Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3408: Tên Thiên, đẹp trai, đi cùng Ninh Nhụy Nhụy

Lạc ca.
Là bá chủ tân nhiệm một phương Quế thành, danh xưng Hoàng đế không vương miệng của thế giới ngầm.
Đương nhiên, đây chỉ là khẩu hiệu hắn ta dùng để tẩy não các tiểu đệ của mình mà thôi.
Trên thực tế, trước mặt các gia tộc uy tín lâu năm ở Quế thành, hắn ta cũng chỉ là một tiểu đệ trong số các tiểu đệ, chứ đừng nói chi còn có các quái vật khổng lồ rắc rối khó gỡ khác ở kinh thành.
Từ trước đến nay, Lạc ca luôn hiểu rõ điều này, biết mình chẳng qua chỉ là cái bô cho đám gia tộc hào môn. Vì thế, hắn ta chưa hề cao điệu làm việc, chỉ thấp điệu làm người.
Mười năm trước, hắn ta chỉ là một tiểu lưu manh đầu đường xó chợ, sau đó giúp một công tử phú gia gánh tội giết người, ngồi tù mười năm.
Sau khi ra ngoài, gia tộc công tử phú gia kia đã cất cánh.
Hắn ta tất nhiên cũng gà chó lên trời, thu được hồi báo kếch xù vượt qua sự tưởng tượng của hắn ta. Hắn ta leo liên tục mấy bậc thang, trở thành một thế lực không thể khinh thường ở Quế thành.
Bây giờ, vị công tử phú gia kia đã có phân phó, hắn ta đương nhiên phải tận lực mà làm.
Đã lựa chọn làm chó, khi làm việc còn phải chó hơn cả con chó.
“Họ Hạ?” Lạc ca suy nghĩ một chút. Toàn bộ Quế thành dường như không có gia tộc nào họ Hạ, hắn ta lập tức an tâm hơn một chút. Hắn ta móc điện thoại di động ra, bấm một dãy số: “Hôm nay Nhiếp Tiểu Lý có tiếp xúc thân mật với nam nhân nào khác không?”
Đối diện vang lên âm thanh của một nữ nhân: “Không có. Cả ngày nay ta đều ở chung một chỗ với nàng ấy.”
Lạc ca lại hỏi: “Bên cạnh nàng ấy có người bạn nào họ Hạ hay không?”
“Không có.” Đối diện vẫn phủ định, nhưng rất nhanh lại nói: “Nhưng trên chuyến bay hôm nay có một hành khách họ Hạ dường như có quấy rối Tiểu Lý.”
“Hắn tên gì? Có ảnh chụp hay không?” Lạc ca hỏi tiếp.
“Đương nhiên là có rồi.” Đối diện mỉm cười, giọng điệu tranh công: “Dù sao cũng là chuyện do Lạc ca giao phó, làm sao ta có thể quên được? Người nào tiếp xúc với Tiểu Lý, ta đều quay lại video và chụp ảnh mà.”
Lạc ca nhướng mày, không kiên nhẫn nói: “Ngươi bớt nói nhảm đi, mau gửi cho ta ảnh chụp và video, tiền sẽ không thiếu của ngươi đâu.”
“Được rồi, Lạc ca.” Giọng nói của người đối diện lại càng thêm nũng nịu: “Người ta nhớ ngươi lắm đấy, nhưng bây giờ có chuyện, không thể đến gặp ngươi được, đúng là đáng tiếc.”
Lạc ca cũng lười đáp lại, chỉ nhìn hình ảnh và video được gửi đến, không khỏi cau mày: “Ngươi gửi cái gì thế? Tất cả đều bị cắt hết rồi.”
“Ôi, lạ quá, ta rõ ràng chụp lén mà.” Người đối diện cũng cảm thấy kỳ quái: “Vừa nãy vẫn còn tốt lắm mà, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa.”
Lạc ca hỏi tiếp: “Thế, ngươi kia tên gì, có đặc điểm gì đặc biệt, đi chung với ai?”
“Người kia tên Hạ Thiên, còn đặc điểm đặc biệt thì nhìn không ra. Dáng dấp thì… A!” Khi đối diện nói đến đây, hình như bị vấp chân, lời nói bị cắt thành hai đoạn: “Đẹp trai. Hắn đi cùng đại minh tinh Quế thành Ninh Nhụy Nhụy, có vẻ rất thân mật.”
“Ta biết rồi.” Lạc Thành cúp điện thoại, lẩm bẩm: “Tên Hạ Thiên, dáng dấp đẹp trai, đi cùng một chỗ với Ninh Nhụy Nhụy?”
Mặc dù không có hình ảnh và video, nhưng tin tức này cũng đủ để tìm người rồi.
“A Sai, ngươi vào đây.” Lạc ca một chút cũng không chậm trễ, không nghĩ đến việc mặc quần, hô to ra ngoài.
Tiếng hô này thiếu chút nữa khiến cho nữ thư ký đang ngồi dưới bàn công tác của hắn ta ngất đi.
Lạc ca cúi đầu, nói với nữ thư ký: “Không có chuyện của ngươi, ngươi tiếp tục đi.”
Nữ thư ký “A” một tiếng, tiếp tục cúi đầu, yên lặng làm việc.
“Lạc ca, ngươi tìm ta có chuyện gì không?” Lúc này, một người trẻ tuổi hình dáng ẻo lả, đeo bông tai đẩy cửa bước vào.
Lạc ca nhìn người đến, mặt không đổi sắc nói: “A Sai, ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, đi giết người.”
“Giết người?” Người trẻ tuổi đeo bông tai nhếch miệng, cười hỏi: “Giết mấy người?”
“Một.” Mí mắt Lạc ca hơi nhướng lên. Người này là sát thủ cao cấp mà hắn ta mua được từ Thái Lan, tiếng Trung còn bập bẹ, nhưng mở miệng ra là đầy mùi máu tanh.
Nam tử đeo bông tai lại hỏi: “Lạc ca muốn giết ai?”
“Một người tên Hạ Thiên, không có ảnh, chỉ biết là rất đẹp trai, đi cùng với Ninh Nhụy Nhụy ở Quế thành, có thể là bạn trai của nàng ta.” Lạc ca thuật lại tin tức mà hắn ta nghe được, tiếp tục nhấn mạnh: “Ngươi chắc biết Ninh Nhụy Nhụy là ai. Hôm nay nàng ta có một hoạt động, cách nơi này không xa. Ngươi qua thẳng đó một chuyến đi.”
“Giết bạn trai của đại minh tinh hơi có chút nguy hiểm.” Nam tử đeo bông tai lắc đầu, cũng không muốn tiếp nhận.
Lạc ca tức giận khiển trách: “Người như ngươi sợ gì nguy hiểm. Không có ta, ngươi đã chết từ lâu ở Thái Lan rồi.”
“Được, nể tình Lạc ca ngươi đã cứu ta, lần này không tính thêm tiền.” Nam tử đeo bông tai nở nụ cười thâm trầm: “Ngươi có cần ta xử lý luôn Ninh Nhụy Nhụy hay không? Ta nghe nói Ninh gia và Chiêm gia có mâu thuẫn với nhau. Tuy nhiên, cái này phải thêm tiền.”
“Cút sang một bên.” Lạc ca trừng mắt nhìn nam tử đeo bông tai: “Đây là chuyện Chiêm đại thiếu giao phó, ngươi tốt nhất nên làm cho gọn gàng.”
“Ngươi cứ chờ đó, ta sẽ giải quyết trong vòng một canh giờ. Ta là đệ nhất sát thủ Đông Nam Á mà.” Nam tử đeo bông tai nở nụ cười kiêu ngạo, hai tay đút túi, có chút lười nhác bước ra ngoài, miệng còn lẩm bẩm: “Xuân Thiên? Hạ Thiên? Hay là Thiên gì? Mặc kệ đi, dù sao trong cái tên cũng có chữ Thiên, có quan hệ thân thiết với Ninh Nhụy Nhụy.”
Một số tin tức hắn ta không thể ghi nhớ. Ai bảo hắn ta là người nước ngoài chứ.
Tuy nhiên, điều này không quan trọng. Quan trọng là người kia có quan hệ thân thiết với Ninh Nhụy Nhụy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận