Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1624. Ta là thần y giỏi nhất thế giới này

"Tại sao lại là các ngươi?" Hạ Thiên có chút không vui vẻ khi nhìn thấy hai người đó.
Thật ra thì Hạ Thiên không có gì bất mãn đối với Điền Thành, nhưng hắn không thích gặp mặt Trương Giai, nguyên nhân chủ yếu nhất không phải do Trương Giai không xinh đẹp, mà bộ đồng phục cảnh sát của Trương Giai sẽ luôn khiến cho Hạ Thiên vô thức nhớ tới Lãnh Băng Băng.
Thật ra thì bây giờ Hạ Thiên nhìn thấy bất kỳ một nữ cảnh sát nào đều sẽ nhớ tới Lãnh Băng Băng.
Điền Thành và Trương Giai cũng có chút kinh ngạc, bọn hắn cũng rất muốn hỏi Hạ Thiên tại sao hắn lại ở đây?
Lúc này, Hạ Thiên cũng đã nhìn về phía A Cửu, lười biếng hỏi: "Cửu nha đầu, ngươi lỡ chữa chết cho ai rồi phải không? Cho nên bây giờ bọn hắn tới bắt ngươi? Xem ra y thuật của ngươi không tốt, không bằng ngươi tới học với ta......"
"Ngươi mới chữa chết cho người khác!" A Cửu hung ác trợn mắt nhìn Hạ Thiên, tức giận nói: "Ngươi đừng ở chỗ này nói hươu nói vượn, Điền tổ trưởng và Trương cảnh quan là do ta mời tới hỗ trợ."
"Ừm, nếu vậy thì vợ Y Y bảo ta tới đây làm gì?" Hạ Thiên có chút buồn bực, "Nàng nói ngươi gặp phải phiền phức, nhưng ngươi lại không bị cảnh sát bắt, vậy thì có phiền phức gì chứ?"
"Có vẻ ngươi rất hy vọng ta sẽ bị cảnh sát bắt à?" A Cửu trừng mắt với Hạ Thiên, tại sao cái tên khốn kiếp này lúc nào cũng nói chuyện khiến người khác bực mình như vậy?
"Cũng không phải rất hy vọng." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Nhưng nếu ngươi bị tóm thì ta có thể mang ngươi rời khỏi cục cảnh sát, tiếp đó giam ngươi ở một nơi khác. Như vậy vợ Y Y cũng không thể nói là ta nhốt ngươi, sau đó thì ta sẽ có thể muốn làm gì với ngươi thì làm."
Hạ Thiên vừa nói vừa đi tới một cái ghế rồi ngồi xuống, sau đó nhìn A Cửu, lẩm bẩm: "Ừm, nên làm cái gì đây? Trước tiên chắc nên đánh đòn, cởi quần áo ra đánh hay là......"
"Hạ Thiên, tên khốn kiếp này, ngươi mau câm miệng cho ta!" A Cửu vô cùng xấu hổ, hắn nói lung tung cái gì vậy!
Điền Thành và Trương Giai nghe được, trợn mắt há hốc mồm, đây, đây... Có vẻ Hạ Thiên rất thân quen với vị tiểu thư A Cửu kia? Hơn nữa theo như lời của Hạ Thiên, dường như hắn muốn làm chút chuyện không thể miêu tả đối với A Cửu?
"Cửu nha đầu, là một nha hoàn, ngươi không thể tùy tiện hô to gọi nhỏ như vậy với chồng của tiểu thư nhà ngươi, ngươi mà còn như vậy thì sẽ bị đòn đó, biết không?" Hạ Thiên lười biếng nói: "Nhưng mà thôi, ta lười đi đánh ngươi. Ta nghĩ mình vẫn nên trở về Giang Hải, vợ Tiểu Y Y ngoan ngoãn hơn các ngươi nhiều, nếu các ngươi không có việc gì thì ta đi chơi với nàng ấy đây."
Hạ Thiên nói xong thì đứng dậy, nhìn như muốn rời đi.
"Nè, ngươi chờ một chút!" A Cửu lại có chút gấp gáp, vất vả lắm tên khốn kiếp này mới tới đây, làm sao nàng có thể để cho hắn rời đi được chứ?
Không đợi Hạ Thiên nói cái gì, A Cửu lập tức nói tiếp: "Ai nói ở đây không có chuyện gì? Ngươi khoan đi đã, có bệnh nhân cần ngươi đi xem."
"Cái kia…. A Cửu tiểu thư, Hạ tiên sinh cũng là bác sĩ sao?" Lúc này, Điền Thành hỏi một câu.
Nói thật là hiện tại Điền Thành cũng có chút buồn bực, vốn dĩ bây giờ, hắn đang tra hỏi nhóm người tới từ tỉnh thành của Đạt ca, nhưng bây giờ bản án kia đã hoàn toàn bị tỉnh thành tiếp nhận rồi.
Trong cục cho Điền Thành lý do là tổ trọng án bọn hắn có quá nhiều bản án nên không có thời gian giúp được, mà tổ chức phạm tội của Đạt ca vẫn luôn do cảnh sát tỉnh thành theo dõi, để cho bọn hắn tiếp tục phụ trách cũng là hợp tình hợp lý.
Mà mọi người trong tổ trọng án đều cảm thấy, đây là cảnh sát bên tỉnh thành muốn cướp công lao, dù sao thì lần này chính là một bản án lớn.
Dù biết là vậy nhưng Điền Thành cũng không thể nói cái gì, một mặt đúng là trên tay hắn có quá nhiều bản án, dạo gần đây thành phố Quế xảy ra rất nhiều chuyện, chỉ những việc liên quan tới nhà họ Tần, nhà họ Lam cũng đủ cho hắn sứt đầu bể trán.
Vấn đề ở chỗ, cái chết của Tần Hải Duyệt, Tần Tân với Lam Tuấn Phong đến bây giờ vẫn chưa có bất kỳ manh mối nào, nếu không phải bên nhà họ Tần vẫn luôn tạo áp lực thì hắn đã lấy lý do sự cố ngoài ý muốn để kết án rồi. Bây giờ, có tiếp tục tra cũng tra không ra cái gì, còn nữa, hai giờ trước, tổ trọng án lại nhận một báo án.
Điền Thành ngồi trong cục có chút phiền lòng, cho nên dẫn Trương Giai ra ngoài xử lý vụ án này.
Thật ra vụ án đó không tính là phức tạp, chính là một vụ án cố ý gây thương tích, trước mắt thì người bị hại đang ở trạng thái hôn mê, đến nỗi kẻ tập kích là ai thì bây giờ còn chưa rõ lắm. Trước đó đã có người gọi xe cứu thương chở người bị hại đến bệnh viện Y Nhân Các, Điền Thành và Trương Giai là đến tìm A Cửu để tìm hiểu tình huống.
Nhưng Điền Thành hoàn toàn không ngờ tới mình lại có thể gặp Hạ Thiên ở đây, hơn nữa nhìn qua thì Hạ Thiên và A Cửu còn có quan hệ không cạn với nhau.
"Đương nhiên, ta là thần y giỏi nhất thế giới này." Hạ Thiên báo ra biệt danh của mình với Điền Thành.
Trương Giai thầm cười giễu trong lòng, người này thật giỏi khoác lác, còn thần y giỏi nhất nữa chứ? Đệ nhất thần côn, thánh nổ thì có!
"Điền tổ trưởng, Hạ Thiên đúng là thần y." Vào lúc này, A Cửu lại lên tiếng, "Người bị hại kia của các ngươi không đơn giản chỉ là bị tập kích. Chỗ của ta không dám tùy tiện cứu chữa, mà nếu đưa tới bệnh viện khác thì e rằng hắn chắc chắn phải chết, cho nên chúng ta cần Hạ Thiên hỗ trợ."
Trương Giai lập tức choáng váng, gia hỏa kia thật sự là thần y? Người khác nói lời này nàng đương nhiên không tin, nhưng nếu như chính miệng A Cửu nói ra thì lại là chuyện khác. Bởi vì Trương Giai biết, A Cửu chính là chị em tốt của Y Tiên Y Tiểu m!
Bạn cần đăng nhập để bình luận