Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1678. Y Tiểu Âm tức giận

“Cảnh sát, thật xin lỗi, đây là bạn của ta, đầu óc của hắn không bình thường lắm.” Y Tiểu Âm chủ động xin lỗi nữ cảnh sát kia, đồng thời cũng muốn mắng đầu óc của Hạ Thiên không bình thường.
“Vợ Y Y, đầu óc ta rõ ràng rất bình thường mà.” Hạ Thiên có chút bất mãn: “Nàng ta vốn dĩ rất xấu không xinh đẹp bằng nàng, cũng không xinh đẹp như Băng Băng, ta cảm thấy chỉ có xinh đẹp như Băng Băng mới thích hợp làm nữ cảnh sát, còn những người khác không xinh đẹp thì đừng làm cảnh sát.”
“Lại còn Băng Băng xinh đẹp nữa à, ngươi muốn xinh đẹp như Lý Băng Băng hay Phạm Băng Băng thế?” Cuối cùng, nữ cảnh sát kia vẫn không thể nhịn được, mắng một câu.
“Ngươi ngốc thật đó, các nàng đều không xinh đẹp, vợ Băng Băng nhà ta mới thật sự xinh đẹp.” Hạ Thiên nhìn nữ cảnh sát, có chút không vui.
“Thật không? Vợ Băng Băng nhà ngươi là ai vậy?” Nữ cảnh sát có chút phát điên, quả nhiên đầu óc người này có vấn đề đi?
“Nàng ấy tên là Lãnh Băng Băng, ngươi chưa từng nghe nói đến sao?” Hạ Thiên nhìn nữ cảnh sát, có chút kinh ngạc: “Chà, xem ra ngươi hơi thiếu hiểu biết rồi.”
“Lãnh Băng Băng?” Trong phòng, đồng thời có mấy người hô lên.
“Ngươi nằm mơ gì vậy?” Nữ cảnh sát kia nhìn Hạ Thiên: “Lãnh Băng Băng có thể là vợ của ngươi sao?”
Mấy cảnh sát khác cũng cảm thấy, đầu óc tên gia hỏa đó thật sự có vấn đề rồi.
“Các vị cảnh sát, đừng coi là thật, hắn bị bệnh thần kinh, thích gọi người ta là vợ khắp nơi.” Lúc này Y Tiểu Âm nói một câu: “Chúng ta vẫn nên nói chuyện chính đi, nếu không thì như vậy, các vị cảnh sát, chúng ta trước tiên cùng đến đồn cảnh sát thành phố được không? Ta đến đó làm biên bản trước, sau đó đi theo các vị cảnh sát của thành phố Huệ đến thành phố Huệ...”
“Vợ Y Y, nàng không cần phải đi đâu, nàng ở lại đây với ta là được rồi.” Lúc này, Hạ Thiên lại cắt ngang lời Y Tiểu m.
“Ta nói này vị tiên sinh kia, đừng tưởng đầu óc ngươi có bệnh thì có thể mơ mộng hão huyền, Y tiểu thư muốn đi hay không, không phải do ngươi quyết định đâu!” Nữ cảnh sát kia tức giận nói một câu.
Không hề nghi ngờ, hiện giờ mấy cảnh sát này đều tin Hạ Thiên bị bệnh thần kinh, tuy không phải tất cả mọi người đều biết đến cái tên Lãnh Băng Băng kia, hơn nữa Lãnh Băng Băng cũng không phải là minh tinh gì đó, nhưng trong hệ thống cảnh sát, cái tên này lại rất nổi tiếng, cho dù là ở Vọng Cảng, cũng có rất nhiều người biết đến Lãnh Băng Băng.
Mà tên gia hỏa kia vừa nói Lãnh Băng Băng là vợ của hắn, lại còn gọi Y Tiểu Âm là vợ, đó không phải là bệnh thần kinh thì là gì nữa?
Điều duy nhất khiến bọn hắn không hiểu là, sao Y Tiểu Âm lại làm bạn với một kẻ bị bệnh tâm thần như vậy chứ? Chẳng lẽ, đây thực ra là bệnh nhân của Y Tiểu Âm sao?
“Ngươi đừng làm bậy, ta sẽ tự giải quyết chuyện này!” Y Tiểu Âm thật sự sợ Hạ Thiên làm loạn, nàng biết quyền hạn của Hạ Thiên rất cao, thật sự nếu muốn không để nàng đi, cảnh sát cũng không làm gì được hắn, nhưng vấn đề là, nàng muốn dùng cách bình thường để giải quyết những phiền phức này, nếu không, một khi dư luận tham gia vào, danh tiếng của chuỗi bệnh viện Y Nhân Các có thể bị hủy hoại.
“Vợ Y Y, chuyện này đã giải quyết xong rồi, bọn hắn lập tức sẽ đi thôi.” Hạ Thiên lộ vẻ mặt vô tội: “Không tin thì chúng ta cược đi, bọn hắn lập tức sẽ nhận được điện thoại, sau đó sẽ rời đi ngay lập tức.”
“Ta không có tâm trạng cược với ngươi!” Y Tiểu Âm tức giận nói.
“Ồ, ta thật sự không tin ta sẽ nhận được điện thoại...” Nữ cảnh sát kia cũng không chịu thua, nhưng nàng còn chưa nói dứt câu, điện thoại đã vang lên.
Nữ cảnh sát có chút khó tin, nhưng vẫn lấy di động ra nhìn xem, vẫn phải lập tức nhận điện thoại: “Ta là... Được, được... Ta hiểu rồi, chúng ta sẽ quay lại ngay lập tức.”
Gần như cùng một lúc, cảnh sát trung niên kia cũng nhận được điện thoại: “Là ta... Cái gì? Có chuyện này sao? Được được được, ta lập tức đến ngay!”
“Thật xin lỗi, Y tiểu thư, làm phiền cô rồi.” Lúc này, nữ cảnh sát đó nói xin lỗi với Y Tiểu m, sau đó dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Thiên một cái, rồi vội vàng rời đi.
Về phần cảnh sát trung niên kia, không kịp chào hỏi, đã vội vàng dẫn người rời đi.
“Ngươi có phải nghe không hiểu ta nói gì không? Ta đã nói không muốn ngươi nhúng tay vào, ta sẽ giải quyết chuyện này bằng cách thông thường!” Y Tiểu Âm gào lên với Hạ Thiên: “Nhiều năm như vậy, ngươi có thể có một lần thật sự tôn trọng ý kiến của ta hay không? Ta biết ngươi có năng lực, ta cũng biết ngươi có bối cảnh, ngươi chỉ cần một cuộc điện thoại là có thể giải quyết tất cả phiền phức của ta, nhưng ta không cần!”
“Vợ Y Y nàng đừng kích động...” Hạ Thiên vẫn mang vẻ mặt rất vô tội.
“Ta kích động thì sao? Ngươi có thể đừng xuất hiện trước mặt ta được không? Rốt cuộc ta nợ ngươi cái gì chứ? Cho dù năm đó, ta uy hiếp ngươi, là lỗi của ta, nhưng nợ ta thiếu ngươi đã trả xong từ lâu rồi, ngươi còn đến làm phiền ta cía gì nữa?” Y Tiểu Âm rõ ràng đã mất kiểm soát rồi, nàng luôn dễ dàng mất kiểm soát trước mặt Hạ Thiên: “Ta không biết, bệnh viện Y Nhân Các mà ta cố gắng xây dựng mười mấy năm, bị ngươi làm như vậy, có thể hoàn toàn bị hủy hoại trong chốc lát hay không?”
“Vợ Y Y, nàng thật sự có chút kích động...” Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m.
“Đó là vì ta thấy ngươi thì sẽ lập tức tức giận!” Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Bây giờ, ngươi, lập tức biến đi cho ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận