầm điều tra, gần đây bọn họ sẽ gây bất lợi cho ngươi.”
“Ồ, ngươi nói mấy đứa đần đó hả.” Hạ Thiên không quan tâm xua tay: “Đã giải quyết xong rồi.”
Bạch Tiểu Lỗi lắc đầu, cực kỳ trịnh trọng nói: “Lão đại, ngươi đừng khinh địch.”
“Long Thần Điện đó là tổ chức cho mấy gia tộc lão phái tích lũy, mặc dù nhìn như phân tán nhưng thực lực không thể coi thường.”
“Trong đó lợi hại nhất chính là hắc y Long Thần, tuy bảy tám năm trước mới tung hoành xuất thế, nhưng thật ra rất có tiếng tăm ở ngoại quốc, ta cảm thấy hắn có thể là cùng một loại người với lão đại, bởi vì biểu hiện của hắn cũng rất yêu nghiệt, nhất định không thể chủ quan.”
“Chủ quan hay không thì chỉ là một đồ đần mà thôi.”
“Hắn không thể là một loại người với ta, bởi vì hắn bất cứ lúc nào cũng có thể chết, mà ta không thể chết được.” Hạ Thiên đương nhiên biết rõ Bạch Tiểu Lỗi muốn nói gì, chính là nói hắc y Long Thần đó cũng là tu tiên giả, hơn nữa tu vi còn không thấp.
“Ta chỉ là có chút lo lắng.” Bạch Tiểu Lỗi thấy Hạ Thiên nhẹ nhàng như thế cũng không tự làm mất mặt mình, ngược lại hắn đã làm tròn trách nhiệm của tiểu đệ rồi, việc còn lại là chuyện của Hạ Thiên.
Hạ Thiên không quan tâm nói: “Ngươi có thể tung tin, long chủ gì đó của Thần Long nếu như muốn đánh nhau thì cứ trực tiếp đến tìm ta.”
“Dù sao ta cũng đang rảnh rỗi, thỉnh thoảng đánh đấm cũng có thể giết thời gian.”
Lời này thật ra là đang thay đám người Triệu Hiểu Trác và Bạch Tiểu Lỗi tránh mũi nhọn, như vậy thì khi vị Long Thần kia muốn động sát tâm sẽ trực tiếp xông đến Hạ Thiên, sẽ không làm gì bọn họ.
“Cảm ơn lão đại.” Bạch Tiểu Lỗi thầm hiểu, hắn cúi chào với Hạ Thiên rồi nói: “Vậy ta không làm phiền lão đại nữa.”
Một lúc sau, Bạch Tiểu Lỗi dẫn theo Bạch Thanh Dương rời đi.
Có điều chỗ có Hạ Thiên đương nhiên có đủ loại phiền phức và náo nhiệt.
Tốp người Bạch Tiểu Lỗi vừa rời khỏi không bao lâu thì Phí Nguyệt đã tiến vào báo cáo, nói rằng bên ngoài thôn lại đến tiếp một đám người, chỉ danh gọi tên nói muốn gặp Hạ Thiên.
“Hạ tổ trưởng, bên người có người tên là Trịnh Vân Lân yêu cầu gặp ngươi.”
Phí Nguyệt nhẹ nhọng hỏi: “Có cho vào không?”
Hạ Thiên có chút mất kiên nhẫn nói: “Không phải trước đó ta nói rồi sao, loại với vẩn này bảo hắn trực tiếp cút đi.”
Phí Nguyệt ở với Triệu Thanh Thanh nên có chút không quen cách xử lý mọi việc của Hạ Thiên, thế là nàng không nhịn được mà nhắc nhở: “Mặc dù Trịnh gia không được liệt vào hàng mười đại gia tộc ở kinh thàng nhưng thế lực cũng rất mạnh mẽ, hơn nữa Trịnh Vân Lân còn là chủ tịch của tập đoàn Thiên Lân, con trai hắn Trịnh Vân Kiệt…”
“Hắn là ai, gia tộc cường đại cơ nào thì liên quan gì đến ta?” Hạ Thiên không vui nhìn Phí Nguyệt, “Bảo hắn cút đi, bằng không ta thiêu dụi cả gia tộc hắn.”
Phí Nguyệt biết phong cách của Hạ Thiên, nàng gật đầu nói: “Ta biết rồi.”
Vừa đi không bao lâu, Phí Nguyệt lại trở về, nàng nói với Hạ Thiên: “Hắn nói nhận lệnh của Triệu tổ trưởng qua đi tìm ngươi thương lượng.”
“Hả? Thanh nha đầu bảo đồ đần này qua đây làm gì?”
Hạ Thiên có chút không tin, hắn lấy điện thoại ra gọi điện cho Triệu Thanh Thanh.
“Sư phụ, ngươi nhớ ta sao?” Sau khi nhận điện thoại, Triệu Thanh Thanh cực kỳ vui mừng cười hỏi.”
Hạ Thiên cũng thuận thế nói: “Ta đương nhiên nhớ ngươi rồi, ngươi chính là đồ đệ ngoan của ta mà.”
“Ha ha.” Triệu Thanh Thanh rất mãn nguyện mỉm cười, có điều nàng cũng rõ Hạ Thiên không thể tùy tiện liên lạc với nàng như thế, nàng hỏi: “Sư phụ, ngươi tìm ta có việc gì à?”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Có, nơi này có đồ đần tên Trịnh gì Vân Lân, nói là ngươi bảo hắn đến đây tìm ta, có đúng không?”
“Ồ, là thế sao.” Triệu Thanh Thanh vừa cười vừa nói: “Hắn đã bày tỏ đầu hàng Thiên Đạo tổ, nhưng con trai hắn lại là người của Long Thần Điện, ta không dễ xử lý liền bảo hắn đi tìm sư phụ.”
Sau đó chán ngấy một hồi, Hạ Thiên mới không nỡ cúp máy.
“Hạ tổ trưởng, vậy ta đi gọi Trịnh Vân Lân vào nhé?” Phí Nguyệt đúng lúc hỏi một câu.
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Vào làm gì, để hắn ở nơi nào mát mẻ ở đi.”
Phí Nguyệt có chút ngơ ngác: “Ấy, vừa nãy không phải Triệu tổ trưởng nói rõ với ngươi rồi sao.”
“Thanh nha đầu nói rõ tình hình thì liên quan gì đến việc ta bảo hắn cút?” Hạ Thiên hỏi lại.
Phí Nguyệt nhất thời á khẩu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận