Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2961: Chấp pháp đại trưởng lão

Tiểu Tiên Giới, Cửu Sơn Kiếm Môn.
Hỏa Cửu Linh bị người ta trói lại, lần này là trước đại trận hộ sơn Cửu Sơn Kiếm Môn.
Cũng có mấy ngàn người vây quanh nàng, đa số là đệ tử Vạn Lung động thiên. Bọn họ không tìm được Hạ Thiên, tất nhiên sẽ quy tội Vạn Lung Vương chết lên đầu nàng, muốn chém nàng thành muôn mảnh. Còn có một số người đến từ Bồng Lai phúc địa và Cửu Sơn Kiếm Môn.
“Hỏa Cửu Linh, các ngươi và ngoại địch tự tiện giết Chưởng môn Vạn Lung động thiên ta, đảo loạn trật tự tiên giới, đúng là tội ác tày trời. Hôm nay, chúng ta nhất định phải giải quyết ngươi ngay tại chỗ.” Một vị Đại trưởng lão chấp pháp Vạn Lung động thiên trừng mắt nhìn Hỏa Cửu Linh: “Còn có thù của Nhạc thiếu chưởng môn và Liệt Hỏa trưởng lão, ngươi cũng phải trả luôn.”
“Đúng là buồn cười.” Sau khi đi theo Hạ Thiên, gan Hỏa Cửu Linh cũng lớn hơn rất nhiều, cũng không còn e ngại những người này.
Nàng đáp lại: “Ngươi nói nghe hiên ngang lẫm liệt quá. Khi Vạn Lung Vương bị giết, sao không thấy ngươi xông lên liều mạng với Hạ chưởng môn? Bây giờ Hạ chưởng môn biến mất, ngươi không chờ đợi nổi mà nhảy ra, ngươi muốn làm Vạn Lung Vương tân nhiệm à?”
Đại trưởng lão Vạn Lung động thiên cau mày, tức giận quát: “Làm càn! Thân phạm trọng tội, tội ác chồng chất, ngươi còn không biết hối cải, ngươi đúng là không có chút liêm sỉ nào. Ngươi đã liên lụy Bồng Lai phúc địa phải chôn cùng với ngươi.”
“Mấy lời nói nhảm này không dọa được ta đâu.” Gương mặt Hỏa Cửu Linh tràn ngập sự khinh thường, lớn tiếng nói: “Nói cho cùng, ngươi chỉ muốn mượn mạng của ta để thành tựu thanh danh cho ngươi mà thôi. Ngươi nhìn thì đại công vô tư, một thân chính khí, nhưng trong lòng còn không phải bè lũ xu nịnh, vì tư lợi hay sao?”
“Minh ngoan bất linh, chẳng có gì đáng nói.” Đại trưởng lão chấp pháp hừ lạnh một tiếng, quay sang nói với một vị công tử trẻ tuổi vẫn luôn đứng bên cạnh: “Diệp công tử, ngươi có gì muốn hỏi không?”
Người này thật ra cũng không phải ai khác chính là Diệp Tuyệt Trần đã từng gặp Hạ Thiên ở Sương Nguyệt đảo. Hắn ta chính là con của Chưởng môn Cửu Sơn Kiếm Môn. Sở dĩ hắn ta trở thành đệ tử Vạn Lung động thiên, chính là trao đổi thân phận với Nhạc Siêu Phàm, không khác gì Biến Hình Kế ở trái đất.
Nhưng sau khi Nhạc Siêu Phàm được đổi đến Cửu Sơn Kiếm Môn, cả người mất phương hướng, thật sự coi mình là Thiếu chưởng môn Cửu Sơn Kiếm Môn. Diệp Tuyệt Trần ngược lại nhìn thấu không ít chuyện, nhất là sau khi giao thủ với Hạ Thiên, lại càng thêm trưởng thành hơn.
Cho dù sau này đã đổi trở về với Nhạc Siêu Phàm, hắn ta cũng vẫn thu lại ngạo khí không coi ai ra gì. Đáng tiếc, hắn ta làm như vậy lại càng không được phụ thân ưa thích.
Thật ra, đối với Tiểu Tiên Giới đã lộ ra khí tức mục nát, Diệp Tuyệt Trần đã có chút phản cảm, chỉ là hắn ta không có năng lực thay đổi.
Hạ Thiên vừa biến mất chưa được nửa ngày, đám người này đã không kịp chờ đợi muốn giết Hỏa Cửu Linh, muốn mượn cơ hội nay thu lợi. Bọn họ không nghĩ rằng nếu chẳng may Hạ Thiên quay lại, đến lúc đó làm thế nào để kết thúc?
Đương nhiên, hắn ta không cần thiết nói ra mấy lời này. Bây giờ hắn ta chỉ là người đứng xem trò vui mà thôi.
“Diệp công tử, Diệp công tử, ngươi làm sao…” Chấp pháp Đại trưởng lão pháp thấy Diệp Tuyệt Trần đứng ngẩn ra một hồi lâu, không khỏi cảm thấy kỳ quái, liền gọi hắn ta mấy tiếng.
“À, ta không sao.” Diệp Tuyệt Trần lấy lại tinh thần, khoát tay nói: “Hỏa Cửu Linh và Cửu Sơn Kiếm Môn không xảy ra mâu thuẫn, cho nên chúng ta không có lập trường xử lý nàng ta, các ngươi cứ tùy ý.”
Ánh mắt Chấp pháp đại trưởng lão hiện lên sự khác lạ, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, thầm nghĩ như vậy cũng tốt. Nếu Cửu Sơn Kiếm Môn nhúng tay vào, khi đó không còn chuyện của ông ta nữa.
Nhưng Cửu Sơn Kiếm Môn cũng không thể buông tay mặc kệ. Nếu ma đầu kia quay lại, còn cần Cửu Sơn Kiếm Môn đứng cản đằng trước.
“Nếu là như vậy, vậy lão phu xin mượn uy của Cửu Sơn Kiếm Môn xử lý tiện nhân phản bội tiên giới này.” Chấp pháp đại trưởng lão cười khẽ với Diệp Tuyệt Trần, sau đó cao giọng nói với mọi người vây xem: “Đệ tử Vạn Lung động thiên, đệ tử Bồng Lai phúc địa đang có mặt ở đây, các ngươi hãy nhìn xem, sau này lấy đó mà làm gương. Nếu không, kết quả của các ngươi sẽ giống với nàng ta.”
“Nói nhảm nhiều quá, muốn giết thì cứ giết, đừng ở đó mà giày vò nữa.” Hỏa Cửu Linh cũng chán nhìn mặt đám người này. Có đôi khi, bọn họ còn buồn nôn hơn mấy kẻ nịnh hót, ngụy quân tử của giới thế tục.
Chấp pháp đại trưởng lão đương nhiên muốn diễn cho hết vai. Nếu không, ông ta làm sao mà vớt được danh vọng. Ông ta không thèm để ý Hỏa Cửu Linh, tiếp tục vạch trần tội trạng của nàng và việc ác của Hạ Thiên, đề cao cái chết của Vạn Lung Vương và Bồng Lai Vương, cảnh tượng vô cùng cảm động.
“Buồn nôn thật đấy.” Hỏa Cửu Linh liếc mắt: “Sớm biết như thế, ta nên để Hạ chưởng môn giết sạch các ngươi, tránh cho bây giờ các ngươi làm bẩn con mắt của bổn cô nương.”
Chấp pháp đại trưởng lão gầm lên một tiếng: “Hừ, Hỏa Cửu Linh, ngươi thật sự cho rằng cái tên hạ giới tên Hạ Thiên kia có thể muốn làm gì tiên giới chúng ta thì làm sao?”
Hỏa Cửu Linh mỉm cười, không chút lưu tình vạch trần: “Đây không phải ta cho rằng, mà các ngươi quả thật đã bị hắn ta đánh cho tè ra quần, không còn lực chống đỡ. Nếu Đại trưởng lão ngươi thật sự có bản lãnh, khi Hạ chưởng môn giết Vạn Lung Vương, tại sao ngươi lại trốn mà không dám hiện thân?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận