Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3829: Ai bảo ta là đệ nhất thần y trong thiên hạ chứ

Tiết Hạo Trì có chút sợ hãi rụt cổ một cái, nhưng rồi cảm thấy hắn ta làm như vậy có chút mất thể diện, không khỏi tức giận nói: “Ngươi làm việc nhanh lên. Nếu không, đừng trách ta không cho ngươi ra ngoài nữa.”
“Đây cũng là triệu chứng của bất tử chứng?” Ninh Nhụy Nhụy vừa nhìn đã cảm thấy nghi hoặc, lại có chút kinh ngạc: “Nam nữ chuyển đổi dễ dàng như vậy sao? Điều này sẽ khiến cho đám người phẫu thuật chuyển giới hâm mộ chết đi được”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Tiểu muội chân dài, nàng đoán đúng một nửa. Nguyên nhân có thể phát sinh bất tử chứng, thứ nhất chính là lưỡng tính, thứ hai là sát khí xâm thai, thứ ba là tà công thôi hóa… tổng cộng có mười điều kiện. Bất cứ một cái nào, sau khi người bình thường trúng phải, đều sẽ chết từ trong trứng nước. Chỉ có thỏa mãn tất cả những điều kiện này, hơn nữa còn bình yên được sinh ra thì mới có thể mắc bất tử chứng.”
“Ta nghe không hiểu, nhưng ta thật sự rất chấn động.” Ninh Nhụy Nhụy nói: “Tuy nhiên, bây giờ Tuyết tiên tử muốn ăn chúng ta, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Hạ Thiên hơi khinh thường nói: “Chỉ sợ hắn ta không có bản lãnh đó đâu.”
“Có nghe không, tiểu tử kia khinh thường ngươi đấy.” Tiết Hạo Trì cười lạnh.
“Ha ha, bây giờ ta sẽ cắn đứt cổ của hắn.” Tuyết tiên tử gào thét một tiếng, thân hóa thành tàn ảnh nhào về phía Hạ Thiên, đồng thời còn không quên rống lên một câu: “Còn nữa, bây giờ ta tên Tiết Tiên Chi, không còn là Tuyết tiên tử nữa. Gọi sai người cũng phải chết.”
“Ta chẳng quan tâm ngươi là Tiết Tiên Chi hay là Tuyết tiên tử, cút ngay cho ta.” Ninh Nhụy Nhụy cau mày, lập tức lách mình ngăn trước mặt Hạ Thiên. Nàng muốn ngăn Tuyết tiên tử lại, tốt nhất là có thể khiến cho nàng ấy tỉnh táo lại.
Chỉ là nàng đã đánh giá cao năng lực của mình. Tốc độ của Tuyết tiên tử chuyển đổi giới tính lại càng nhanh hơn, cướp được quỹ tích cực kỳ quỷ dị, lơ lửng không cố định, nàng không nắm giữ được.
Bành.
Tiết Tiên Chi nhanh chóng lướt qua Ninh Nhụy Nhụy, sau đó một quyền đánh vào ngực của Hạ Thiên.
Quyền phong chi thịnh, phát ra một tiếng nổ.
Cả người Hạ Thiên bị đánh bay ra ngoài, giống như một quả đạn pháo rơi xuống hơn mấy chục mét.
Ninh Nhụy Nhụy lần đầu tiên thấy Hạ Thiên bị người ta đánh bay, trong lòng không khỏi căng lên, kêu lên một tiếng: “Hạ Thiên, ngươi không sao chứ?”
Hạ Thiên nhanh chóng quay trở lại, nhìn Tuyết tiên tử một cái: “Ngươi, ngươi không thích hợp.”
“A, vậy mà không chết. Ngươi ngược lại cũng có chút bản lãnh.” Tiết Tiên Chi liếm môi một cái, cười gằn: “Vậy thì quá tốt rồi. Nếu ngươi giống đám phế vật trước kia, đánh một quyền đã chết, vậy thì nhàm chán lắm.”
Hạ Thiên nhếch miệng, khinh thường nói: ‘Tốc độ của ngươi cũng khá thú vị, nhưng sức còn quá yếu, giống như con muỗi vậy.”
“Ha ha, vẫn rất cuồng.” Tuyết Tiên Chi hừ lạnh một tiếng, bóp quyền lao đến.
“Vậy ngươi cũng hãy nếm thử quá đấm của ta đi.” Hạ Thiên cũng hứng thú lên. Hắn đã lâu rồi không đánh một trận thống khoái với người khác. Trước đó hắn gặp những người được gọi là cao thủ, nhìn thì rất lợi hại nhưng đều không chịu nổi một kích.
Ngược lại Tiết Tiên Chi trước mắt, chẳng những thể chất đặc biệt, cũng bởi vì nguyên nhân bất tử chứng, buff nhiều tầng quỷ quyệt, hẳn còn tu luyện qua một môn tà công nào đó, cho nên thân pháp mới có thể lơ lửng không cố định, khiến người ta khó mà nắm lấy.
Bành.
Hai bóng người dùng tốc độ cực nhanh đụng vào nhau, quyền đối quyền, cứng đối cứng, một luồng kình khí nổ tung.
“Nói khí lực ta yếu, ngươi cũng đâu có mạnh.” Tiết Tiên Chi không khỏi nhe răng cười gằn, giễu cợt Hạ Thiên: “Nếu ngươi chỉ có chút trình độ đó, vậy thì ngươi đi chết đi.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ngươi không có bản lãnh đó đâu.”
“Chưa chắc. Vừa rồi ta chỉ dùng ba thành công lực, bây giờ ta sẽ cho ngươi nếm trọn vẹn.” Khóe miệng Tiết Tiên Chi nhếch lên. Lúc nói lời này, nắm đấm của hắn giống như núi lửa sắp bộc phát. Khi nói xong, một lực đạo mạnh mẽ đánh ra, như sơn băng hải tiếu.
Ánh mắt Hạ Thiên dời xuống, thản nhiên nhìn nắm đấm của đối phương, sau đó cả người một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
Lần này bay không xa, nhưng lại va vào căn phòng giống đan đỉnh kia.
Căn phòng ầm ầm sụp đổ, chỉ còn lại nóc phòng giống cái nắp đỉnh vẫn còn hoàn hảo không chút tổn hại.
“Tiết Tiên Chi, ngươi làm cái gì thế?” Tiết Hạo Trì trừng mắt, căm từng nhìn Tiết Tiên Chi, mắng to: “Đây chính là đan phòng do đích thân gia gia kiến tạo. Không có nó, làm sao mà tập trung sinh cơ huyết khí, làm sao…”
Nói được nửa câu, hắn ta chợt phát hiện có chút không thích hợp.
Thứ nhất, bởi vì những lời này là tuyệt mật, hắn ta lại không cẩn thận để lọt ra ngoài.
Thứ hai, Hạ Thiên đang đứng trước mặt hắn ta, mỉm cười nhìn hắn ta.
“Ngươi, ngươi không sao?” Tiết Hạo Trì không khỏi ngây người: “Rõ ràng ta nhìn thấy ngươi bị đánh bay vừa nãy mà.”
Hạ Thiên nói: “Điều này nói rõ mắt của ngươi có vấn đề, chi bằng ngươi hiến tặng đi. Đúng rồi, ngươi còn chiêu thức nào nữa không? Nếu không, vậy thì ngươi đi chết đi.”
Tiết Hạo Trì sửng sốt, lập tức vọt vào đống phế tích, đào từng mảnh đá vụn ra, quả nhiên nhìn thấy Tiết Tiên Chi đã bất tỉnh nhân sự. Hắn ta tát vào mặt Tiết Tiên Chi: “Tiết Tiên Chi, con mẹ nó ngươi tỉnh lại cho ta. Việc còn chưa làm xong mà.”
Nhưng mặc cho hắn ta bạt tai như thế nào, Tiết Tiên Chi cũng vẫn bất tỉnh.
“Đừng lãng phí thời gian. Vừa rồi ta đã châm cho hắn ta một châm.” Hạ Thiên cười nói: “Nếu ta không để cho hắn ta tỉnh lại, cả đời này hắn ta sẽ không tỉnh được nữa.”
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.” Tiết Hạo Trì gào to: “Hắn ta chính là song hồn nhân do chính tay gia gia ta dạy dỗ, làm sao có thể bị châm pháp của ngươi phá chứ?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Điều này nói rõ gia gia ngươi luyện không đến nơi đến chốn. Tuy nhiên, cho dù ông ta luyện đến nơi đến chốn, ai bảo ta là đệ nhất thần y trong thiên hạ chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận