Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4140: Cũng thành con số không thôi

“Hạ tiên sinh, Hạ thần y, cảm ơn ân cứu mạng của ngươi.” Lúc này, nam nhân mặc quần jean mới có thể lên tiếng: “Ta là Lê Sơn Định, ngày sau có cơ hội nhất định sẽ báo đáp đại ân đại đức của ngươi.”
Nữ nhân váy trắng cũng khấu tạ Hạ Thiên: “Ta là Lê Phương Thị, cũng sẽ ghi khắc đại ân này trong tâm khảm.”
“Lê Phương Thị? Là cái thứ gì thế?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi không có họ của mình sao?”
“A, ta họ Phương.” Nữ nhân váy trắng có chút không hiểu, nhưng vẫn giải thích: “Theo quy củ của nơi ở chồng ta, nữ nhân sau khi lấy chồng thì sẽ mang họ chồng.”
Hạ Thiên nói: “Quy củ ngốc nghếch, tên ngươi là gì thì cứ giữ nguyên như vậy, không cần thiết phải đổi. Mà này, cũng không nhất thiết hở một chút là quỳ, nói chuyện bình thường không được sao?”
“Phương Khỉ La cảm niệm đại ân của Hạ tiên sinh.” Mắt nữ nhân váy trắng sáng rực lên, một lần nữa trịnh trọng khấu tạ.
“Vừa nãy các ngươi định nói chuyện gì của bé ngoan cho ta biết?” Hạ Thiên hoàn toàn không có phản ứng quá lớn đối với những lời cảm tạ này, chỉ hỏi vấn đề mà mình hứng thú.
Lê Sơn Định cũng không do dự, nói thẳng: “Có một vị thần sứ bên trong Thần Dụ coi trọng bé ngoan, đang tìm kiếm tung tích của nàng ấy khắp nơi.”
“Thế tên ngốc thần sứ đó là ai? Bây giờ hắn ta đang ở đâu?” Hạ Thiên hỏi. Phương Khỉ La lập tức đáp: “Thần sứ kia chính là người đã thuê đám sát thủ vừa nãy, tên là gì thì không biết, ở đâu lại càng không có ai biết cả. Chỉ biết tên hiệu của hắn ta chính là âm Huyết Thần Sứ. Hắn ta sáng lập một giáo phái có tên là Lão Môn. Phàm là người hiệu trung với hắn ta, hắn ta sẽ cung cấp một số thuốc cho người đó. Những người đó sẽ trở thành môn đồ của hắn ta, danh xưng đối ngoại chính là Lão Đồ.”
“Vậy các ngươi cũng là môn đồ của Lão Môn gì đó à?” Bạch Mộ Lan lạnh giọng hỏi.
“Không phải.” Lê Sơn Định lắc đầu, thành thật nói: “Thuốc mà chúng ta uống trước đó chính là Thần Dụ hạ xuống, nhưng hoàn toàn không có liên quan đến âm Huyết Lão, mà là một vị thần sứ khác.” Phương Khỉ La bổ sung vào: “Thần sứ mở xí nghiệp dược ở Ushuaia có tên hiệu là Thánh Tâm Thần Sứ. Căn cứ theo quan sát của chúng ta, thân phận thật sự của vị thần sứ này rất có thể là con trai út của tập đoàn y dược đứng thứ ba thế giới William Rockwell.”
Cái tên này, Hạ Thiên ngược lại có chút ấn tượng.
Hôm qua, khi hắn đến Ushuaia để đón Y Tiểu m, hắn đã gặp được người này, là một tên tóc vàng mắt xanh.
Liên quan đến tổ chức Thần Dụ, trong hai ngày qua Hạ Thiên đã nghe rất nhiều lần, lại còn tiếp xúc với một nữ nhân tự xưng là người của Hắc Xỉ tộc đảo quốc ở Tiểu Tiên Giới.
Đối với tổ chức ngu ngốc này, Hạ Thiên hoàn toàn không có bất kỳ hảo cảm gì.
Bây giờ, hắn biết được có một tên ngớ ngẩn muốn đánh chủ ý lên bé ngoan, hắn lại càng củng cố suy nghĩ muốn tiêu diệt toàn bộ tổ chức này.
Nghĩ đến đây, hắn lấy điện thoại gửi một tin nhắn cho bé ngoan, bảo nàng đi điều tra tổ chức Thần Dụ, nhất là địa chỉ của âm Huyết Thần Sứ.
Lúc này, Bạch Mộ Lan lên tiếng hỏi: “Tổ chức Thần Dụ đó rốt cuộc làm cái gì thế? Có bao nhiêu người được gọi là thần sứ?”
“Thần Dụ rốt cuộc muốn làm cái gì, chúng ta cũng không biết rõ.” Lê Sơn Định lắc đầu, cố gắng suy nghĩ một chút rồi đáp: “Hình như có sáu thần sứ, nhưng người mà ta biết cũng chỉ có âm Huyết Thần Sứ, Thánh Tâm Thần Sứ, Hủ Hồn Thần Hồn… Những người còn lại thì ta không có điều tra ra.”
Hạ Thiên nhớ nữ nhân của Hắc Xỉ tộc đảo quốc đã từng nói qua, thần sứ Thần Dụ tổng cộng có chín người chứ không phải sáu.
Tuy nhiên, điều này cũng không quan trọng. Có thể do tầng cấp của Lê Sơn Định quá thấp, biết được tin tức cũng không nhiều.
Hơn nữa, hắn chẳng quan tâm có chín hay sáu thần sứ. Nếu đã trêu chọc Hạ Thiên hắn, sớm muộn gì cũng biến thành con số không.
“Còn có một thần sứ có thể đang ở đảo quốc, tên là Hắc Xỉ Thần Sứ.” Lúc này, Phương Khỉ La bổ sung một câu: “Trong một lần tình cờ ta có nghe Rockwell đề cập đến.”
Lê Sơn Định ngẩn người, thuận miệng hỏi: “Tại sao ta lại không biết nhỉ? Nàng tiếp xúc với hắn ta từ lúc nào?” “Chàng cũng biết, cái tên Rockwell kia là một sắc quỷ mà.” Phương Khỉ La có chút ngượng ngùng nói: “Hắn ta thường xuyên nhân lúc không có chàng mà đến trêu chọc ta. Ta đương nhiên không nể mặt hắn ta rồi. Nhưng dù sao hắn ta cũng là cấp trên của chúng ta, cho nên có đôi khi ta không thể không mắt nhắm mắt mở.”
Sắc mặt Lê Sơn Định trở nên âm tình bất định, có chút hoài nghi không biết có phải hắn ta đã bị đội nón xanh rồi không.
“Nơi này không còn chuyện của các ngươi nữa.” Hạ Thiên nhìn hai người một chút, xác định bọn họ không có nói sai: “Bây giờ các ngươi đi đi.” Lê Sơn Định há to miệng, đang định nói tiếp cái gì đó, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Hạ Thiên hình như không được tốt, đành nuốt lời nói trở về: “Hạ tiên sinh, đại ân không thể nào cảm tạ hết được, chúng ta xin phép cáo từ. Về sau, nếu có chỗ nào cần trợ giúp, ngươi cứ lên tiếng. Vợ chồng chúng ta tuyệt đối nghĩa bất dung từ.”
Phương Khỉ La cũng thành khẩn nói: “Đúng là đại ân khó báo. Chúng ta sẽ tận lực âm thầm điều tra tổ chức Thần Dụ. Nếu có tin tức, chúng ta nhất định sẽ thông báo cho Hạ tiên sinh. Ngươi có thể để lại phương thức liên lạc không?”
Mặt Hạ Thiên vẫn không thay đổi, từ chối cho ý kiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận