Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1730. Cao thủ Nguyên Anh kỳ

Ninh Nhụy Nhụy phản ứng rất nhanh, nàng dùng động tác thể thao duyên dáng mà lách mình tránh khỏi, nhưng, tốc độ của nàng còn thua Hồ Gia Vĩ rất nhiều, còn chưa kịp đứng thẳng người, tay của Hồ Gia Vĩ lại đưa tới bên cạnh nàng.
“Này, tên biến thái đi chết đi, đừng cướp người của ta!” Giọng nói mềm mại truyền tới, Thạch Thuần xuất hiện, nàng đá một cước tới bên người Hồ Gia Vĩ.
“Có chút bản lĩnh, đáng tiếc vẫn kém xa so với ta.” Hồ Gia Vĩ nhìn bóng dáng xinh đẹp đang bay trên trời cao, ánh mắt lại trở nên nóng bỏng, hắn cũng không có tránh, tay đưa tới bên Ninh Nhụy Nhụy không có dừng, đồng thời, một cánh tay khác của hắn còn đưa tới bên người Thạch Thuần tới.
“Anh rể mau tới đây!” Thạch Thuần vội vàng la lớn: “Cô em vợ tương lai và vợ nhỏ của ngươi bây giờ sắp bị người khác phi lễ rồi!”
Mặc dù Ninh Nhụy Nhụy đang gặp nguy hiểm, nhưng nàng vẫn cảm thấy dở khóc dở cười, nha đầu đó đang nói lung tung gì vậy, nàng có chấp nhận thân phận vợ nhỏ gì đó chưa?
Bờ eo nhỏ của Ninh Nhụy Nhụy bị siết chặt, lập tức có hơi căm uất, nàng sẽ bị tên biến thái Hồ Gia Vĩ kia vô lễ sao?
Nhưng một giây sau, Ninh Nhụy Nhụy đã phát hiện có gì không đúng, cái ôm này dường như rất quen, a, là mùi hương của tên lưu manh Hạ Thiên kia.
“Này, đồ đần nhà ngươi tự tìm chết sao?” Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, mà Ninh Nhụy Nhụy cũng lập tức xác định, mình thật sự bị Hạ Thiên ôm, ừ, Hạ Thiên không chỉ ôm nàng mà Thạch Thuần cũng đang ở trong ngực của Hạ Thiên.
Mà giờ phút này, Hạ Thiên một tay ôm Thạch Thuần, một tay ôm Ninh Nhụy Nhụy, nhìn thấy Hồ Gia Vĩ cách đó không xa thì rất không vui, cái tên ngu ngốc kia còn sống cũng được đi, thế mà còn muốn phi lễ Tiểu muội chân dài của hắn, thật sự là tự tìm chết.
“Oa, anh rể, đã xảy ra chuyện gì vậy? Nơi này sao còn có người tu tiên chứ? Không phải ngươi đã bắt lại hết các người tu tiên khác sao?” Thạch Thuần không vui: “Ngươi nhìn ta suýt chút nữa bị hắn vô lễ, anh rể ta kể cho ngươi biết, nếu ta bị vô lễ, thật ra ta cũng không mất mát gì, người thua thiệt là ngươi, nên bây giờ, ngươi không thể nhịn, mau đánh chết hắn!”
Thạch Thuần nhìn Ninh Nhụy Nhụy, lại lập tức nói: “Đúng rồi, còn có, suýt chút nữa Nhụy Nhụy tỷ cũng bị vô lễ, suýt chút nữa ngươi đã bị lỗ lớn rồi!”
“Là ngươi?” Hồ Gia Vĩ đột nhiên rống lên với Hạ Thiên: “Thả Nhụy Nhụy ra, lập tức thả Nhụy Nhụy ra cho ta, Nhụy Nhụy là của ta, ngươi đừng hòng đụng vào nàng!”
“Tiểu muội chân dài rõ ràng là của ta, tại sao ta lại phải buông nàng ấy ra?” Hạ Thiên nhìn Hồ Gia Vĩ, “Ta muốn vào chạm nàng thì chạm đấy, ngươi không phục thì đến đánh nhau với ta đi, à, bây giờ ta sẽ chạm cho ngươi xem...”
“Này, ngươi đừng sờ ta lung tung!” Ninh Nhụy Nhụy lập tức căng thẳng lên, tay của tên lưu manh đó đang đặt ở chỗ không nên đặt.
“Tiểu muội chân dài, ta không có sờ bậy, ta đều chọn chỗ tốt để sờ.” Hạ Thiên nói rất chân thành, hắn buông Thạch Thuần ra, cả hai tay đều đặt trên người Ninh Nhụy Nhụy, đồng thời nhìn Hồ Gia Vĩ: “Chao ôi, kẻ kém thông minh, ngươi qua đây đánh với ta đi.”
“Ngươi rốt cuộc là ai... Ngươi cũng là người tu tiên... Không... Được thôi, xéo đi cho ta, lão tử sẽ giết chết tên tiểu tử ngươi, nữ nhân ngươi yêu mến ta sẽ bắt vào tay... Không, Nhụy Nhụy là của ta...” Dường như Hồ Gia Vĩ lại rơi vào trạng thái hỗn loạn, giống như đang cãi nhau với chính mình.
“Rốt cuộc hắn đang bị làm sao vậy?” Ninh Nhụy Nhụy nhịn không được nhỏ giọng hỏi Hạ Thiên.
“Chao ôi, anh rể, sao nhìn hắn như bị tâm thần phân liệt?” Thạch Thuần hơi buồn bực.
“À, ta đã hiểu rõ đại khái đang có chuyện gì xảy ra rồi?” Hạ Thiên nhìn Hồ Gia Vĩ, trên cơ bản hắn đã biết rõ tình trạng của người đó, “Này, tên ngu ngốc kia, ngươi tới từ Tiên Vân đại lục à?”
“Ngươi biết Tiên Vân đại lục à?” Sắc mặt của Hồ Gia Vĩ thay đổi.
“Ôi, quả nhiên ta đoán không sai, người như ngươi, mười mấy năm trước ta từng gặp qua một lần, lúc ngươi qua đây gặp phải sự cố, kết quả chết, sau đó Nguyên Anh sống dậy, nhập vào cơ thể của tên ngu ngốc Hồ Gia Vĩ đó, chỉ là, xem ra ý thức của tên ngốc Hồ Gia Vĩ này vẫn chưa tan biến hoàn toàn, cho nên, ngươi vẫn không thể khống chế cơ thể của hắn hoàn toàn, ta nói không sai chứ?” Hạ Thiên không chút hoang mang nói.
“Ngươi, sao ngươi lại biết nhiều chuyện như vậy? Ngươi tên là Hạ Thiên sao? Chẳng lẽ ngươi cũng đến từ Tiên Vân đại lục?” Hồ Gia Vĩ nhìn Hạ Thiên, trên gương mặt hiện ra vẻ khó có thể tin.
“A, nhất định là lúc Thần Tiên Tỷ Tỷ các nàng đi qua, không cẩn thận tạo ra một lối đi.” Hạ Thiên lẩm bẩm, sau đó nhìn Hồ Gia Vĩ, “Ôi, ngươi chết như thế nào, bị người ta đánh chết hay mới chết gần đây? A, còn có một vấn đề, chỉ có một mình ngươi tới sao?”
Hạ Thiên dừng một chút, lại tự nói: “Được rồi, ta vẫn nên tự tay giải quyết, không thể hi vọng vào đứa đần như ngươi sẽ trả lời vấn đề một cách trung thực.”
Lời còn chưa dứt, Hạ Thiên đã nhào tới bên cạnh Hồ Gia Vĩ, hắn đã biết được một chuyện, cần phải tốc chiến tốc thắng, nguyên nhân rất đơn giản, thực lực của Hồ Gia Vĩ kia mạnh hơn so với hắn, chỉ vì vừa mới đoạt hồn sống dậy, thực lực sẽ rớt xuống rất nhiều, hắn cần phải lợi dụng cơ hội này, xử lý hắn trước!
Nếu không, người đó sẽ mang đến rất nhiều tai họa cho hắn, dù sao, bây giờ bên người hắn, căn bản không tồn tại cao thủ Nguyên Anh kỳ, mà Thần Tiên Tỷ Tỷ các nàng có âm thầm đang theo dõi an nguy của hắn hay không, hắn cũng không cách nào đảm bảo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận